Chị Gái Yêu Tôi

Chị Gái Yêu Tôi - Quyển 1 Chương 11: Có thể đi nhà trẻ rồi




Vương An qua xong sinh nhật 4 tuổi, Lý Vân liền chuẩn bị mang hắn đưa đến nhà trẻ, nhưng là việc lựa chọn nhà trẻ làm cho Lý Vân cực kỳ buồn rầu. Bởi vì nàng cảm thấy con trai mình là thần đồng, nếu ở nhà trẻ bình thường sẽ rất ủy khuất nó, cho nên mấy ngày nay Lý Vân đều đang nghiên cứu những nhà trẻ đánh cờ hiệu “quốc tế”, “song ngữ” linh tinh này đó.



Thừa dịp Lý Vân và Vương Tiểu Mạt đang ngủ trưa, Vương An ngồi ở trước máy tính, bắt đầu phát bưu kiện cho Shanna.



“Vô cùng biết ơn trong hai năm này em đã quan tâm tới công ty xây dựng Chúng Thái. Nó hiện giờ vẫn chỉ là một nhà công ty nhỏ giống như cửa hàng tạp hoá, muốn cho em đầu tư nó nhưng không gây nên chú ý là cực kỳ khó khăn. Nhưng là ta tin tưởng em, nếu ngay cả chút việc nhỏ ấy em đều làm không được, chỉ có thể nói rõ ánh mắt của ta thật sự quá kém.



Trung Quốc ở trong lúc lơ đãng đã muốn bắt đầu dùng tư thái không thể cản trở tiến hành công nghiệp hoá đại quật khởi. Cứ việc sau sự kiện 911 lĩnh vực nhà cao ốc sẽ bắt đầu héo rút, nhưng là thị trường Trung Quốc sẽ không bị ảnh hưởng. Ở trong mười năm tiếp theo, sẽ có quá nửa số nhà cao ốc xếp hạng trước trăm của thế giới sinh ra ở Trung Quốc. Ta hi vọng mười năm sau công ty Xây dựng Chúng Thái sẽ có thể đón lấy công trình xây dựng có cấp bậc một tỷ trở lên. Hơn nữa có thể ở trong đầu tư kiến thiết tính cả nước lấy được lợi ích, nó cần chính là đầu tư và nhân tài, phương diện này là chuyên môn của em, em phải làm tốt.



Bố cục của tập đoàn Mitsui bắt đầu ở mấy chục năm trước, đã chân chính bắt đầu ảnh hưởng các lĩnh vực sắt thép, ô tô, hải vận, thuyền vâng vâng,.. Không thể không nói đây là sự thật làm cho người ta thật đau lòng lại bất đắc dĩ. Được lợi ích từ giá cả quặng sắt, phí dụng của hải vận trong tương lai sẽ không ngừng tăng lên, cùng với lĩnh vực chế tạo thuyền máy cũng bồng bột phát triển, tập đoàn An Tú trong mười năm tới vẫn sẽ như cũ dùng tốc độ không thể tưởng tượng phát triển. Có chế độ hội nghị cổ đônghoàn thiện cùng với cao tầng ổn định làm cho tập đoàn An Tú cũng sẽ không vì ta rời đi mà ở trong khoảng thời gian ngắn xuất hiện vấn đề, này cũng là nguyên nhân làm một số người dám yên tâm lớn mật xuống tay với ta.



Tập đoàn An Tú không còn là công ty em cần cung cấp giúp đỡ, nó là đối thủ cạnh tranh của em. Em cần dùng hết mọi biện pháp thẩm thấu vào trong đó, hơn nữa dựa vào điều này hấp thụ càng nhiều lợi nhuận. Tập đoàn Mitsui dựa vào Nippon Steel & Sumitomo Metal Corporation ("NSSMC") thao túng công ty Baosteel, cùng với ảnh hưởng trong ngành sắt thép ở Trung Quốc. Bố cục khống chế toàn bộ sản nghiệp liên thượng du và hạ du, đó chính là tư liệu học tập của em...... Làm một người nước Mỹ, ta tin tưởng em cũng giống như rất nhiều người khác đều cho rằng từ sau 1997 năm, kinh tế Nhật Bản bại lộ ra chỗ thiếu hụt cho bọn em không còn coi trọng hình thức buôn bán của người Nhật Bản nữa. Em phải bỏ đi loại thành kiến này, mang ánh mắt của mình nhìn ra thế giới bên ngoài nước Mỹ, chú ý tài liệu về phương diện này.





