Chất Nữ Sắc Tài Vẹn Toàn Kiếm Sống

Chương 73




Lời này của Khương Tú Nhuận quả thật không khách khí.

 

Cơ Vô Cương cũng không ngờ nàng sẽ mở miệng làm khó dễ như vậy, vẻ mặt hơi sững sờ.

 

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thật ra cũng không khó hiểu. Nàng và huynh trưởng là con rơi bị Ba Quốc vứt bỏ, theo lý đang ở nước ngoài, trong lòng chắc chắn là hoảng sợ ngóng trông trở về cố quốc, gặp được Cơ Vô Cương ngày xưa là môn khách của Thịnh Diệp tướng quân, hẳn là nên như nhìn thấy người thân.

 

Nhưng thái độ của Khương Tú Nhuận lại lạnh nhạt, không muốn thân cận với hắn một chút nào, cũng không cầu xin hắn giúp đỡ liên lạc với Thịnh Diệp tướng quân hay có ý trở về Ba Quốc.

 

Cơ Vô Cương trầm mặc một lúc, tự mình đi qua, nấu nước pha trà lại cho Khương Tú Nhuận, dâng cốc trà lên, kính cẩn nói: "Mời vương nữ nếm lại một chén."

 

Khương Tú Nhuận không nhận chén trà, ánh mắt lạnh nhạt rơi xuống mép chén, mở miệng chậm rãi nói: "Ta không thích hợp uống chén trà này, chí hướng của Cơ quân hẳn là cũng chẳng phải ở nơi thôn quê biên cương đói nghèo này. Chỉ là huynh trưởng ta giống như ta, là người tự biết thỏa mãn với những gì mình đang có, chỉ biết sống tạm bợ hưởng an nhàn, không làm được nghiệp lớn gì. Thiên nga và chim sẻ tự có mục tiêu riêng của mình, nếu muốn ép buộc chim sẻ một bước lên trời, đó là làm khó người khác, khiến họ khốn khổ."

 

Cơ Vô Cương cung kính hành lễ với nàng nói: "Chỉ bằng sức lực của một mình vương nữ có thể ở bên cạnh điện hạ Đại Tề, còn kiêm cả hai thân phận vương tử và vương nữ, nghe thôi ai cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi. Nếu là người bình thường thì không thể làm được, sao lại là chim sẻ cầu an dưới mái hiên nhà? Thịnh Diệp tướng quân sớm nhờ tại hạ tới Đại Tề tìm hai vị... Bây giờ Quốc quân Ba Quốc hoa mắt ù tai, người có đức có tài có thể kế nhiệm vị trí Quốc quân chỉ có vương tử Khương Chi..."

 

Cơ Vô Cương còn chưa nói xong, Khương Tú Nhuận đã hắt chén trà nóng lên mặt hắn, hơn nữa ánh mắt cũng lạnh băng nói: "Huynh trưởng ta ngoại trừ mềm yếu dễ bắt nạt thao túng ra, còn có chỗ nào xứng làm Quốc quân gương mẫu? Nếu ngươi dám làm trái ý ta xuất hiện ở trước mặt hắn, dùng lời như vậy lừa hắn, khiến hắn thực hiện giấc mộng không thể thành kia thì đừng trách ta không niệm tình xưa, khiến ngươi c.h.ế.t không có chỗ chôn!"

 

Khắp nơi trong kinh thành là tai mắt của Thái tử, các vị chất tử càng là đối tượng giám sát sít sao, mà ca ca nàng bởi vì trở thành anh rể của Thái tử, càng được bảo vệ nghiêm ngặt hơn so với kiếp trước hay có thể nói là giám thị.

 

Hẳn là Cơ Vô Cương không tiếp cận Khương Chi được cho nên mới cầu thứ yếu, nghe nói nàng cùng Phượng Ly Ngô tới đây tuần tra nên sớm chờ ở chỗ này.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Nếu lúc trước được tiến cử thành công, Cô Vô Cương danh chính ngôn thuận trở thành phụ tá Thái tử thì có thể ung dung tiếp cận hai huynh muội bọn họ.

 

Đáng tiếc Phượng Ly Ngô không chịu nhận hắn, hắn liền thử tới dò xét ý tứ của nàng, muốn thông qua nàng liên lạc với huynh trưởng, thêu dệt cho huynh trưởng giấc mộng đẹp có thể về nước.

 

Làn da Cơ Vô Cương trắng nõn nhưng bây giờ lại bị chén nước nóng làm cho ửng đỏ. Lúc trước hắn cũng lo lắng Khương Chi mềm yếu, không chịu về nước tranh giành ngai vị.

