Chết Tiệt! Bạn Thân Của Em Trai Yêu Tôi Sao?

Chương 2: Mẫu người yêu




" Em có đang hẹn hò với ai không? "

Thẩm Tuyết Ninh cầm một miếng gà lớn bỏ vào miệng không khách khí mà liếc nhìn em trai hỏi.

" Còn hẹn hò với ai được? "_ Quân Kiệt không quan tâm lắm chăm chú vào phần ăn của mình.

" Em tốt nhất là tìm một cô người yêu rồi nhanh chóng công khai đi, tuần này có biết chị mày phải giải quyết bao nhiêu là tin đồn hẹn hò của mày rồi không?"

Mặc dù đó là công việc mà cô phải làm nhưng dính quá nhiều tin đồn sẽ không tốt cho một nghệ sĩ, hơn nữa em cô còn quá trẻ để bị công kích.

" Chị bị gì thế? Tự dưng lại bảo em yêu đương là thế nào? "_ Cậu không thích yêu đương, đối với mấy loại chuyện như thế này không hề có hứng thú.

Trái với vẻ bực bội của Thẩm Quân Kiệt thì Diệt Vĩ Mặc có vẻ điềm nhiên hơn nhiều vì anh chưa từng dính vào scandal tình ái nào, cũng không khiến chị gái này phiền lòng vì chuyện gì.

" Các cánh nhà báo làm chị muốn phát điên rồi."

Ok, giải quyết thì chẳng sao nhưng làm ơn đừng điện thoại rồi lãi nhãi bên tai được không? Thẩm Tuyết Ninh này hèn hạ lắm, không dám cúp máy trước.

Diệt Vĩ Mặc mím môi nhìn cô, trông cô có vẻ mệt mỏi khiến cho anh có một chút chua xót trong lòng.

Ăn xong cả ba ngồi cuộn tròn trên ghế sofa xem phim, Thẩm Tuyết Ninh đeo mắt kinh mở laptop lên kiểm tra mail một chút.

" Vĩ Mặc, cảnh này được đấy!"_ Thẩm Quân Kiệt bên cạnh đột nhiên lên tiếng, Thẩm Tuyết Ninh cũng vì thế mà ngước lên xem thử.

Ô, bỏng mắt người già. Là cảnh hôn của nam chính và nữ chính, tất nhiên Diệt Vĩ Mặc chính là nam chính rồi nhưng mà nhìn bạo quá đi. Sao mà có thể hôn lâu như vậy? Không phải có qua cắt ghép ấy chứ? Hôn từ chỗ này qua chỗ khác mà hai cái môi không rời nhau luôn kìa.

" Em có thể hôn lâu như vậy luôn à?"_ Thẩm Tuyết Ninh quay sang nhìn Vĩ Mặc hỏi.

" Khụ! "

Hình như câu hỏi của cô làm cho em trai da mặt mỏng này ngại ngùng rồi, nhìn cậu ho khan một tiếng né tránh ánh mắt của cô. Vậy mà Thẩm Tuyết Ninh lại không hiểu ý còn trực tiếp nhìn không chớp mắt. Sau đó Diệt Vĩ Mặc mới ngại ngùng lên tiếng.

" Có, có thể ạ! "

" Ồ đỉnh thật! "



Thẩm Tuyết Ninh trầm trồ, cô đây còn chưa từng yêu đương nói gì đến bạn trai. Nhắc mới nhớ, Thẩm Tuyết Ninh năm nay đã gần 26 tuổi rồi vậy mà chưa từng yêu đương... Thật sự có hơi đáng lo ngại. Tầm tuổi này rồi nếu không kết hôn thì cũng phải có một người bạn trai yêu đương vài ba năm nhỉ?

" Hơ, chị trầm trồ cái gì? Đến tuổi chị thì cũng nên tìm một người bạn trai đi. "

Thẩm Quân Kiệt bên cạnh nhếch môi trêu chọc.

" Ừ, vài hôm nữa sẽ tìm. "

Thẩm Quân Kiệt mở to mắt nhìn chị gái, không phải chứ? Mấy lần trước đều nói như thế có nghe cô bảo sẽ tìm đâu? Sao giờ lại đổi ý rồi? Quân Kiệt đưa mắt sang nhìn Vĩ Mặc lại thấy anh cũng ngạc nhiên không thua gì cậu.

