Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 62




Lương Thiên Dậu lục soát qua người của La Hân Xảo một lần, có vẻ như không phát hiện được gì hết.

Không thấy quy tắc cấm kỵ xuất hiện xung quanh La Hân Xảo.

Theo lời Khang Mại, quy tắc cấm kỵ hiện lên thông qua vết máu, xuất hiện trực tiếp ngay tại hiện trường tử vong của người chơi, không có cách nào che giấu, cũng không thể lau chùi.

Chỉ có thể biến mất thông qua hai cách: Một, bị một hoặc nhiều người chơi nhìn thấy; Hai, quá 60 phút mà vẫn không bị ai phát hiện.

Bọn họ tới cũng không tính là chậm, gần như tất cả các người chơi đều có mặt tại hiện trường tử vong cùng một lúc.

Như vậy mà vẫn không có ai nhìn thấy quy tắc cấm kỵ, điều đó có nghĩa là cô ta đã chết hơn một tiếng. Hoặc là có người chơi nhìn thấy La Hân Xảo chết trước bọn họ, quy tắc cấm kỵ thỏa mãn điều kiện bị người khác trông thấy nên đã tự động biến mất.
“Chết rồi thì tốt, chết một người bớt một người.”

“Ha ha ha. Đúng vậy, chết là tốt rồi.”

“Chết nhiều một chút mới tốt.”

“Đúng, chết nhiều một chút, càng nhiều càng tốt… Ha ha ha.”

Ngân Tô ghé mắt nhìn về phía một vài học sinh bên cạnh, trên mặt bọn họ tràn trề tinh thần phấn chấn cùng sức sống của tuổi thanh xuân.

Thế nhưng cái giọng nói khờ khạo ngây ngô kia lại thốt ra những lời ác độc nhất.

“Lại chết thêm một người nữa, đúng là quá tốt.”

“Ha ha ha, tốt cái gì vậy?”

“Thêm một người chết sẽ bớt một người cạnh tranh, đương nhiên là tốt rồi.” NPC dường như không chú ý tới giọng của người hỏi câu kia có gì đó không đúng, nụ cười xán lạn ngày càng tràn ngập ác ý: “Chỉ khi bọn họ đều chết hết, chúng ta mới có thể thể hiện hết tài năng trong kỳ thi cuối kỳ.”
Kỳ thi cuối kỳ.

Cái từ này đã được nhắc tới ba lần.

Lần đầu tiên là từ chủ nhiệm lớp.

Lần thứ hai là từ quản lý ký túc xá.

Lần thứ ba là ngay lúc này đây.

Kỳ thi cuối kỳ có lẽ là sự kiện mấu chốt trong phó bản này, rất có thể nó có liên quan tới chìa khóa để qua ải.

Mà tất cả học sinh đều là đối thủ với nhau…

“Bây giờ không chết thì đến ngày cuồng hoan cũng sẽ chết, ha ha ha…”

“Còn không bằng chết luôn bây giờ đi.”

“Đúng vậy đúng vậy, chết luôn bây giờ thì sẽ không phải chịu khổ nữa, cô ta thật sự rất may mắn đó nha!”

“Mong đến ngày cuồng hoan năm nay quá đi.”

Ngân Tô: “…”

Ngày cuồng hoan là cái gì?

Ngân Tô cũng chẳng cần biết ngày cuồng hoan là cái gì, không chút sơ hở nói tiếp: “Biết đâu người chết lại là cô?”

Nữ sinh đứng bên cạnh Ngân Tô lập tức phản bác: “Sao thế được, thành tích của tôi luôn nằm trong top 10, người chết chỉ có thể là… lũ rác rưởi kia.”
“Rác rưởi thì nên chết đi.”

“Đúng không, nghĩ tới cảnh chúng tôi phải ở cùng một lớp với lũ rác rưởi, còn phải học với chúng, ăn với chúng… Sao bọn chúng cứ phải ăn cơm cùng với chúng ta như thế chứ! Buồn nôn chết đi được! Rác rưởi thì nên chết nhanh lên, đừng chiếm dụng tài nguyên học tập của chúng tôi.”

“… Cô nói đúng.”

Hình như nữ sinh kia đã phát hiện ra có gì đó không đúng. Cô ta quay đầu sang bên cạnh nhìn thử xem là ai đang nói chuyện với mình nhưng kết quả lại chỉ nhìn thấy một học sinh nam.

Giọng nói vừa nãy không phải là của một nữ sinh sao? Sao lại biến thành con trai rồi?

Nữ sinh nghi ngờ nhìn xung quanh, cuối cùng không phát hiện ra ai khả nghi nên đành phải quay đầu lại tiếp tục nói chuyện với bạn học.

Ngân Tô đi ra theo đám người kia, Vu Uẩn không biết chui ra từ chỗ nào tới: “Chị, cô gái kia không phải vừa mới chết đâu, cơ thể cô ta cứng lại rồi.”

“Vừa rồi tất cả người chơi đều đang đi học… Không đúng, có một người chơi vắng mặt.” Vu Uẩn nhớ tới trong đội của Lương Thiên Dậu, có một nam sinh không đi học.

Vu Uẩn suy đoán: “Có phải cậu ta đã lén lút gϊếŧ La Hân Xảo không?”

Ngân Tô: “Chưa chắc cậu ta còn sống.”

“Vậy ạ!” Vu Uẩn suy nghĩ một chút, đại khái cảm thấy Ngân Tô nói rất có lý: “Cái người tên La Hân Xảo kia đã vô tình kích hoạt quy tắc tử vong gì sao?”

