Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn

Chương 44




Ngày hôm sau, Dư Hoan bị ánh nắng rọi từ cửa sổ vào đánh thức.

Cô gối đầu lên cánh tay Cao Yến, vừa mở mắt ra đã trông thấy khuôn mặt say ngủ gần trong gang tấc của anh.

Tuy sau khi chính thức hẹn hò, số lần họ ôm nhau ngủ không ít, nhưng cả hai đều quá bận, dù là cuối tuần cũng hiếm có ngày không phải đi làm.

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ hắt lên lưng Cao Yến, chiếu rọi đường cong cơ bắp đẹp đẽ kéo dài mãi vào tận trong chăn, nhấp nhô khe khẽ theo nhịp thở của anh, khiến cô ngắm bao nhiêu lần vẫn cảm thấy không đủ.

Dư Hoan chống cằm, chăm chú ngắm người bên cạnh.

– Dậy rồi à? 

Đột nhiên, anh mở mắt.

– Dậy… 

Cô mới nói được một chữ thì anh đã sáp tới hôn cô.

Rõ ràng mới ngủ dậy mà vật giữa háng anh đã cương cứng từ bao giờ, cộm vào chân cô.

Nóng đến thế, cứng đến thế.

Nhưng đến giờ chân cô vẫn mỏi nhừ, mà lát nữa họ còn phải ra ngoài…

– Bình thường lúc ngủ dậy anh luôn phấn chấn thế à? 

Vì thế cô kéo giãn khoảng cách, hỏi anh:

– Lúc ở một mình thì sao?

– Em từng nghe đến cách này chưa? 

Cao Yến hỏi:

– Tự thân vận động.

Đương nhiên Dư Hoan nghe qua.

Nhưng cô cố ý hỏi thế.

– Tự thân vận động thế nào cơ? 

Cô kề sát tai anh hỏi tiếp.

Anh nhận ra ý đồ của cô, bỗng nhìn cô với ánh mắt sáng quắc.

Ái chà, dạo này có vẻ cô rất hay được đằng chân lân đằng đầu.

Dư Hoan nhìn vào mắt Cao Yến, nhận ra mối nguy hiểm tiềm tàng, lập tức nhổm người toan xuống giường.

Nhưng Cao Yến đã kéo tay cô cầm vật cứng nóng nào đó.

Chăn đã bị kéo ra trong lúc quấn quýt ban nãy khiến cơ thể Cao Yến trần trụi dưới nắng. Anh tỉnh bơ kéo tay Dư Hoan nắm lấy dục vọng đang bừng bừng sức sống của anh.

Tay cô vừa chạm vào, cây hàng của anh đã run lên, lại càng dựng thẳng dậy, khoe sắc đỏ thẫm và mớ gân xanh phồng lên vì sung huyết.

Cây hàng dựng đứng, kích cỡ được trời cao ưu đãi đến độ cô cố lắm mới gần nắm trọn bằng một tay được.

– Tự thân vận động là thế này.

Anh nói xong bèn dùng bàn tay ấm áp bọc lấy tay cô, nắm quanh thân cuồn cuộn gân xanh, bắt đầu thong thả vuốt ve.

Màn cửa mở quá nửa, ánh nắng trong veo chiếu vào khiến nửa người anh phơi ngoài ánh sáng, còn nửa kia vùi trong bóng râm.

Anh cụp mắt, ngước chiếc cằm gợi cảm lên, thỉnh thoảng bật ra tiếng rên rỉ vì động tác tay, cả người sực nức mùi hormone nam tính.

Cô không khỏi hùa theo anh, vừa thử siết chặt ngón tay thì nghe tiếng anh sung sướng thở dốc.

– Lại đây. 

Anh không kìm được nói.

Cô không rõ nguyên do, nhưng vẫn sà tới.

Sau đó, anh dùng bàn tay còn lại chạm vào chân cô.

Bàn tay thô ráp của anh vuốt ve làn da mịn màng của cô, vén váy ngủ ở bắp đùi lên từng chút một, qua hẳn ngực, đến khi cặp đào tiên của cô bị phô bày trọn vẹn mới thôi.

Ánh mắt anh nấn ná trước ngực cô một lúc mới đặt tay lên, túm lấy bầu ngực đẫy đà.

Cao Yến xoa nắn phần vun đầy trước ngực Dư Hoan.

Anh vầy vò ngực cô, cảm nhận bầu nóng ấm ấy biến hóa trong tay mình, rồi se nắn nhũ hoa đến đỏ cứng, sau đó cúi đầu ngậm lấy nó.

