Bà Minh thương xót nhìn Cao lão phu nhân, rồi lại nhìn sang Lưu Viễn. Bà không ngờ phía sau người đàn ông mình yêu thương lại có một bi kịch như vậy. Cao lão phu nhân lau khô nước mắt rồi rưng rưng nói tiếp: “Sau khi ta biết chuyện ta như điên như dại. Bọn chúng liền nhảy vô gây sức ép bắt ta giao lại tài sản nhà họ Cao cho bọn chúng. Ta từ thái độ nóng vội của bọn chúng mà điều tra được toàn bộ âm mưu thâm độc này cho nên ta đã cho tất cả bọn chúng chết không chỗ chôn thây.”
Lưu Viễn và bà Minh nghe đến đây thì liền kinh hãi sững sốt nhìn Cao lão phu nhân. Họ không ngờ bà cũng ra tay rất độc ác, không thua gì Hoàng lão gia. Hơn nữa Cao lão phu nhân còn là người phụ nữ mạnh mẽ kiên cường. Nếu so giữa phần nhẫn tâm và phần nể trọng thì họ chọn cách nể trọng bà. Một người phụ nữ bị vây tứ phía có thể bình tĩnh xử lý mọi chuyện êm đẹp và trụ vững đến hôm nay như bà thật không dễ dàng gì. Ai đó đã từng nói rằng: “Đứa con là sinh mạng của người mẹ”. Bọn người tham lam chọc vào nơi yếu nhất của bà, cướp đi sinh mạng của bà thì sao bà có thể tha thứ cho bọn họ.
“Hiển Minh, mẹ biết con thấy mẹ quá tàn nhẫn vì dù sao họ cũng là họ hàng của nhà họ Cao. Nhưng con người Lương Phi Phụng ta có ơn ắt đền có thù ắt báo. Bọn họ dám bắt con xa ta, ta phải cho bọn họ trả giá. Có như vậy ta mới còn cơ hội đứng ở nơi này đem phần tài sản nhuốm mồ hôi xương máu trao lại cho con. Con tuyệt đối không thể khiến mẹ uổng phí tâm sức được.”
Tim Lưu Viễn rung rung, cầm tay bà ôn tồn nói: “Mẹ yên tâm. Con sẽ tận lực gánh vác gia tộc, quyết không để mẹ thất vọng.”
Cao lão phu nhân mãn nguyện nhìn con trai và con dâu, khoảng thời gian năm mươi năm quá dài trong đời người đủ để thay đổi mọi chuyện. Thù hận những tưởng không thể nào xóa bỏ thì lại có một sự an bài khác. Bí mật về thân thế Cao Thừa Hiên cuối cùng bà đã nói ra. Có lẽ vì vậy mà ông trời mủi lòng cho bà tìm lại con trai mình. Khúc mắc trong lòng bao năm tưởng không bao giờ tháo ra được lại nhẹ như tênh theo cái buông tay của bà. Buông bỏ cũng chính là đón nhận được nhiều hơn. Đạo lý này cuối cùng bà cũng đã thấu rồi.
\-\-\-\-\-\-\-
Hi các tình yêu của Hạc Giấy, cám ơn các bạn đã kiên nhẫn đọc đến chương này. Mấy chương gần đây Hạc nhận được bình luận của các bạn nói rằng không hiểu được... Hihi...thật ra thì cũng không có gì khó hiểu hết. Các bạn chịu khó kiên nhẫn theo dõi tiếp thì mọi chuyện sẽ rõ mà. Với lại Hạc Giấy thấy là các bạn đọc lướt qua nên có nhiều cái không hiểu. Mối quan hệ ba đời này có những cái là định sẵn. Yêu thương định sẵn, thù hận cũng định sẵn. Có những người vừa gặp đã yêu như Nam Phong và Tinh Vân. Có những người vì quan hệ trời ơi đất hỡi mà không dám đến với nhau. Có những người lại vì thù hận mà bên nhau... Càng về sau khi biết được nhiều chuyện thì các nhân vật sẽ càng hiểu rõ bản thân mình hơn và chiêm nghiệm ra nhiều vấn đề hơn trong cuộc sống.
"Chị Vợ Anh Yêu Em" là bộ truyện được Hạc Giấy dành nhiều tâm sức để viết. Nó mang triết lý nhân quả của đạo Phật và cũng truyền tải nhiều thông điệp tu hành của nhà Phật thông qua tính cách, suy nghĩ, hành động và số phận của hệ thống các nhân vật trong truyện. Cho nên có thể sẽ hơi khó hiểu một tí nếu các bạn không đọc kỹ. Hạc Giấy mong rằng các bạn sẽ kiên nhẫn đọc tiếp đến cuối, bởi vì nó sẽ rất hay á. (T_T)
Giờ Hạc Giấy tóm tắt lại để bạn nào chưa nắm rõ thì hiểu rõ hơn nhé! Ba của Cao Thừa Hiên là con trai của Hoàng Thời và Cao Nhã Miên. Đứa con này được bà nội Tinh Vân nhận nuôi thay cho con trai ruột đã bị bắt cóc của mình để danh chính ngôn thuận thừa kế gia sản nhà họ Cao. Năm đó vì cứu Hoàng Thời mà Cao Nhã Miên đã ngộ sát anh trai mình. Điều này các chương sau các bạn sẽ thấy rõ hơn về câu chuyện năm đó.
Hai năm trước, ba mẹ Cao Thừa Hiên đã bị mất tích, không rõ sống chết. Điều này các bạn sẽ biết trong bộ chuyện tiếp theo viết về Cao Thừa Hiên và chuyện tình của anh ấy.
Cho nên ba của Cao Thừa Hiên là em trai cùng cha khác mẹ với bà Kim Minh. Còn Lưu Viễn (Cao Hiển Minh) là bác của Cao Thừa HIên. Ông ấy và bà Minh không có quan hệ gì hết. Hoàng Thời lấy cô của Lưu Viễn đẻ ra ba của Cao Thừa Hiên chứ có lấy mẹ Lưu Viễn đẻ ra Lưu Viễn đâu mà họ là anh em. Đúng không nè? Suy nghĩ chút coi.
Hihi...mấy chương sau quan hệ sẽ rõ như ban ngày ấy mà, không có gì xoắn não đâu. Dây dưa chút thôi chứ vẫn hợp lý lắm đó. Tác giả không có nhầm lẫn gì đâu. Có vài chục nhân vật, vài chục tính cách, vài chục kiểu yêu chứ mấy. Nhầm sao được. Hihi... Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nha. Đừng quên ấn tim và thả sao cho cái não bé nhỏ của Hạc nhé.