 

Nhưng tuyệt đối không ngờ cản trở lớn nhất lại là muội muội của Khương Chi, Khương Tú Nhuận!

 

Trong ký ức của hắn, Khương Tú Nhuận vẫn là tiểu vương nữ được nuông chiều trong vương cung Ba Quốc, trời sinh thích cười, nói chuyện sẽ đỏ mặt.

 

Nhưng khi hắn vào Đại Tề thám thính lại là hai vị chất tử, ban đầu lòng hắn chỉ ngờ vực vô căn cứ. Chờ tới lúc trông thấy Khương Tú Nhuận giả nam trang ở trước xe ngựa đi tuần với Thái tử, hắn mới bừng tỉnh.

 

Đồng thời cũng ngạc nhiên sự to gan của nữ tử này. Mặc dù Thịnh Diệp tướng quân sớm quy ẩn nhưng Cơ Vô Cương vẫn buôn bán trong thời gian dài, kinh doanh giao thiệp rộng rãi ở Ba Quốc, ở bên cạnh Thân Ung cũng có tai mắt của hắn mai phục.

 

Nghe nói phủ chất tử Ba Quốc ở thành Lạc An bất thình lình bị cướp, tất cả thị vệ đều bị g.i.ế.c c.h.ế.t trong một đêm, xem xét tất thấy kỳ lạ.

 



Cơ Vô Cương gián tiếp sai người tìm hiểu, phí bao phen trắc trở mới biết được lúc trước Khương Tú Nhuận to gan sửa quốc thư giả mạo vương tử và Thân Ung ngấm ngầm sai người diệt khẩu.

 

Nói thật ra, nghe sự thật từ đầu tới cuối, hắn không thể tin đây là chủ ý của một mình Khương Tú Nhuận. Ngược lại cảm thấy có thể là sau khi Khương Chi bị đưa đi làm con tin, ở trong nghịch cảnh chuyển từ kẻ yếu thành kẻ mạnh, vì bảo vệ muội muội không vào cung hầu hạ lão Hoàng đế nên mới nghĩ ra kế sách này.

 

Mà về sau Khương Tú Nhuận thay thế chỗ trống của Dao Cơ cũng dễ suy đoán. Dù sao dung mạo Khương Tú Nhuận khiến người ta không chú ý không được, rất có thể là vào một lần không may bị Thái tử phát hiện ra thân phận nhưng hắn lại bị nữ sắc mê hoặc nên bảo nàng thay thế chỗ trống của Dao Cơ vừa mới sinh con thôi.

 

Đối với một vương nữ lưu lạc nước lạ mà nói, nương tựa vào kẻ mạnh là lối thoát tốt nhất, hắn cũng chẳng muốn nói gì với nàng, chỉ cầu có thể thông qua vị Trắc phi được Thái tử sủng ái này, mau chóng liên lạc với Khương Chi.

 

Nhưng vừa rồi, sau khi bị chén trà nóng hổi hắt vào mặt, hắn mới mơ hồ tỉnh ngộ, khỏi cần tìm Khương Chi làm gì, chỉ một mình vị vương nữ này là có thể mạnh dạn liều lĩnh hành động rồi.

 

Huynh muội hai người này, người làm chủ... Lại là vương muội mười bảy tuổi... Điều này thật sự khiến hắn bất ngờ.

 

Mà vì sao vương nữ lại có vẻ có ý thù địch với hắn như vậy, Cơ Vô Cương nghĩ mãi không ra.

 

Trên mặt vẫn còn nóng rát, thế nhưng hắn chẳng hề tức giận mà tiếp tục quỳ sát đất nói: "Chẳng biết tại hạ có chỗ nào khiến cho vương nữ hiểu lầm? Nếu vương nữ không tin tưởng tại hạ cũng nên tin tưởng con mắt nhìn người của Thịnh Diệp tướng quân. Bây giờ cơ cơm ngon áo đẹp, tất nhiên vui tới quên hết trời đất. Nhưng dù sao đại vương tử cũng là nam nhi, làm sao có thể mãi ở nước ngoài ăn nhờ ở đậu?"

 

Khương Tú Nhuận vậy mà lại cười, nàng tất nhiên nghe ra trong giọng nói có vẻ như khiêm tốn của Cơ Vô Cương có ý châm biếm, đó là châm chọc nàng làm bạn bên cạnh với Thái tử cả ngày lấy sắc làm người, ăn ngon mặc đẹp, chẳng hề để ý tới sống c.h.ế.t của huynh trưởng thân làm chất tử.

