Mỗi đêm về sau anh đều ngủ cùng giường với cô. Hai người không làm gì cả, chỉ đơn giản đắp chăn ngủ.
Cô có thói quen ngủ một mình nên khi nằm trên giường lăn tới lăn lui, thỉnh thoảng lại đá chăn lung tung.
Bây giờ, Phó Nhất Hành chiếm hơn phân nửa giường, cô bị giữ trong lòng anh, đầu cô gối lên cánh tay anh, mặt vùi vào trong ngực ấm áp, nghe nhịp tim anh đập đều đặn.
Trước nay anh rất thích sạch sẽ, có thể cảm nhận trên người anh không có mùi lạ, trên quần áo của anh có mùi thơm mát nhẹ nhàng rất dễ chịu.
Sau khi tỉnh dậy, ngay khi cô mở mắt ra là khuôn mặt đáng ngủ bình thản của anh, rõ ràng được phóng to trước mắt cô.
Lông mi đen dày che kín đôi mắt, đường cong cằm mềm mại, không giống như lúc bình thường của anh.
Uyển Sa ngây người nhìn anh, không thể kiềm chế vươn tay ra đầu ngón tay chạm nhẹ vào môi anh.
Trước khi chạm vào, anh khẽ mở đôi môi mỏng ngậm chặt đầu ngón tay, hết mỡ mí mắt ra, con ngươi đen nhìn cô.
Đầu lưỡi ảnh cuộn lấy đầu ngón tay của cô, hơi nóng thấm ướt chảy từ đầu ngón tay đến toàn thân cô.
Nhịp tim của Uyển Sa đập hỗn loạn, đột ngột rút ngón tay ra, lúng túng nói: "Chào buổi sáng."
Phó Nhất Hành quay người lại và đè cô, vùi đầu và hít hà mùi hương ngọt ngào ở cô cô, đôi môi trượt lên làn da nhẵn nhụi, khiến cô tê dại, anh khẽ thì thầm: "Chào buổi sáng."
Uyển Sa rụt cổ: "Hôm nay phải đi học rồi."
Phó Nhất Hành cười khẽ: "Nơi đó sạch sẽ rồi."
"Ừm. . ."
"Dì cả" đến thăm cô bốn ngày, vừa đến ngày thứ 5 rời đi thì lại phải đi học.
Cái đuôi nhỏ Uyển Sa đi theo phía sau Phó Nhất Hành, bắt xe buýt sớm đến tòa nhà trường học phía Nam.
Trên xe buýt có và người bạn cùng lớp nhìn về phía Uyển Sa với ánh mắt ngạc nhiên, có lẽ không ngờ Phó Nhất Hành lạnh lùng lại sánh vai cùng Uyển Sa.
Thầy Quách đã lâu không gặp, cầm bình giữ nhiệt của mình đúng giờ chuông treo thông báo đến giờ vào lớp: "Kỳ nghỉ của các em có vui không?"
Cách học sinh đồng thanh reo hò: "Vui ạ!"
Thầy Quách gật đầu, nhướng mày rậm: "Vui là tốt rồi, thấy tất cả các em cố gắng có mặt, may là không quên đi học."
Dưới lớp mọi người cười vang.
Uyển Sa ngáp một cái, uể oải nheo mắt lại vì mệt mỏi, bắt đầu ngủ gà ngủ gật
"Chúng ta bắt đầu thôi." Thầy Quách đặt bình giữ nhiệt trên bục giảng,"Bài học hôm nay là dạy cách em nam cách cắm dương vật chính xác vào âm đạo của các em nữ."
Ngay lập tức Uyển Sa tỉnh táo, chân vô thức kẹp chặt lại, thẳng tắp nhìn về phía bục giảng.
Phó Nhất Hành ngồi bên cạnh, nhìn về phía cô, khóe môi nhếch lên.
Thầy Quách cao giọng nói: "Làm tình là bản năng của tất cả các loài động vật nhưng trong lần đầu tiên không ít những bạn nam lỗ mãng, khiến các bạn nữ có bóng mát tâm lý sợ hãi chuyện tình dục."
Uyển Sa thấu hiểu rất rõ chuyện này, bóng mát tâm lý của cô rất lớn, đặc biệt là mỗi lần Phó Nhất Hành giày vò cô thành cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng.
"Xử nữ trong lần đầu tiên sẽ rất đau vì vậy trước khi làm các bạn nam phải thực hiện màn dạo đầu, hôn bạn ấy để xoa dịu, khi bên dưới đủ ướt át mới có thể cắm vào."
Dưới bục giảng có một nam sinh đã "ăn mặn" không nhịn được cười to: "Thưa thầy, chẳng qua chỉ là cắm vào cần gì phải phức tạp như vậy?"
Vẻ mặt thầy Quách nghiêm túc: "Em đứng lên cho tôi."
Nam sinh không hiểu đứng dậy gãi đầu: "Em đâu có nói sai, chuyện cắm vào đơn giản mà."
Thầy Quách lớn tiếng chất vấn: "Vậy em có muốn thử bị cắm chai bia vào hậu môn không?"
Nam sinh căng thẳng siết chặt mông, không dám trả lời lại.
Thầy Quách nói: "Hầu hết các bạn nam đều thích công ty phát thành Hoàng Long . Nhưng đối với các bạn nữ không có kinh nghiệm tình dục, không có màn dạo đầu khi làm sẽ rất đau đớn, cho nên các em ấy sẵn sàng tìm một người bạn trai đủ yêu thương và tin tưởng để làm."
(*) Ý nói chỉ muốn trực tiếp giết địch giành chiến thắng.
Uyển Sa nghe xong lời thầy nói, chăm chút nhìn Phó Nhất Hành bên cạnh, từ trước đến nay anh vẫn luôn cố gắng làm đủ màn dạo đầu.
Chẳng qua, cô vẫn rất sợ đau.
Thầy Quách giơ tay: "Tạm thời nói đến đây thôi, cả lớp đến phòng thực hành nào."