Thần Gia Ngôn và Trương Tân Kỳ cùng nhau ngồi trước quầy bar để uống rượu, bỗng anh nghiêm túc lên tiếng.
- Tân Kỳ, cậu có thật là muốn nghiêm túc với mối quan hệ cùng em gái tôi ? Tôi nhớ không nhầm là trước kia cậu bị người yêu cũ chia tay và từng đau khổ suốt mấy năm liền, và cũng từng thề rằng sẽ không có chuyện yêu ai ngoài cô ta mặc dù bị cô ta tổn thương
Nghe đến đây, Trương Tân Kỳ trở nên thâm trầm rồi anh ta uống cạn hơi ly rượu.
- Đó chỉ là quá khứ rồi và cả những lời bồng bột đó tôi chỉ là nhất thời đau lòng mới nói ra những lời này, nhưng bây giờ tôi thay đổi rồi không còn là một thằng suốt ngày đau khổ vì người không xứng đáng với mình. Và tôi thật may mắn khi có thể tìm thấy một con đường mới trong cuộc sống, một con đường tốt cho tôi
Thần Gia Ngôn ngầm hiểu ý tứ trong câu nói của anh ta, cũng tốt thôi nếu Trương Tân Kỳ đã thay đổi nhưng còn vài điều anh vẫn muốn nhắc nhở anh ta.
- Tôi rất mừng khi cậu đã thay đổi được chính mình và tìm được con đường mới cho mình. Nhưng tôi nhắc cậu, Y Y vốn là một cô gái vô cùng mỏng manh và rất hay nhạy cảm không như những bề ngoài mạnh mẽ của con bé, nếu một ngày nào đó cậu làm tổn thương con bé thì tôi nhất định sẽ không nương tay với cậu...cũng có thể đưa con bé tránh cậu càng xa càng tốt, khiến cho cậu không bao giờ kiếm được con bé...
Trương Tân Kỳ khi nghe những lời cảnh cáo của Thần Gia Ngôn mà giác ngộ lúc nào không hay, anh ta nhíu chặt mày vừa bực dọc lên tiếng.
- Thần Gia Ngôn, cậu đang nói gì vậy hả ? Cậu nói gì thì nói nhưng đừng nói những câu sao được không ? Tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương Tiểu Y dù chỉ một chút, nếu tôi mà có làm tổn thương cô ấy thì tôi chính thức biến thành con chó bò trước mặt cậu
- Nói hay lắm nhỉ ? Được thôi, tôi sẽ đợi cậu biến thành con chó rồi bò trước mặt tôi
Khoé môi Thần Gia Ngôn khẽ giật giật đầy thích thú không thôi, anh là đang chờ cái ngày mà Trương Tân Kỳ đã nói, cũng hy vọng anh ta nói được sẽ làm được bằng không anh sẽ khiến cho anh ta mãi mãi không tìm thấy Thần Vân Y, em gái anh anh có quyền bảo vệ một khi Trương Tân Kỳ làm cô nàng tổn thương và đau khổ anh chắc chắn sẽ không tha cho anh ta.
...
Châu Cẩn Huyên sau khi tắm xong cô đi đến bản trang điểm thoa kem dưỡng, xong xuôi cả rồi cô quyết định leo lên giường mà chưa kịp ngã lưng xuống giường thì cô nghe tiếng gõ cửa.
Cánh cửa được mở ra, đập vào mắt cô chính là Tiểu Lân với bộ đồ ngủ pizama cộc tay màu trắng còn in hình con gấu trông cực kỳ đáng yêu vô cùng, trên tay cậu còn ôm một chú gấu bông còn một tay đang cầm một quyển sách.
Ánh mắt cậu long lanh nhìn cô, vừa có chút dè chừng lên tiếng.
- Mẹ ơi, có thể cho con ngủ với mẹ được không ạ ? Con rất muốn ngủ với mẹ, muốn mẹ đọc truyện tranh cho con nghe...
Châu Cẩn Huyên nhanh chóng mềm lòng, cô không cần nghĩ ngợi nhiều liền bế nhóc con lên tiền thẳng vào giường.