Ngân Tô thuận miệng nói: “Không biết, chắc cô ta xui.”

Sáng nay La Hân Xảo dậy rất muộn, Ngân Tô chuẩn bị ra ngoài rồi cô ta mới rời giường, hơn nữa trông cô ta có vẻ uể oải hơn Tống A Manh nhiều.

Tối hôm qua trong ký túc xá, điểm khác biệt duy nhất giữa cô ta với bọn họ là cô ta nói trong nhà vệ sinh có quỷ.

Thế nhưng cô lại cảm thấy lớp trưởng thú vị nên không để ý tới chuyện trong nhà vệ sinh có ma.

Xem ra đêm nay phải đi thăm người bạn trong toilet rồi… Thật đáng mong đợi.

Khóe môi Ngân Tô khẽ nhếch lên, bắt đầu mong chờ trời tối.



Buổi sáng vẫn còn một tiết, các người chơi không dám ở bên ngoài quá lâu, quyết định trở lại phòng học trước.

Có vẻ như thời gian lên lớp là khoảng thời gian an toàn, trên lớp học không hề xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.

Buổi trưa có hai tiếng để nghỉ trưa, những người chơi không có đồng phục học sinh phải đi dọn dẹp nhà vệ sinh của trường.

Mỗi tầng có một nhà vệ sinh nam và một nhà vệ sinh nữ, có 6 tầng, tổng cộng có 12 nhà vệ sinh.

Ngoại trừ Ngân Tô, người đã chết – La Hân Xảo và tên người chơi nam có thể đã chết thì còn lại 21 người chơi, chia cho dọn hai người một nhà vệ sinh vẫn thiếu người.

Có một người phải quét dọn một nhà vệ sinh một mình.

Bọn họ vốn tưởng rằng có thể quét dọn xong của mình trước rồi đi giúp đỡ người khác, như vậy cũng không phải ở một mình.

Ai biết mới ngày đầu tiên đã gặp ngay phải giáo viên kiểm tra đứng chờ ở bên kia, cảnh cáo bọn họ trong vòng mười lăm phút phải quét dọn sạch sẽ nhà vệ sinh.

Ông ta không nói không quét dọn xong sẽ có kết cục gì nhưng mọi người nhìn dáng vẻ kia của ông ta liền biết không phải chuyện gì tốt.

Nhà vệ sinh của trường này rất lớn, hơn nữa còn rất dơ, nhìn như có người cố ý làm bẩn nhà vệ sinh vậy.

Mười lăm phút, hai người quét dọn có khi còn không xong, chứ đừng nói tới chuyện đi giúp người khác.

Bọn họ phải chọn ra ba người đi quét dọn nhà vệ sinh một mình.

Ai sẽ phải ở một mình đây?

Không ai muốn ở một mình cả.

Vu Uẩn tất nhiên là người đầu tiên được xa lánh, ai cũng bảo cậu ta với Ngân Tô giống nhau, không có nhóm nào muốn chọn. Lại còn nhìn trông rất dễ bắt nạt, không xa lánh cậu ta thì xa lánh ai.

Có điều Vu Uẩn cũng chẳng nói gì, cầm lấy mấy dụng cụ quét dọn tiến vào nhà vệ sinh.

Nhưng dù vậy, cũng còn thừa lại hai cái nhà vệ sinh cần một người dọn dẹp.

Bên Lương Thiên Dậu vừa vặn đủ 12 người, bọn họ trực tiếp lập thành nhóm hai người, chọn sáu cái toilet.

“Mẹ…” Nhóm người chơi có kinh nghiệm thầm mắng một tiếng, nhưng bọn họ rất đông, trong đó nhóm nhỏ bốn người Lương Thiên Dậu lại quen nhau từ trước, khác với những người chơi vừa gặp, không quá tin tưởng nhau như bọn họ.

Nhóm người chơi có kinh nghiệm tuy không hài lòng nhưng cũng nhịn xuống, nhìn về phía ba người chơi Trần Phong: “Chúng ta mỗi bên tự chia ra một người dọn một mình.”

Bên Trần Phong chỉ có 3 người, bất luận thế nào cũng phải có một người dọn một mình.

Mà bên đám người chơi có kinh nghiệm này cũng vậy.

“Anh Trần…” Hồng Bằng sốt ruột đến mức gương mặt mũm mĩm toát hết cả mồ hôi, trông rất bóng dầu: “Tại sao, ai biết bên trong có nguy hiểm gì hay không, chúng ta không thể tách ra được!”

Trần Phong vẫn rất tỉnh táo, nhắc nhở Hồng Bằng: “Bọn họ đều là những người chơi có kinh nghiệm, nói không chừng còn có đạo cụ, cậu có thể đánh thắng bọn họ sao?”

“Một mình tôi một phòng.” Hồng Bằng còn đang định nói gì đó thì Trần Phong nhận nhiệm vụ này: “Cậu làm chung với Thôi Na đi.”

Hồng Bằng cùng cô gái bên cạnh liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng cũng không nói gì thêm nữa.

Chia việc xong, Trần Phong kéo bọn họ đi lên tầng.

Vừa rồi nhóm Lương Thiên Dậu đã chọn mấy tầng phía dưới, bọn họ chỉ có thể lựa chọn tầng trên.

Nhóm người chơi có kinh nghiệm bên này lại đơn giản và thô bạo hơn nhiều, chơi rút thăm, ai xui thì phải làm một mình.