Hôm sau, khi trời mới tờ mờ sáng, Liêu Vãn đã mở mắt theo đồng hồ sinh học của bản thân.
Thế nhưng khi cậu vừa định ngồi dậy thì thân thể bỗng mềm oặt, mất đi ý thức.Phía bên trái, Ly Hạc đã tỉnh giấc từ thời khắc Liêu Vãn ngã xuống, đôi mắt sắc bén tựa diều hâu hé mở, nhanh như cắt đưa tay phải ra, mạnh mẽ đỡ một đòn Kiện Niên đánh tới.Kiện Niên thấy Ly Hạc đã tỉnh thì cười khẩy một cái, không tiếp tục dây dưa, ôm Liêu Vãn phi nhanh ra bên ngoài.Ly Hạc híp mắt, lập tức đuổi theo, trong lòng thầm mắng Kiện Niên vài tiếng, đồng thời cũng giận bản thân đã sơ xuất.Cứ thế, hai người kẻ chạy người đuổi, không lâu sau Ly Hạc nhìn thấy một chiếc phi thuyền đang đậu trên mảnh đất trống.Kiện Niên ôm chặt Liêu Vãn, bấy giờ đã tới phi thuyền nên anh ta cũng không cần vội vã: "Được rồi, thắng thua đã rõ, lần này tới đây thôi."Mà lúc này, Ly Hạc cũng cảm nhận được thân thể của anh có vấn đề.
Rõ ràng là Kiện Niên đã sớm ra ám chiêu: "Hay cho một Đại soái, hết lần này tới lần khác luôn dùng thủ đoạn ti bỉ.
Tôi thật sự cảm thấy nhục nhã thay đấy.""Suốt ngày chỉ biết nói mấy lời trong sách giáo khoa, tôi nói chứ Đại soái Ly Hạc này.
Tôi ti bỉ ra sao thì khoan hãy nói, nhưng người trong lòng của anh, hiện tại chẳng phải đã thuộc về tôi rồi ư? Anh thích làm chính nhân quân tử à? Tốt, cứ làm.
Miễn sao người thuộc về tôi là đủ, ha ha.
Thế nhé, tạm biệt Đại soái Ly Hạc, tôi đi trước một bước đây."Hai bàn tay Ly Hạc siết chặt thành hai quả đấm, chỉ có thể đứng yên nhìn chiếc phi thuyền bay ngày một cao rồi cuối cùng mất hút trong không trung.Đợi phi thuyền hoàn toàn rời đi, Ly Hạc mới có thể cử động bình thường.Lại nói, anh ta chỉ có thể dùng vài ba mánh khóe nho nhỏ này để giữ chân anh mà thôi.
Nếu muốn lấy mạng anh, Kiện Niên có muốn cũng là chuyện khó thành.Thân là một Đại soái được rèn luyện trong quân ngũ từ nhỏ, Ly Hạc không thể nào không có sự đề phòng.Anh nhận ra được sự hứng thú của Kiện Niên đối với Liêu Vãn.
Có điều anh đã đánh giá anh ta quá cao, cứ nghĩ lần này anh ta sẽ thành thật một lần, nào đâu vẫn ngựa quen đường cũ, giở thói ngang ngược, trực tiếp dùng thủ đoạn đoạt người mà không cho Liêu Vãn một cơ hội để quyết định.Bởi Ly Hạc nhìn ra được tình cảm trong mắt của Kiện Niên dành cho Liêu Vãn, do đó anh mới có suy nghĩ chủ quan như thế.
Những tưởng tên Kiện Niên bỉ ổi đó sẽ quân tử một lần, không ngờ anh lại tự bê đá đập chân mình.Vốn dĩ phi thuyền của Ly Hạc đã đáp xuống Trái Đất từ tối qua, nhưng anh muốn chờ đến thời điểm trời sáng để nghe quyết định của Liêu Vãn.Kiện Niên đúng là một tên vô liêm sỉ, anh ta có thể hành động trôi chảy như vậy, có lẽ đã sớm suy tính âm mưu quỷ kế từ trước.Lúc nãy, Ly Hạc không thể cử động được là vì Kiện Niên đã cho anh ngửi phải mùi cỏ Vô Dong.
Bình thường, ngửi phải mùi của cỏ Vô Dong cũng sẽ không có việc gì.Nhưng nếu ngửi mùi của cỏ Vô Dong, sau đó đứng cạnh phi thuyền của tinh cầu LI991 ở một hành tinh khác thì cơ thể sẽ bị kìm hãm, khó lòng mà cử động được.Là do từ trường của phi thuyền phát ra cộng với cỏ Vô Dong mới tạo nên kết quả đó.
Nếu ở trên tinh cầu LI991 thì năng lượng xanh trên tinh cầu sẽ tự động hóa giải sự tác động của hai thứ ấy.
Còn ở hành tinh khác, đương nhiên là không thể.Dù Kiện Niên có sát ý với Ly Hạc, nhưng qua mấy chục năm đối đầu với Ly Hạc, anh ta biết Ly Hạc cũng không dễ dàng bị hạ như thế.
Dù cho Ly Hạc bị cỏ Vô Dong và từ trường của phi thuyền kiềm chế tạm thời.Do đó, Kiện Niên mới không có hành động gì khác ngoài việc đoạt người với Ly Hạc.
Trên thực tế, trong khoảng thời gian chung đụng vừa qua, hai người vẫn luôn nâng cao cảnh giác, không lúc nào là không đề phòng đối phương.Nhưng dù quá trình ra sao thì hiện tại, Ly Hạc chỉ có thể trơ mắt nhìn Liêu Vãn bị anh ta cướp đi.Hai mắt Ly Hạc in hằn tia máu, nhanh chóng triệu hồi phi thuyền đến rồi rời khỏi Trái Đất.Về phần Liêu Vãn, đương nhiên cậu không hề biết được bản tính của Kiện Niên.Đêm qua sau khi trằn trọc hồi lâu, Liêu Vãn cũng đã khuyên nhủ được bản thân.Không phải Liêu Vãn lưu luyến Trái Đất, càng không phải cậu còn điều gì vướng bận ở nơi đó.
Mà vì trong lòng Liêu Vãn có chôn một khuất mắt vô cùng sâu sắc.Chẳng qua sau một hồi đắn đo, Liêu Vãn đã quyết định sáng mai cậu sẽ nói rõ quá khứ của mình cho Ly Hạc biết.