 

Hôm nay nàng cũng rảnh rỗi, có tâm tình lằng nhằng với hắn mấy câu: "Nghe lời của quân nói, huynh trưởng của ta nên trở lại Ba Quốc làm nghiệp lớn sao? Nhưng triều đình Ba Quốc, thân thích của Thân hậu nắm giữ triều chính, một lòng bồi dưỡng con trai Khương Doãn của mình lên kế vị. Mà ở ngoài Ba Quốc, sói hổ quan sát xung quanh, chỉ riêng Lương Quốc cũng là một con mãnh thú nhăm nhe Ba Quốc rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể chiếm đoạt Ba Quốc không mất chút sức lực nào. Loạn trong loạn ngoài như vậy, quân thật sự cảm thấy người trong sáng đơn thuần như huynh trưởng ta có thể gánh vác được?"

 

Cơ Vô Cương nhất thời bị nàng hỏi tới nỗi cứng họng, không cách nào trả lời được.

 

Khương Tú Nhuận cũng nói xong rồi, liền đứng dậy nói: "Nhìn quân xuất thân giàu có, lại có kiến thức sâu rộng, nếu cầu danh tiếng, các nước lớn xung quanh, nơi nào không phải nơi quân thành danh? Ba Quốc là một quả sắp thối rữa, nếu cố gắng ăn vào thì sẽ tiêu chảy không ngừng, hại mình vô cùng khổ sở. Quân cần gì phải vậy chứ?"

 

Ngay lúc nàng quay người muốn đi, Cơ Vô Cương lại vội vàng nói: "Nhưng bây giờ cơ đang ở bên cạnh Thái tử, tất nhiên có thể góp một phần sức vì Ba Quốc, nếu có Đại Tề dốc sức che chở, ta nghĩ rằng Lang vương [*] cũng không có gan chiếm đoạt Ba Quốc, mà Thân gia có gì đáng lo sợ?"

 

[*] Lang Tà Vương thị.

 

Lần này ngay cả đầu Khương Tú Nhuận cũng không quay lại, chỉ vứt một cậu: "Nếu quân cảm thấy nữ sắc có thể thao túng Phượng Ly Ngô, không ngại thử một lần đi. Mua vài mỹ nhân tuyệt sắc dâng lên cho hắn, nếu ngươi đưa nữ tử tới, thật ra ta cũng bằng lòng trải đường bắc cầu cho các vị giai lệ đấy!"

 

Bước ra từ phòng trà, tâm trạng Khương Tú Nhuận có hơi u ám.

 

Bởi vì kiếp trước tuy rằng Cơ Vô Cương không nói rõ ràng như bây giờ, nhưng ngôn từ cũng gợi ý nàng phải biết cách lợi dụng Tần Chiếu, giúp ca ca một tay.

 

Việc châu chấu đá xe này, đời trước nàng làm một lần đủ rồi. Khương Cơ khôn ngoan lõi đời trong thành Lạc An, người nào thích làm thì làm đi. Việc các nước biến hóa ra sao không liên quan tới nàng.

 

Ôm ý nghĩ như vậy, Khương Tú Nhuận thầm nghĩ, khi trở lại kinh thành phải nhắc nhở ca ca vài lời, căn dặn tẩu tẩu để ý nhiều hơn, xem có kẻ khả nghi nào cố ý tiếp cận Khương Chi hay không.

 



Nàng đi một vòng, xác nhận mặt hàng tẩu tẩu căn dặn nàng xem đã đóng gói chu đáo rồi thì trở về hành cung, chờ ngày mai khởi hành về Lạc An.

 

Hàn vương có được lợi lộc, nhất thời có thêm ý nghĩ thân tình với Đại Tề, nói rằng lúc Điền Oánh xuất giá, hầu như không có dắng thiếp [*] hồi môn, thật sự có hơi keo kiệt, mà lúc Phượng Ly Ngô tới Thuận Đức, bên cạnh cũng chỉ có một Trắc phi, con đường trở về dài đằng đẵng, chẳng phải có chút nhàm chán sao.

 

[*] Thời cổ, "Dắng" là các nữ tỳ đi theo Chính phòng từ nhà mẹ đến nhà chồng, có thể được người chồng lâm hạnh mà thành thiếp. Các "Dắng" thời cổ đại thường là chị em trong tộc, nên địa vị so với Thiếp bình thường cũng có cao hơn một chút.

