Uyển Sa vội vàng nhặt pin gắn vào điều khiển từ xa, bấm chuyển kênh rồi nút tắt nguồn lại không có phản ứng.
Trên màn hình TV, cô gái kéo khóa quần chàng trai xuống, đẩy cậu ta đến bên cạnh hàng rào bảo vệ, lôi côn thịt thô to trong quần ra, cơ thể như con rắn quấn lên người cậu ta, bắt đầu rên rỉ thỏa mãn.
Toàn bộ quá trình cậu ta đều chết lặng, vẻ mặt như muốn cự tuyệt, nhưng lại không thể kiểm soát cơ thể mình, côn thịt trong tay cô gái lại trướng to ra.
Uyển Sa xấu hổ vô cùng, một bên lần mò dây điện, một bên giải thích: "Tôi tưởng chương trình giải trí bình thường."
Dây cắm điện dính chặt vào ổ cắm, cô ngồi xổm trên mặt đất, hai chân vì chịu lực lâu mà tê dại.
Chương trình vẫn còn phát sóng, cô gái vén váy của mình lên, bên dưới không mặc quần lót để cho chàng trai kia thưởng thức nơi riêng tư trắng noãn của mình.
Cổ họng chàng trai cuộn lại, mặt đỏ bừng, hai chân như nhũn ra.
Cô gái nhảy lên người cậu ta, hai chân đặt trên phần eo, cầm côn thịt của cậu ta, nhét vào bên trong hoa huyệt ướt sũng, lắc mông để côn thịt tiến mạnh vào bên trong.
Máy quay đột nhiên chuyển cảnh, chuyển xuống làn xe vốn lưu thông liên tục bây giờ trở nên tắc nghẽn.
Hóa ra, một số tài xế cố tình giảm tốc độ để dừng lại xem "xuân cung đồ" sống, dẫn đến tắc đường.
Uyển Sat trợn mắt, nhìn có vẻ là chương trình giải trí bình thường nào ngờ là ngẫu hứng quay cảnh khiêu dâm.
Mắt cô lướt qua chiếc áo sơ mi trắng, nghiêng đầu phát hiện Phó Nhất Hành đi đến bên cạnh, khom người duỗi đôi găng tay màu đen vào trong ổ điện, thuận thế tiến gần khoảng cách với cô.
Suốt khoảnh khắc đó, Phó Nhất Hành nhíu mày lại, trên mặt hiện lên một tia hỗn loạn, chợt khuôn mặt tuấn tú nhíu lại, nín thở.
Uyển Sa vội vàng cách anh một chút, nhìn anh rút dây cắm ra.
Anh lại bày tỏ biểu cảm như lúc ở trên thuyền, có vẻ như không muốn ngửi thấy mùi của cô, dường như đang cố kìm nén điều gì đó, cô rất muốn biết vì sao anh lại ghét cô.
Tắt TV xong, Uyển Sa thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu thu dọn vali, dường như đồ đạc đã bị người động qua, cô không thấy chiếc đồng hồ bên trong nữa.
Là ai động vào vali của cô?
Phó Nhất Hành không thể, anh không có thời gian để chạm vào vali, rất có khả năng lúc ở khoang thuyền đã bị người khác mở ra, như vậy rất khó xác định ai là kẻ tình nghi.
Vì ngủ cùng phòng với con trai, Uyển Sa tắm rửa rất kỹ, quấn chăn thật kín.
Khi ánh sáng trong phòng tắt đi, căn phòng trở nên tốt mờ, ánh trăng tràn vào cửa sổ, ổ chăn đối diện mở ra, trên chiếc bàn cạnh đầu giường còn đặt ly sữa còn sót lại của anh.
Chắc là Phó Nhất Hành đã ngủ.
Uyển Sa ngơ ngác nhìn trần nhà rất lâu không thể ngủ được.
Sau khi phát hiện ra chiếc đồng hồ bị mất, trái tim của cô giống như bị khoét một lỗ vậy. Mặc dù chiếc đồng hồ đó chỉ là loại phổ thông nhưng lại mang ý nghĩa rất quý giá vì là quà sinh nhật anh trai tặng cô.
Cô đến trường học trên đảo cũng vì anh trai.
Sẽ ổn thôi, cô lăn lộn tự an ủi mình trước khi cơn buồn ngủ ập đến.
Ngày hôm sau, Uyển Sa dậy rất sớm vì muốn tránh mặt Phó Nhất Hành, không ngờ phát hiện giường đối diện đã dậy sớm hơn.
Uyển Sa mở cửa phòng tắm ra thấy Phó Nhất Hành đang rửa mặt, hai người đứng đối diện nhau ở cửa.
Uyển Sa chủ động lùi lại đến cạnh cửa, để cho anh ra trước.
Phót Nhất Hành duỗi chân dài đến sát bên người cô, lúc ánh mắt xẹt ngang người cô, khóe môi gợi lên nụ cười mỏng.
Uyển Sat ngạc nhiên, nhưng biết đây không phải nụ cười chào hỏi.
Khi cô bước vào phòng tắm, đóng cửa lại, nhìn chính mình trong gương thấy đỉnh đầu dựng lên một dúm tóc nhìn giống như bị nhiễm điện.