Thuận tiện nói một câu, biểu hiện của em ở trong hai năm này xem như tạm được, cũng có thể nói trên cơ bản không có điểm sáng gì, ta có chút thất vọng. Nhưng là suy nghĩ đến em vẫn trước sau như một bảo trì trung thành, ta vô cùng vui mừng, điểm này đã đủ để bù lại thất vọng em mang cho ta vì hành vi ngu xuẩn định trường kỳ đầu tư bất động sản mượn nợ trái phiếu của em. Cách Lehman Brothers xa một chút, chính như vào đầu thế kỷ trước gia tộc Tát Khắc Tư rời đi Goldman Sachs, Goldman Sachs chấm dứt tuần trăng mật với Lehman Brothers, em cũng cần mau chóng chấm dứt hết thảy nghiệp vụ với nhà công ty này. Phòng điền sản và thị trường chứng khoán của Trung Quốc mới là trọng điểm trong bước tiếp theo của em, những việc em làm hiển nhiên đã quá mức bảo thủ, ta sẽ nói cho em vào lúc nào thì nên rời khỏi, chăm chỉ câu thông với ta mới là việc em cần làm.



Ta rất rõ ràng, thái độ trêu tức và trào phúng năng lực của ta đối với em làm cho em cực kỳ khát vọng chứng minh chính mình. Nhưng mà ta muốn nói cho em hiểu, hết thảy việc em làm đều là phí công, bất kể em có vĩ đại như thế nào đi nữa, ở trong mắt ta cũng không quá là chuyện bình thường nên làm mà thôi. Trái ngược, sự trung thành của em mới là thứ ta coi trọng nhất, tiểu Shanna yêu dấu của ta, ta yêu em, chúc ngủ ngon...... Mặt khác, ta để lại địa chỉ thông tin trao quyền cho em, có thể tìm được ở trang thứ 165,45,89, từ giờ trở đi em có thể có được càng nhiều quyền tự chủ hơn nữa.”



Hiện tại đã là năm 2003, trong thời gian hai năm này Vương An cũng không thường xuyên thông qua bưu kiện điện tử trao đổi với Shanna, trên cơ bản đều là Shanna làm ra quyết định đầu tư sau đó mới hướng Vương An xin cố vấn và hồi phục. Phần lớn thời gian Vương An cũng sẽ không can thiệp, chẳng sợ hắn biết rõ quyết định của nàng là sai lầm.



Shanna là một trong số ít người mà Vương An có thể tín nhiệm, tuy rằng hắn cũng bảo lưu lại một ít thủ đoạn khống chế. Nhưng là hắn tin tưởng sẽ không có cơ hội gì cần sử dụng thủ đoạn khống chế này để cam đoan an toàn của số tài chính hắn giao cho nàng.



Shanna ở Trung Quốc cũng có người đại diện của mình, dùng để tiến hành một ít nghiệp vụ đầu tư. Trong hai năm này chính là thông qua người đại diện hướng công ty Xây dựng Chúng Thái tiến hành đầu tư, cũng chính là công ty của Vương Trung Thái.




Vương Trung Thái trước kia chỉ là có được một đội ngũ thi công, chỉ là một chủ thầu mà thôi, nhưng ở sau khi được đến đầu tư, mới bắt đầu hướng về công ty chính quy tiến lên. Tuy rằng đối với việc chính mình được một nhà công ty đầu tư có bối cảnh nước ngoài chú ý tới, Vương Trung Thái cảm thấy có chút không hiểu ra sao. Chỉ là đối phương cũng rất quy củ, vô cùng nghiêm túc đưa ra hợp tác, điều kiện không tính hà khắc cũng không có hào phóng làm cho người khác khó tin, nên Vương Trung Thái không có lý do gì không tiếp thụ đối phương giúp. Tuy rằng đối phương đưa ra một loạt yêu cầu phương diện đối với kết cấu công ty, đưa vào hoạt động, thay đổi thiết bị và quy hoạch tương lai làm cho Vương Trung Thái cảm thấy mờ mịt mà đau đầu, nhưng là Vương Trung Thái cũng không phải một người đàn ông không có dã tâm không có lý tưởng sự nghiệp. Hắn biết kế hoạch của đối phương là muốn mang công ty Xây dựng Chúng Thái tạo thành công ty công trình kiến trúc, cho nên trong hai năm này hắn luôn luôn ở tận lực phối hợp hợp tác. Tuy không có nhận mấy cái, nhưng là việc xây dựng công ty vẫn luôn được tiến hành từng bước.