 

Thế là Hàn Quốc lập tức đưa tới ba mỹ nhân hoàn phì yến sấu [*], nghe nói trong đó có một người là thứ muội của Điền Cơ, tên là Điền Tĩnh, dung mạo còn dịu dàng đáng yêu hơn Điền Oánh mấy phần.

 

[*] Thành ngữ Trung Quốc. Miêu tả hình thức khac nhau của phụ nữ.

 

Khương Tú Nhuận đứng ở trên bến tàu, lúc xuống xe ngựa trông thấy mấy nữ tử hoàn phì yến sấu này, nhất thời cảm khái trong lòng, kiếp trước bởi vì Thái tử trúng tên, bệnh cũ không khỏi, dường như không có sức chạm vào nữ nhân. Các chư vương hiển nhiên sẽ không dâng sắc đẹp lên cho Thái tử, chọc vào trái tim của hắn.

 

Nhưng bây giờ không giống vậy, bây giờ Phượng Ly Ngô vô cùng khỏe mạnh, cưới một lúc ba vị Trắc phi vào phủ, nhu cầu cao thế nào có thể tưởng tượng được.

 

Hàn vương thật hiểu lòng người, đưa tới mấy vị đặc sản trong cung của mình, tạo cảm tình, mọi người hòa thuận cùng nhau phát tài!

 

Chỉ có điều Phượng Ly Ngô lại hơi nhíu mày, cũng chẳng phải bởi vì dung mạo của mấy nữ tử kia xấu xí. Chỉ là lúc này hắn đang cùng Khương Tú Nhuận thân mật, tình sâu ý đậm, Hàn vương kia lại đưa tới mấy thứ hãm phong cảnh như thế.

 

Ai cũng nói lòng dạ nữ tử hẹp hòi, nếu bởi vậy mà Khương Tú Nhuận ghen, lúc đi đường tích tụ trong lòng, sao có thể cá nước thân mật với hắn?

 

Chẳng phải hắn nghĩ nhiều, ban đêm, khi hắn yêu cầu phụ tá của mình là công tử Tiểu Khương thay nữ trang, ngủ ở lều của hắn. Công tử Tiểu Khương quả thật cúi đầu nói: "Hàn quốc mới hiến ba vị cơ thiếp dung mạo xuất chúng, đặc biệt là Tĩnh Cơ, dung mạo ngọt ngào, dáng vẻ thướt tha, da trắng cổ mảnh, còn chưa tới mười sáu, là độ tuổi nữ nhân động lòng người nhất, điện hạ xem... Đêm nay có muốn thay thị thiếp, để tránh nhàm chán vô vị không?"

 

Phượng Ly Ngô thờ ơ khép lại thẻ tre trong tay: "Nếu không biết quân là người hầu trong phủ cô, cô thật nghi ngờ quân là tú bà trong lầu phấn son tới đây kiếm khách... Tĩnh Cơ kia cho ngươi cái gì mà nói ngọt cho nàng như vậy?"

 

Khương Tú Nhuận hoảng sợ, thầm nghĩ chẳng lẽ Thái tử biết chuyện gì, lập tức cười làm lành nói: "Chỉ là tiện tay mà thôi, Tĩnh Cơ nói rằng lúc trước nàng ở Hàn cung không hợp Điền Cơ. Lần này vào phủ, thật sự không muốn nương tựa vào Điền Cơ, nếu như không được Thái tử ân sủng thì tình cảnh rất thê lương nên khóc lóc xin ta nói ngọt một vài lời..."

 

Thật ra Khương Tú Nhuận còn có vài câu chưa nói, Tĩnh Cơ kia còn lén tặng cho nàng một khối ngọc tỉ. Hơn nữa tiểu vương nữ kia còn hứa hẹn với công tử Tiểu Khương là sau khi vào phủ sẽ nương tựa vào Dao Cơ, cố sủng [*] cho Dao Cơ.

 

[*] Giữ sủng ái, củng cố địa vị.

 

Khương Tú Nhuận cảm thấy chất lượng ngọc tỉ kia không tồi, mà Tĩnh Cơ rất có tài leo cao, trung thành đáng khen, đáng giá bồi dưỡng nên lúc này mới chủ động làm mai cho nàng.

 

Thế nhưng lời này vào trong tai Phượng Ly Ngô lại là lời ghen tị chua chát của nữ tử.

 

Hắn cũng chẳng muốn nói nhảm, túm tay áo rộng của thiếu phó, kéo nàng vào lòng.

 

"Nếu ngươi không thay nữ trang cũng được, dù sao ở trong thành Lạc An đều biết cô không kiêng nam nữ, tối nay cô sủng hạnh thiếu phó có được không?"