" Bất ngờ cái gì?"

" Cũng sắp qua 26 rồi, chị quên mất mình cũng nên tìm bạn trai luôn ấy. "

" Bây giờ hẹn hò thì vẫn còn kịp mà nhỉ? "

" Yêu nhau đến năm 30 tuổi rồi kết hôn cũng được. Sau đó chị sẽ nghỉ làm ở công ty rồi ở nhà làm nội trợ và đi du lịch. "

Thẩm Tuyết Ninh bậc cười nhìn biểu cảm của hai đứa con trai bên cạnh mình. Liền nói ra một chút dự định của tương lai, đều không phải là chưa từng nghĩ đến. Làm công việc này cũng lâu cô cũng sinh ra chán nản.

Nếu Thẩm Tuyết Ninh cũng nổi tiếng như Vĩ Mặc và Quân Kiệt thì cô sẽ suy nghĩ lại. Nhưng cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ vào trong giới giải trí, vô cùng phức tạp lại không được thoải mái làm việc mà mình thích.

" Chị... không phải là có đối tượng rồi chứ? "

Thẩm Quân Kiệt hỏi trong đáy mắt lại thấy Vĩ Mặc có hơi khẩn trương.

" ... Hỏi làm gì?"_ Thẩm Tuyết Ninh đóng laptop lại nhìn cậu.

" Chị không được giấu bọn em chuyện gì đâu đó."

" Ờ ờ. "

" Bộ phim này cũng khá giống hình tượng thường ngày của em nhỉ? "

Thẩm Tuyết Ninh nhìn lên màn hình tivi đúng lúc nhìn thấy Vĩ Mặc mặc một áo sơmi trắng tay dài cùng quần âu trông vô cùng trưởng thành, chính chắn.

" Hai người xem đi, em vào trong phòng chơi game. "



Thẩm Quân Kiệt đứng dậy nhường lại không gian cho hai người, đi ngang còn vỗ vỗ vào vai Vĩ Mặc vài cái.

" Không được nằm lên giường đâu đấy. "

Nhà nhỏ nên phòng cũng nhỏ theo, ba người nằm chung một phòng thì quả thật là khá chật chội. Lần nào qua cũng bị cô cho nằm dưới đất vì bên ngoài phòng khách không có điều hòa, còn giường cô là giường đơn nhỏ. Vậy mà hai đứa này cứ thích chạy sang đây chịu cực khổ trông khi bản thân đều đã có nhà riêng.

" Em biết rồi."

" Ừm, chị có thích hình tượng này của em không?"_ Diệt Vĩ Mặc nhìn cô có chút khẩn trương.

" Hửm? "

" Thích! "

" Chị sẽ chọn một người bạn trai giống như nhóc vậy. "

Thẩm Tuyết Ninh đưa tay xoa đầu cậu, còn tặng thêm một nụ cười khiến cho Vĩ Mặc ngẩn ngơ.

" Vậy... chị nghĩ sao về một người bạn trai nhỏ tuổi hơn mình? "

Diệt Vĩ Mặc ngập ngừng hỏi cô, vừa muốn cô hiểu lại mong cô đừng hiểu ý tứ trong lời nói của anh.

Tuyệt vời!

Như ý nghĩ của Vĩ Mặc, một cô ngốc chưa yêu bao giờ thì làm sao hiểu được ý tứ ấy. Cô cũng thành thật suy nghĩ một chút, cả ngồi đều xoay qua đối diện anh cuộn tròn chân suy nghĩ.

Thẩm Tuyết Ninh không thấp, cô cao 1m70 ngồi cạnh thằng nhóc nhỏ hơn mình 5 tuổi mà lại cao gần 1m90 khiến cô bỗng chóng nhìn trông thật nhỏ bé.

Thoạt nhìn qua người ta sẽ không nghĩ Vĩ Mặc nhỏ hơn Tuyết Ninh tới 5 tuổi đâu vì trông cậu trưởng thành hơn nhiều. Không phải kiểu già trước tuổi mà là trưởng thành và chín chắn.

" Cũng được... "

" Tuổi tác không quan trọng với chị lắm, tại chị cũng đẹp mà hahaha... "

Thẩm Tuyết Ninh chống hông ngước mặt lên trần nhà cười lớn không một chút nữ nhi nào.