Chàng Sếp Của Tôi

Chương 10




10

Nội dung của bức thư là:

[Khác nhau một trời một vực, không dám trèo cao.]

Đơn giản thẳng thắn, đồng thời hạ thấp bản thân rồi nâng tầm anh ấy lên.



Nội dung như thế này ai mà xem rồi đều phải tán thưởng Lâm Nhiễm tôi đây rất là hiểu quy tắc

Cũng không biết liệu Tống Hạc có đọc thư hay không.

Cả ngày hôm đó đều không thấy Tống Hạc ra khỏi văn phòng.

Nhưng, liên quan gì đến tôi cơ chứ?

Tôi thu dọn đồ đạc của mình, chuẩn bị làm người đầu đàn đúng giờ tan ca liền về.

Đúng lúc này, Tống Hạc từ trong văn phòng đi ra, nhìn thấy tôi thì dừng lại một chút, sau đó nhấc chân đi về phía tôi.

Tôi để ý lá thư của tôi đang nằm giữa các đầu ngón tay của anh ấy.

"Lâm Nhiễm."

Anh ấy gọi tôi một tiếng.

Tôi chờ đợi câu tiếp theo của anh.

Nhưng.… hết rồi.

Anh ấy đặt lá thư lên bàn của tôi, rồi quay lưng bước ra ngoài.

Tôi hoang mang đưa tay cầm lá thư, nét chữ phổ thông được viết vô cùng ngay ngắn và thanh lịch.

“Cô cũng tốt mà.”

Cái này, là đang phát thẻ người tốt cho tôi đó hả?

Lòng tôi vừa chua xót vừa ấm áp, thật khó miêu tả cái loại cảm xúc này mà.

Nhưng sau đó, mối quan hệ giữa tôi và Tống Hạc trở lại bình thường như trước, tôi cũng không muốn trêu chọc anh ấy nữa, chúng tôi cứ thế hình thành mối quan hệ cấp dưới, thỉnh thoảng đụng mặt nhau sẽ gật đầu mỉm cười.