Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 205: Hiện thực · Thăng cấp đạo cụ




Edit: Chow

Beta: Wendy

Khang Mại cảm thấy mông mình như bị kim đâm, trong lòng có một âm thanh đang gào thét thúc giục anh ta mau rời khỏi nơi thị phi này, đây không phải là nơi anh ta nên ở.

Sau khi hít thở sâu vài lần, Kh ang Mại đã tỉnh táo lại, anh ta nhặt một tệp hồ sơ từ đống đồ ăn vặt nằm chồng chất lên nhau: “Đây là hồ sơ thân phận của cô, tất cả thông tin đều có thể xác minh là thật. Nhưng… hệ thống tình báo của Cục điều tra rất mạnh, nếu như bọn họ muốn điều tra, thân phận giả mạo này sớm muộn gì cũng bị bại lộ, tốt nhất cô đừng cố ý chạy đến lắc lư trước mặt người của cục điều tra.”

“Ừ.”

Ngân Tô mở hồ sơ ra, thân phận mới của cô tên là Tô Phù Thiện, bối cảnh xã hội đều rất đầy đủ, vì để giảm bớt sự xuất hiện của cô trên các hoạt động xã hội, hồ sơ đã để cho cô nằm viện trong mười năm, mấy năm gần đây, công nghệ hiện đại ra đời, cô mới có thể hồi phục và xuất viện.

“Nếu có người hỏi số hiệu của cô, cô có thể sử dụng số hiệu này.” Khang Mại chỉ vào dãy số được viết trên túi hồ sơ, suy tính vô cùng thấu đáo: “Chỉ cần cô không làm lộ số hiệu thật của mình thì sẽ không có vấn đề gì.”

Ngân Tô cực kỳ hài lòng: “Khang tiên sinh vất vả rồi.”

“Chuyện nhỏ.” Khang Mại dừng một chút rồi nói tiếp: “Phó bản tử vong mà cô vượt qua vào hôm qua có liên quan gì với chung cư Trúc Mộng?”

Thời gian chung cư Trúc Mộng nổ tung và thời gian thông báo toàn cầu xuất hiện gần như là cùng một lúc, giữa hai bên đều có hai chữ “Trúc Mộng”, không muốn người ta nghĩ nhiều cũng khó.

Ngân Tô lắc đầu: “Không biết, có thể có liên quan gì đó với nhau.”

Chung cư Trúc Mộng đang bị nghi ngờ là một khu vực bị ô nhiễm, đột nhiên sau đó lại mở ra phó bản tử vong, kéo nhiều người vào trò chơi…

Ngân Tô thực sự không hiểu rõ về chỗ đó lắm, vì vậy cô chỉ có thể cung cấp cho Khang Mại một ít tin tức mà mình biết rõ.

“Chung cư Trúc Mộng thực sự là một khu vực bị ô nhiễm ư? Có thể tiến vào phó bản tử vong thông qua khu vực bị ô nhiễm?”

Ngân Tô xòe hai tay, vô tội nói: “Chuyện này tôi chỉ vừa trải qua, không thể tham khảo được gì thêm nên cũng chẳng xác định được. Có lẽ chỉ là xui xẻo…”

Nói đến đây, rõ ràng Ngân Tô có chút oán hận.

Khang Mại nghĩ đến thể chất xui xẻo của cô, khóe miệng không khỏi giật giật một chút.

“Không phải anh có tai mắt ở trong Cục điều tra sao, hỏi thăm một chút thử xem.” Ngân Tô nhớ tới bản lĩnh của ông chủ Khang, thân thiện gợi ý cho anh ta.

Cục điều tra bảo mật thông tin về chung cư Trúc Mộng, người bên ngoài muốn biết tin tức cặn kẽ rất khó.

Khang Mại kéo căng khuôn mặt, nghiêm túc như một người đứng đắn: “Cô đừng nói lung tung, tôi làm gì có tai mắt nào.” Anh ta là một thương gia nghiêm túc.

“Ồ! Đúng, đúng, đúng.” Ngân Tô gật đầu qua loa: “Thăm dò được thì nhớ chia sẻ cho tôi biết nhé.”

Khang Mại: “…”





Ngân Tô tiễn thương gia đứng đắn – ông chủ Khang rồi học thuộc hồ sơ thông tin, kiểm tra lại các loại giấy tờ chứng nhận một lần nữa, sau khi xác định không có sai sót gì mới cất đi.

Ngân Tô mở diễn đàn trò chơi ra, tìm kiếm thuộc tính của tinh thạch và thợ rèn, nhưng không tìm được thuộc tính nào của tinh thạch, có lẽ đây là sản phẩm đặc biệt của phó bản tử vong.

Nhưng lại có một chút thông tin liên quan đến thợ rèn.

Thợ rèn thường chỉ người chơi có kỹ năng liên quan đến ‘rèn đúc’, tác dụng chủ yếu của bọn họ là sửa chữa đạo cụ hoặc rèn đạo cụ, để người chơi có thể phát huy hết uy lực của đạo cụ.

Nhưng hai phương thức sửa chữa và rèn không liên quan đến việc thăng cấp.

Về việc thăng cấp đạo cụ, chỉ có nội dung về việc thăng cấp đạo cụ chưa hoàn thiện, nhưng khi thăng cấp đạo cụ chưa hoàn thiện, người chơi có thể tự mình làm được, không cần thợ rèn.

Bản thân người chơi thợ rèn rất khan hiếm, cộng thêm việc sức mạnh không lớn, tất cả bọn họ đều được những bang hội lớn bảo vệ, muốn tìm một người chơi solo cực kỳ khó.

