Chất Xúc Tác Ngọt Ngào

Chương 3: Hai tên mê gái




Vì là ngày nhận lớp nên cũng chỉ gặp qua rồi ai về nhà nấy, lúc này thì Hoắc Ninh Tường đang đi tìm chủ nhiệm để yêu cầu đổi nhóm, Hoắc Ninh Tích thì vẫn đang bận rộn với Kiều Luân Vũ, chỉ có Hứa Nguyệt Y là nhàn rỗi mà thu xếp lại một chút.

Nhưng tới khi cô đứng dậy bước ra ngoài lớp thì không ít nam sinh của lớp khác đã chạy đến muốn xin phương thức liên lạc với cô, với một người con gái nhút nhát như Hứa Nguyệt Y thì cô có hơi sợ hãi một chút, lúc này cô còn đang muốn cầu cứu dì nhỏ, nhưng dì nhỏ đang bận, nhìn sang cậu nhỏ thì đã không thấy cậu nhỏ đâu.

Trong lúc Hứa Nguyệt Y không biết nên trả lời thế nào thì Tạ Mục Trì đã không vui mà đi đến, anh kéo tay của cô về phía sau lưng mình, lại nhìn đám nam sinh đang thòm thèm nhỏ dãi kia mà lườm một cái, ánh mắt không chút vui vẻ, nói:

- Mấy người đang làm gì vậy? Không thấy cô ấy đang sợ sao?

Mặc dù là trường Đại học Đế Đô nhưng ai cũng biết Tạ Mục Trì là con trai của Tạ Triết, một ông lớn của Đế Đô ai ai cũng phải nể mặt. Mà hơn hết chính là Tạ Mục Trì bình thường sẽ không xen vào chuyện của nữ sinh, từ khi đi học đã như thế, còn bây giờ anh lại chủ động ra mặt tức là anh đã nhắm được nữ sinh mà mình thích. Đám nam sinh kia tuy có hơi lưu luyến nhưng vẫn phải nhanh chóng giải tán.

Đợi khi bọn họ đi hết thì Tạ Mục Trì mới nhìn Hứa Nguyệt Y, nói:

- Cậu không sao chứ?

- Không sao... Cảm ơn... Cảm ơn cậu.

Tuy là nói lời cảm ơn nhưng Hứa Nguyệt Y vẫn cúi gằm mặt xuống đất, chẳng dám nhìn thẳng trực diện về Tạ Mục Trì. Đột nhiên lúc này ở phía dưới cô lại thấy anh đưa cho mình một cây kẹo mút, có hơi ngạc nhiên nên cô đã ngước mắt lên nhìn anh.

Đập ngay vào mắt cô là một cậu thanh niên rất điển trai, cộng thêm nụ cười tươi tắn trên môi liền được cộng điểm. Nhưng dáng vẻ đẹp trai này chính là thứ khiến cho Hứa Nguyệt Y sợ nhất, ở nhà cô đã có ba người ganh đua nhau về danh xưng soái ca rồi, cô không muốn dính dáng gì tới những anh đẹp trai nữa đâu.

- Cho cậu.



Tạ Mục Trì mỉm cười rất hài lòng, quả nhiên cô gái của anh càng lớn càng xinh đẹp, vừa rồi nhìn cô ở góc nghiêng đã đủ làm anh điêu đứng rồi, hiện tại lại có thể nhìn thẳng trực diện gương mặt của cô thì trái tim anh làm sao chịu nổi đây? Không những vậy mà cái chiều cao này, cái vẻ mặt này... Chết mất thôi, anh thật sự muốn hôn cô quá đi.

- Cảm... Cảm ơn.

Nhận lấy kẹo xong thì Hứa Nguyệt Y cũng định đi vào chỗ của mình để đợi cậu nhỏ và dì nhỏ, nhưng đột nhiên Tạ Mục Trì lại đưa điện thoại cho cô, sau đó nói:

- Dù sao chúng ta cũng ở cùng một nhóm, hay là tớ kết bạn với cậu nha? Nếu như có bài giảng tớ không hiểu thì tớ sẽ hỏi cậu, có được không?

- À, được... Được...

Sau đó Hứa Nguyệt Y còn luống cuống lấy điện thoại từ balo ra, nhưng hình như cô có hơi cuống quá nên suýt nữa là làm rơi balo xuống đất, khi này là nhờ có Tạ Mục Trì nhanh tay lẹ chân mà chụp được, lại còn cầm balo giúp cô để cô thuận tiện hơn.

Gương mặt của Hứa Nguyệt Y có hơi đỏ lên một chút, vì từ trước đến nay cô rất ít khi tiếp xúc với con trai, hay nói đúng hơn là chẳng có chàng trai nào dám bén mảng tới gần cô, nếu không phải là do cậu nhỏ Hoắc Ninh Tường đuổi, dì nhỏ Hoắc Ninh Tích mắng, thì cũng là do mẹ và cha cảnh cáo... Cho nên có thể nói về mặt kết bạn Hứa Nguyệt Y dường như bằng không.

- Tớ quét mã của cậu nha?

- Được.

Sau đó Tạ Mục Trì liền đưa mã của mình ra cho cô quét, sau khi quét xong thì họ cũng đã kết bạn được với nhau. Đến đây thì Hoắc Ninh Tường cũng đã từ chỗ chủ nhiệm về lớp, nhìn thấy cháu gái nhỏ đứng trò chuyện với Tạ Mục Trì thì cậu ấy liền bước đến, trực tiếp cầm lấy balo của cô, rồi nhỏ giọng nói:



- Cậu đã hỏi chủ nhiệm rồi, nhưng tiếc là điểm số của cháu không được phép xếp cùng tổ với cậu. Nên tạm thời cứ như thế này, qua học kì sau cậu sẽ xin đổi lại.

Hứa Nguyệt Y cũng nhìn cậu nhỏ rồi mỉm cười gật đầu. Lúc này thì Hoắc Ninh Tích cũng đã đá được Kiều Luân Vũ ra chỗ khác, cứ như thế mà một nhóm ba người lại liền rời đi.

Cô gái được phân chung nhóm với Hoắc Ninh Tường liền tức giận, còn đứng bên cạnh Tạ Mục Trì mắng:

- Tạ Mục Trì, tớ không chịu nổi tên thần kinh đó nữa rồi, cậu đổi nhóm cho tớ đi!

Ánh mắt của Tạ Mục Trì nhìn sang cô bạn của mình, lại nhíu mày nói:

- Phù Ngân Cát, tớ khó khăn lắm mới được ghép nhóm với Y Y, cậu nghĩ tớ sẽ để cậu cùng nhóm với Y Y sao? Nằm mơ đi!

Phù Ngân Cát thấy năn nỉ Tạ Mục Trì không được liền quay sang Kiều Luân Vũ, nhưng cậu ta vừa được kết bạn với crush, còn đang rất sung sướng, cho đến khi cô bạn nhà mình ngỏ ý:

- Luân Vũ, đổi nhóm với tớ đi!

- Ngủ rồi mơ đi nhé, ông đây còn phải tìm bạn gái nữa.

Năn nỉ đến mức đó mà hai tên mê gái này chẳng thương tiếc gì, cuối cùng Phù Ngân Cát cũng phải chấp nhận... Cuộc đời của cô ấy xem như là tan nát rồi...