Chỉ Ngốc Một Lần

Chương 14




Diệp Hàn hỏi:”Em có muốn đi cùng anh không? Em không nỡ xa anh, anh cũng không nỡ, chúng ta đi làm cùng nhau”

Mộ Quân lắc lắc đầu nói:”Không muốn”

Diệp Hàn xoa xoa đầu cậu nói:”Đừng lo lắng, vẫn như trước thôi, em ngồi một chỗ, ăn bánh xem phim đúng giờ uống sữa, đúng giờ ăn cơm, bên cạnh còn có anh đang làm việc muốn nhìn lúc nào cũng được, buồn ngủ rồi thì ôm anh ngủ”

Mộ Quân nói ngay:”Ghế so-fa của anh nằm đau lưng”

Diệp Hàn suy nghĩ một lúc rồi nói:”Mai dẫn em đi mua một cái nệm nhỏ nhỏ để bên trong phòng, để em nằm trên đó nhé?”

Mộ Quân hỏi hắn:”Có mềm không?”

Hắn đáp:”Mềm chứ”

Vừa nói hắn vừa mở điện thoại lên, bắt đầu tìm những cái nệm tốt mềm phù hợp với cậu. Mãi một lúc hắn đưa ra một cái nệm khá tốt, đưa sang cho cậu xem. Một chiếc nềm như nhét đầy bông gòn vậy, giống một cái đầu của quái vật, có cả răng nữa. Mộ Quân nói:”Màu hồng”

Diệp Hàn lướt qua tìm kiếm rồi nói:”Nó có màu hồng, anh đặt cho em nhé, ship hoả tốc ngay sáng mai đến tập đoàn, để anh đặt thêm một cái chăn và gối để ở đó mỗi ngày cho em ngủ”

Mộ Quân nói:”Cả gối ôm nữa”

Diệp Hàn gật đầu nói:”Cả gối ôm”

Ngừng một lát hắn hỏi:”Khoan đã, gối ôm? Em định ôm nó không ôm anh sao?”

Mộ Quân lắc lắc đầu nói:”Anh làm việc, em ôm gối ôm hình anh ngủ”

Diệp Hàn bật cười thành tiếng, hắn đồng ý với cậu sau đó đặt mua, yêu cầu ship hoả tốc ngay sáng mai. Đó là 7h tối đó rồi, đây là đang bắt người ta tăng ca làm gấp gối ôm còn là ship hoả tốc nữa chứ.

Sáng hôm sau, hắn dậy trước, đang tắm thì tiếng mở cửa phòng phát ra, hắn nhìn cậu, cậu nhìn hắn, Diệp Hàn bình thản tắt nước, Mộ Quân liền tiến đến ôm lấy hắn. Diệp Hàn xoa đầu cậu, cẩn thận giúp cậu cởi đồ đi tắm buổi sáng.



Một lúc sau, hắn bế cậu ra khỏi nhà tắm, giúp cậu vận đồ, vận xong hai người xuống lầu, cậu không muốn đi, Diệp Hàn như cũ bế cậu mang xuống lầu.

Đợi shipper lần lượt gọi đến kêu hắn xuống lấy đồ hắn liền đứng dậy, Mộ Quân ngẩng đầu nhìn hắn. Diệp Hàn tiến tới vác cậu lên vai nói:”Đi thôi, đi lấy hàng”

Cậu cứ thế bị hắn mang xuống lầu, shipper đưa đồ cho cậu, hắn đứng cạnh phụ trách thanh toán. Chi trả xong, cậu đi trước, hắn đi sau, đi thang máy lên tầng cao nhất về phòng chủ tịch. Cậu nhìn đống đồ với vẻ mặt tràn ngập khó hiểu, cậu không biết lắp những thứ này đâu. Diệp Hàn cởi cúc tay áo sắn lên nói:”Em định làm gì? Việc lắp ráp nó là để anh làm mà”

Mộ Quân “ồ” một tiếng sau đó né sang một bên. Diệp Hàn ngồi xuống bắt đầu láp ráp các khớp nối lại để làm chiếc giường có hình quái vật cho cậu. Láp xong hắn di chuyển bố cục căn phòng để trống một góc bên cạnh bàn làm việc để chiếc giường lên đó, gỡ bọc ném gối ôm, chăn và gối đầu lên. Mộ Quân vẫn còn đang xem phim thì hắn lại nghĩ gì đó mà lên mạng đặt thêm đồ, yêu cầu ship hoả tốc đến. Cậu ngẩng đầu, Diệp Hàn đưa mắt ra hiệu cho cậu. Mộ Quân nhìn sang rồi cầm lấy máy tính vui vẻ chạy đến đó nhảy lên giường bắt đầu xem phim.