- Được chứ, con muốn ngủ với mẹ thì cứ tự nhiên qua phòng mẹ nhé, mẹ sẽ sẵn sàng cho con ngủ
Nhóc con nghe vậy rất vui mừng biết bao, bất ngờ cậu nhóc hôn chút vào má của cô khiến cho Châu Cẩn Huyên nhất thời kinh ngạc, nhưng điều này lại khiến cho cậu hiểu nhầm cô không thích vội giải thích cho cô nghe.
- Con...con xin lỗi mẹ ạ, chỉ là con hơi vui mừng nên đã hôn mẹ...lần sau con không dám làm vậy nữa ạ
Vừa nói cậu còn quan sát xem cô có tức giận với mình không, Châu Cẩn Huyên nghẹn ngào vừa đau lòng vô cùng. Có lẽ cậu vẫn còn tâm lý về trước đây cô từng chán ghét cậu nên cậu lúc nào cũng e dè trước mặt cô, lúc nào cậu luôn cẩn thận hỏi cô vì những điều gì trước khi làm.
- Tiểu Lân à, sao con phải xin lỗi mẹ chứ...con có làm gì đâu mà phải xin lỗi hửm...mẹ là mẹ của con, con muốn hôn bao nhiêu cứ thoải mái nhé con, ban nãy là mẹ rất bất ngờ nên mới im lặng, không ngờ con trai của mẹ lại hiểu nhầm...
Nghe vậy Tiểu Lân vừa vui vừa e ngại hoá ra cậu đang hiểu nhầm mẹ đấy à ? Thật ngại quá đi mất, cậu nhóc chui mặt vào hõm cổ của cô.
Hai mẹ con ôm nhau ngủ trên một chiếc giường không quá nhỏ cũng không quá lớn, Tiểu Lân nằm trong lòng mẹ vừa nghe giọng nói ngọt ngào khi mẹ đọc truyện cho cậu nghe, thật khiến cho cậu rất hạnh phúc. Hoá ra được mẹ yêu thương là loại cảm giác như này sao ? cậu mỉm cười trong sự mãn nguyện, bàn tay nhỏ nhắn vừa mũm mỉm luôn ôm chặt lấy eo của cô, dần dần cậu chìm vào giấc ngủ sâu.
Châu Cẩn Huyên nghe tiếng hít thở đều đều của con trai khẽ mỉm cười, cô gấp lại quyển truyện rồi đặt trên bàn. Cô nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán cậu, thật không ngờ rằng con trai cô lớn như vậy rồi, tuy là cậu có gương mặt rất giống với người đàn kia nhưng được bù lại cậu có đôi mắt bồ câu giống cô.
- Con trai của mẹ ngủ ngon nhé ! Yêu con lắm
Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Lân thức trước cô cậu nhóc không dám động đậy sợ đánh thức cô, cứ như vậy cậu cứ ngắm nhìn mẹ mình rồi mỉm cười tủm tỉm.
Châu Cẩn Huyên lúc này cựa quậy người, hai mắt từ từ mở ra giọng vẫn còn ngáy ngủ.
- Chào buổi sáng con yêu
- Dạ, chào buổi sáng mẹ yêu
Hai mẹ con nằm ngủ một lúc thì cả hai đi vào vệ sinh cá nhân, Châu Cẩn Huyên giúp cậu rửa mặt rồi tắm rửa mặc dù chuyện này cậu có thể làm được nhưng vì muốn mẹ làm nên cậu để yên cho mẹ làm.
Xong xuôi cả rồi, Châu Cẩn Huyên nhìn lên đồng hồ trên tường điểm đến tám giờ may mà hôm nay cuối cùng và cô cũng được nghỉ.
- Tiểu Lân này, con xuống trước nhé mẹ sẽ xuống sau mẹ còn phải làm vài thứ nữa
- Dạ vâng ah, vậy con xuống dưới trước nhé
Châu Cẩn Huyên mỉm cười hôn nhẹ lên trán cậu.
Tiểu Lân đi xuống dưới với gương mặt hết sức hạnh phúc, vừa thấy Thần Gia Ngôn đang uống cà phê trong phòng khách, cậu lật đật chạy đến muốn khoe khoang với anh.
- Lão ba ơi, ba biết tin gì chưa ?
- Tin gì ?
Thần Gia Ngôn uống một ngậm cà phê rồi làm việc trên máy tính, anh chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
- Tối hôm qua con được ngủ với Mẹ đấy ạ, lão ba có thấy ghen tị không...?
- Cái gì ?