Bị người con trai khác nhìn thấy dáng vẻ ngủ dậy thật sự rất xấu hổ. Uyển Sat cầm lấy cây lược gỗ, cố gắng chải chuốt lại vài lần, nghĩ tới về sau ở chung phòng lại càng rầu rĩ.
Buổi lễ khai giảng diễn ra lúc 9 giờ, sau khi Uyển Sa ăn sáng xong liền đi tới khu trường học ở phía đông.
Cơ sở thiết bị của trường học đều là loại tiên tiết nhất, toàn bộ bữa ăn được miễn phí. Muốn mua đồ trong cửa hàng trên phố phải cần điểm, không cần tiền bạc nhưng phải thông qua nhiệm vụ mới có thể đạt được.
Uyển Sat cũng chưa rõ nhiệm vụ cụ thể là gì,t nhưng đối với những học sinh mới khách mà nói, không cần tiền bạc có thể hưởng thụ mọi thứ, quả quyết rằng đây chính là Miền đất hứa.
Lễ khai giảng diễn ra ở giữa sân vận động ngoài trời, giám thị yêu cầu 100 học sinh mới phân từ cao đến thấp, chia thành 10 hàng, ngồi trên hàng khán giả.
Học sinh cấp trên cũng lần lượt xếp hàng như vậy.
Chiều cao của Uyển Sa trung bình nên đứng ở hàng thứ ba, năm hàng sau là các nam sinh. Lương Kỳ thấp nên xếp hàng đầu tiên, vừa cười vừa vẫy tay với cô.
Phó Nhất Hành ngồi ở hàng cuối cùng, bất kể chiều cao hay dung mạo đều như hạc giữa bầy gà. Khi cô quay đầu lại, cô có thể thấy gương mặt tuấn tú của anh khiến không ít nữ sinh vụng trộm ngắm nhìn.
Quảng trường vang lên một hồi nhạc, lễ khai giảng chính thức bắt đầu. Trong các trường học bình thường đều là hiệu trưởng lên sân khấu trước, sau đó tóm tắt học kỳ vừa qua và biểu diễn võ thuật nghênh đón học sinh mới, sau cùng kết thúc.
Nhưng hiệu trưởng trường này không hề lột mặt, trực tiếp để hội học sinh hoàn thành nghi lễ.
Hai người nam nữ sinh nắm quyền cao nhất trong hội học sinh trên sân khấu nhìn khá ưu tú. Nữ sinh chắc hẳn là phó chủ tịch, mặc chiếc váy màu vàng khó có thể che giấu cặp mông to tròn.
Nam sinh kia là chủ tịch hội học sinh,t toàn thân mặc đồng phục màu xanh, đẹp trai cao ráo. Khi anh ta đang nói đến lúc tổng kết của học kỳ vừa qua thì tay lại mò mẫn mông của phó chủ tịch.
Phó chủ tịch vẫn mang gương mặt mỉm cười,t không hề có phản ứng với sự xâm phạm cơ thể. Giám thị duy trì trật tự nhìn quen không hề nói gì.
Những học sinh mới xì xào bàn tán vì sao chủ tịch hội học sinh lại có thể làm chuyện như vậy trước mặt mọi người.
Sau khi chủ tịch nói xong mấy lời khách sáo,t giới thiệu các học tỷ đã chuẩn bị tiết mục chào đón,muốn những học sinh mới thưởng thức.
Thiết bị sân khấu cực kỳ tiên tiến, khung cảnh là màn hình bắt chiều 360 độ. Cảnh đầu tiên là một bầu trời đầy sao thực tế và rộng lớn, 12 học tỷ mặc trang phục múa tượng trưng cho các chòm sao, họ đều có cặp, tay nắm tay múa theo theo tiếng nhạc du dương.
Giữa lúc các học sinh đang xem say sưa.
Âm nhạc đột nhiên vang lên dữ dội kèm theo tiếng xét rách, vũ công nam chính dẫn đầu đột nhiên kéo váy của vũ công nữ xuống, đẩy ngã trên những đám mây đen làm bằng bông vải.
Cánh tay của vũ công nữ quấn quanh người kia, đôi chân thon dài đặt một chân trên bờ vai của anh ta, ưỡn eo, cơ thể mềm mại của cô tạo thành một động tác đòi hỏi kỹ thuật cao.
Vũ công nam bị kẹp giữa hai chân cô gái đi vào, bên dưới như cắm vào thân thể cô, động tác giao hợp cùng điệu nhảy dường như tao nhã hòa làm một.
Những vũ công múa bên cạnh cũng không nhàn rỗi, nam nữ sờ mó thân thể lẫn nhau, môi lưỡi mút lấy, ôm nhau xoay tròn.
Tất cả học sinh mới như bị kích động, cứng họng nhìn cảnh tượng dâm loạn trên sân khấu.
Các nữ sinh xấu hổ che mặt, nhìn trộm qua khe hở bàn tay. Không ít nam sinh đỏ mặt, hạ thân cứng đơ, muốn tìm một chỗ phát tiết.
Một người đàn ông trung niên cấp cao bên cạnh, ánh mắt u ám tỏ vẻ khinh thường nhìn bọn họ.