Anh vừa thoải mái tự sướng trước mặt cô, vừa ngậm lấy cặp đào mềm mịn của cô mà gặm cắn, để lại vết dấu hồng nhạt dính dấp nước miếng.

Rồi hôn như mưa lên bầu ngực.

Bờ môi anh lướt qua nhũ hoa sưng to của cô, khiến cô run rẩy từng hồi một. Dưới sự ma sát, cây hàng dựng thẳng thoang thoảng thứ mùi đặc trưng của giống đực.

Dư Hoan quỳ trên giường, khứu giác và xúc giác đồng thời bị kích thích, eo từ từ trân ra, cổ họng cũng khát cháy.

Cơn nóng tràn xuống bên dưới, nước nhờn chảy ra từ giữa hai chân, nhưng không người thăm hỏi.

Cô nhìn thứ mình đang nắm trong tay, bỗng cúi xuống hôn lên phần chóp đỏ.

– Ưm… 

Cao Yến bất thình lình rên lên.

Cây hàng vốn đã thô to của anh lại lớn thêm một cỡ.

Dư Hoan len vào giữa hai chân Cao Yến, đưa tay đỡ nó, lấy cớ bôi trơn mà thấm ướt cái vật gây họa kia, sau đó mới dè dặt há miệng ngậm lấy nó.

Chẳng qua do cô bỗng nhiên nổi hứng nên mới làm thế.

Thật ra cô hiếm khi thổi kèn cho anh, cùng lắm là lúc dùng ngực thỏa mãn anh thì tiện thể liếm mấy cái mà thôi.

Nhưng giờ đây chẳng hiểu sao cô lại làm thế.

Cô không thạo thổi kèn mấy.

Đành phải dựa vào kinh nghiệm tích lũy được qua việc xem phim bậy bạ mà ngậm dục vọng của anh vào rồi nhả ra, rồi nghiêng đầu khẽ hôn lên phần thân.

Tuy cô trúc trắc, nhưng miệng cô chẳng khác gì cái miệng nhỏ bên dưới, vừa mềm ướt vừa vô cùng nhiệt tình.

Ánh mắt Cao Yến tối sầm lại, luồn tay vào tóc cô, muốn chôn sâu hơn nữa, nhưng lại cố gắng kiềm chế vì sợ mình vô tình thúc quá sâu.

Lúc thổi kèn, Dư Hoan ngước mắt lên nhìn anh, trông anh có vẻ như đã sắp sửa thăng hoa nhưng lại cố nhẫn nại, quả thật khác xa với vẻ chững chạc thường ngày.

Vì thế cô càng táo tợn hơn.

Bốn ngón tay đang cầm phần thân tuốt nhanh hơn, còn ngón cái thì vuốt ve phần chóp.

Cô mơn trớn cây hàng xong thì cúi đầu ra sức ngậm mút.

Cây hàng ma sát với đôi môi mềm của cô, khiến đôi môi nhạt màu chợt thắm đỏ.

Cô cố gắng há to miệng, hòng ngậm trọn anh vào miệng.

Nhưng Cao Yến quá to, cô phải dùng cả hai tay để âu yếm anh, miệng mở to hết cỡ mới gắng gượng lắm bao lấy anh được.

Vì thế, cô đành phải lia lưỡi kích thích lỗ sáo nhạy cảm phía trước, ngậm nó, mút nó, liếm nó, khảy nó, dụ dỗ nó tiết ra chất dịch trong suốt.

Cán và chóp đều nhận được khoái cảm khiến da đầu Cao Yến tê dại.

Nhịp thở của anh dần trở nên hỗn loạn, ánh mắt nhìn Dư Hoan cũng ngày càng mịt mờ.

Anh sắp bắn à?

Cô hỏi xong, bỗng tăng tốc độ tuốt, kề sát bắp đùi anh, thả ra rồi hôn nó.

Khoái cảm mãnh liệt như dòng điện chạy dọc khắp người Cao Yến.

Anh không nhịn nổi mà run lên hai cái, lập tức xuất khí trong tiếng rên rỉ.

T/inh d/ịch dính dấp sền sệt của anh tuôn ra, dính lên cằm Dư Hoan, rồi bắn lên cả gò má và khóe miệng cô.

Chúng nhễu ướt nhẹp chiếc cổ thon dài mịn màng của cô, rồi lại nhỏ xuống thấm ướt mu bàn tay cô.

Cao Yến rã rời, mở mắt nhìn Dư Hoan trước mặt mình, cảm thấy giờ đây trông cô giống như chiếc bánh kem phủ đầy bơ cực kỳ gợi cảm.