Diệp Hàn cũng quay lại công việc, nhưng hắn vẫn chú ý đến cậu. Có lẽ vì ánh mắt, cậu hay ngồi dậy nhìn hắn, nhiều lúc còn nhiều chằm chằm khiến hắn lạnh sống lưng quay lại nhìn cậu. Mộ Quân vương tay nói:”Ôm em”

Diệp Hàn bật cười, ba phần bất lực bảy phần nuông chiều, đứng dậy bước tới ngồi xuống ôm cậu vào lòng. Mộ Quân ôm hắn không muốn buông, cậu nói:”Muốn ôm ôm”

Diệp Hàn xoa xoa đầu cậu, hắn vẫn không hiểu tại sao hiện tại cậu lại dính mình mức này, dính không thể tách ra dù một chút. Mãi một lúc sau hai người lại tách ra, hắn làm việc cậu xem phim thỉnh thoảng vẫn nhìn hắn như cũ. Một tiếng sau đó cậu buồn ngủ, liền tắt máy tính lăn ra ngủ say.

Diệp Hàn một lúc lâu không cảm nhận được ánh mắt cậu nhìn mình liền đứng dậy, bước tới. Hắn thấy cậu đã ngủ say mất. Hắn lắc đầu cười, cầm lấy máy tính của cậu ở bên cạnh cắm sạch, kéo chăn lên cao một chút đắp cho cậu, sợ cậu bị lạnh rồi quay lại ghế tiếp tục làm việc.

Đúng 11h30 thư kí gọi đến hỏi:”Diệp tổng, phu nhân sẽ ăn gì? Hôm nay nhà ăn có hai món, bao gồm cá và thịt, cá là cá kho dưa, thịt là thị kho trứng. Có rau là rau cải và khổ qua, rau cải là canh cải thảo, khổ qua là canh khổ qua, có trái cây là cam và táo, có hai loại cơm là cơm chiên rau củ và cơm bình thường”

Hắn đáp:”Thịt kho trứng lấy thịt không lấy trứng không lấy nước, canh khổ qua chỉ lấy bốn trái, táo phải gọt vỏ, cơm chiên rau củ”

Thư khí ghi chú lại rồi hỏi:”Của ngài đổi thành cơm bình thường đúng không?”

Hắn đáp:”Đúng vậy”

Một lúc sau, thư kí mang cơm đến như hắn căn dặn. Thư kí vừa đi hắn cầm đũa tách khổ qua và nhân thành hai, không để chung, thịt kho tách phần mỡ để lại phần nạc cho cậu sau đó mới buông đũa đứng dậy gọi cậu:”Tiểu bảo bối, dậy thôi đến giờ ăn rồi”

Gọi cậu tỉnh xong liền đến tủ lấy ly rót ra một ly sữa mang đến đặt xuống bàn. Mộ Quân sẽ uống sữa trước sau đó mới ăn cơm. Diệp Hàn ngồi một bên đợi cậu, hắn hiểu rõ tính cậu, cậu sẽ ăn cơm chiên thực nhưng chỉ ăn một chút sau đó sẽ đẩy sang cho hắn muốn ăn cơm trắng, đồ ăn cũng không ăn nhiều, ăn xong liền đẩy sang cho hắn. Diệp Hàn sẽ xử lí phần đồ ăn còn lại và hai phần cơm mỗi phần bị ăn mất một nửa của cậu. Dùng cơm xong là giờ nghỉ chưa, hắn nằm trên giường vừa mua cho cậu, ôm cậu vào lòng, Mộ Quân ngủ say trong lòng hắn trước, sau đó là Diệp Hàn ngủ theo.