Vương Trung Thái trong hai năm này đều vô cùng bận rộn, cho nên việc giáo dục bọn nhỏ và công việc nhà đã hoàn toàn giao cho Lý Vân. Cũng may Vương Tiểu Mạt sẽ khai giảng học năm nhất, mà Vương An cũng rất bớt lo, nên Lý Vân cũng không cảm thấy vất vả, trong nhà thậm chí còn không cần mời bảo mẫu.



Lúc này vấn đề Lý Vân quan tâm duy nhất chính là Vương An sắp vào nhà trẻ. Trung Hải vào giữa tháng bảy tháng tám rất là nóng bức, Lý Vân chạy thăm không dưới mười cái nhà trẻ, hoặc là địa điểm quá xa, hoặc là phương diện đồ dùng không tốt, hoặc là cảm thấy trình độ tiếng Anh hoặc là tiếng phổ thông của giáo viên giảng bài còn không bằng con trai chính mình, cứ vậy mãi cho đến sắp vào tháng chín tháng còn chưa có quyết định ra.




Nhà trẻ mà Vương An muốn vào đương nhiên là nhà trẻ Thừa Chí do quỹ giáo dục An Tú quản lý. Chỉ là nhà trẻ đó thuộc nguyên bộ phúc lợi của tập đoàn An Tú, cũng không cho người ngoài biết, lại càng không đối ngoại mở ra nhận người. Nhưng theo Vương An quan sát ở trong hai năm này đã chú ý tới, không còn đê điều giống như lúc Vương An một người nắm trong tay tập đoàn An Tú, hiện giờ tập đoàn An Tú bắt đầu thong thả trồi lên mặt nước, đem xúc tu và hình dáng của mình triển lộ ở trước mặt công chúng. Cho dù dân chúng bình thường còn chưa quen thuộc, cũng không biết cuộc sống hằng ngày của mình và quái vật lớn này là cùng một nhịp thở, nhưng bởi vì rất nhiều tư liệu được mở ra và cố ý tiết lộ, rất nhiều người có tâm đều đã bắt đầu cảm thấy lạnh người vì quy mô khổng lồ và tài phú của tập đoàn này.



Một tập đoàn khổng lồ như vậy mặc kệ là đê điều hay là cao điệu, thấy thế nào đều cảm giác chẳng liên quan gì tới việc Vương An vào nhà trẻ, nhưng Vương An lại không cho là như vậy.




Rút dây động rừng, người chưởng khống cùng với nhận thức thống nhất của hội nghị quản lý quyết định toàn bộ phong cách và phương hướng đưa vào hoạt động của tập đoàn An Tú, cùng với tư thái khi đối mặt công chúng xã hội, bởi vậy cũng sẽ dẫn phát một loạt điều chỉnh từ trên xuống dưới. Vì đón ý nói hùa tính cách và nhu cầu của vị cấp trên nào đó, các ngành và phân công ty tầng dưới chót tất nhiên sẽ làm ra phản ứng tích cực tích cực. Vương An vô cùng rõ ràng hiệu suất vận chuyển và hiệu suất xử lý tin tức trong tập đoàn An Tú, huống chi hắn thấy được rồi một bộ phận hành vi văn hóa quan trọng của tập đoàn. Tân nhiệm chủ tịch quỹ giáo dục An Tú đã tiếp nhận một tiết mục thăm hỏi trên TV, rộng rãi tuyên truyền về nội bộ văn hóa và chính sách phúc lợi của công ty, điều này hiển nhiên là một loại hành vi công quan hình tượng trong lòng công chúng.



Khách quan mà nói, Vương An cho rằng hành vi cố ý lấy lòng và đón ý nói hùa tâm lý nhu cầu công chúng đối với công ty lớn tập đoàn lớn là một việc không có chỗ gì thậm chí còn vô cùng rắc rối, hơn nữa còn mất nhiều hơn được. Nhưng nếu lợi dụng tốt điểm này, ít nhất có thể giải quyết vấn đề để hắn tiến vào nhà trẻ Thừa Chí.



Như vậy thì hắn sẽ có thể nhìn thấy Vương Phi Tử, sau đó cùng người bạn nhỏ Vương Phi Tử trở thành bạn tốt, đạt được lời mời dự tiệc vào lúc sinh nhật năm tuổi của nàng.



Vương An rời đi máy tính, ánh mắt có chút khô sáp khó chịu. Hai năm không thấy, tiểu bằng hữu Vương Phi Tử, ngươi đã trưởng thành sao?