Ngân Tô ôm mặt sầu muộn, tự học cũng không được sao?

Nửa tiếng sau, Ngân Tô từ bỏ việc tự học thành tài, chuyển sang giao diện trò chuyện với ông chủ Khang, hỏi anh ta xem có biết thợ rèn nào không.

[Km: Không biết.]

[Km: Cô tìm thợ rèn làm gì?]

[Tô – người tốt siêu cấp: Tôi cũng không thể ăn bọn họ đúng không?]

Khang Mại tự ý thức được câu hỏi của mình khá ngu ngốc, tìm thợ rèn chắc hẳn là vì năng lực của bọn họ.

[Km: …Tất cả thợ rèn đều nằm trong các bang hội lớn, trong đó hội Đồng Tâm Hiệp Lực chiếm được năm người, hơn nữa thợ rèn trong hội bọn họ được công nhận là người chơi có kỹ thuật rèn tốt nhất.]

[Tô – người tốt siêu cấp: Bang hội này làm gì?]

[Km: Cô không đọc nội dung trên APP à?]

[Tô – người tốt siêu cấp: …]

Một câu hỏi từ tận đáy lòng Khang Mại khiến Ngân · mù chữ · Tô chột dạ không dám trả lời, cô vừa định ấn mở ứng dụng mà cô đã không vào kể từ khi cài đặt để học bổ túc cấp tốc thì Khang Mại lập tức gửi một voice chat qua.

[Km: Ban đầu, hội Đồng Tâm Hiệp Lực do một nhóm người có kỹ năng thiên phú không có nhiều tác dụng, hoặc người chơi không có kỹ năng thiên phú tạo ra, sau đó bọn họ kết nạp thêm rất nhiều người chơi tương tự, tìm ra được cách để hai hoặc nhiều người chơi sử dụng kỹ năng và đạo cụ cùng nhau.]

[Km: Nếu như cô muốn tìm thợ rèn, tốt nhất là đi tìm hội Đồng Tâm Hiệp Lực, bọn họ có dịch vụ đối ngoại, chỉ cần có điểm tích lũy là có thể giao dịch. Bởi vì bọn họ kinh doanh lĩnh vực này nên rất chú trọng đến việc bảo vệ quyền riêng tư của khách hàng.]

[Km: Tôi có thể giúp cô tìm người liên hệ, hỏi giá một chút, cô cần sửa chữa đạo cụ hay rèn đạo cụ?]

Khang Mại rất hiểu chuyện mà nhận nhiệm vụ này.

[Tô – người tốt siêu cấp: Thăng cấp đạo cụ.]

[Km: Thăng cấp?]

[Km: Cô xác định không phải là rèn đạo cụ?]

Ông chủ Khang có lý do để hoài nghi Ngân Tô, một người không có kiến thức cơ bản hoàn toàn có thể nhầm lẫn giữa việc rèn đạo cụ và thăng cấp đạo cụ.

Trước mắt anh ta chỉ nghe đến việc đạo cụ khiếm khuyết có thể thăng cấp, nhưng việc này không cần đến thợ rèn, tự mình có thể hoàn thành, trừ khi có yêu cầu rất cao đối với đạo cụ, ngay thời điểm thăng cấp mới cần rèn đạo cụ.

Ngân Tô nghẹn họng, ôm điện thoại phồng má gõ chữ.

Cô chỉ bị khiếm khuyết một chút kiến thức thông thường chứ không phải bị ngốc.

[Tô – người tốt siêu cấp: Tôi vẫn có thể phân biệt đâu là thăng cấp, đâu là rèn.]

Mười lăm phút sau, Khang Mại quay lại, trước khi vào nhà anh ta nhìn chằm chằm vào ấm nước, xác nhận quái vật tóc kia không bò ra mới yên tâm bước vào cửa.

“Cô muốn thăng cấp đạo cụ gì?”

Ngân Tô rất hào phóng chia sẻ kiến thức vừa học được cho ông chủ Khang: “Những tinh thạch không có thuộc tính được lấy ra từ phó bản có thể dùng để thăng cấp đạo cụ, nhưng cần phải có thợ rèn, tự mình làm không được.”

Khang Mại: “Đó là đạo cụ từ phó bản tử vong?”

Ngân Tô gật đầu.

Khang Mại hít một hơi, cố nén sự kích động: “Tất cả đạo cụ đều được?”

Nếu như có thể thăng cấp đạo cụ, cấp A có thể thăng cấp lên cấp S, cấp S có thể thăng cấp lên cấp SS, cấp SS thì…

Đạo cụ không cùng đẳng cấp, hiệu quả cũng hoàn toàn khác nhau.

“Còn phải xem anh lấy được cái gì, không thuộc tính thì cái gì cũng làm được, không hạn chế, có thuộc tính thì phải là loại đạo cụ đặc biệt…”

Sau một hồi suy nghĩ, Khang Mại nảy ra một ý tưởng: “Nếu như cô không vội, tôi sẽ nghĩ biện pháp cướp một thợ rèn về đây.”

“Không cần thiết phải vậy…”

“Nếu như thông tin đạo cụ có thể thăng cấp truyền ra ngoài, giá trị của thợ rèn sẽ tăng lên như nước, đạo lý nước lên thì thuyền lên trước giờ vẫn vậy, hơn nữa thợ rèn cũng sẽ biết số liệu của tất cả đạo cụ, kể cả thông tin về nhược điểm của các loại đạo cụ, loại người như vậy, chỉ mình có thể dùng đương nhiên sẽ yên tâm hơn.”