Rốt cuộc, ngay cả khi anh thành công theo cách này, nếu tổn thất của Lâm Hàn tương đối lớn, sau này cũng sẽ khó có thể trấn áp và thống lĩnh ba nhà quý tộc lớn này, rất khó để lãnh đạo họ nếu không có sức mạnh tuyệt đối.
Tình huống tại Vùng Xám thành phố Thiên Kinh và Vùng Xám Bắc Đông không giống nhau, Bắc Đông bên kia Lâm Hàn nói thế nào cũng là danh chính ngôn thuận, là người được Trương Thiên Sơn lựa chọn, anh càng thể hiện được sức mạnh tuyệt đối, thì lại càng dễ lãnh đạo, cộng thêm vài xưởng sản xuất cơ khí hạng nặng kia, những thế lực tại Bắc Đông ngược lại dần dần tin phục Lâm Hàn và thực lòng nguyện ý theo anh.
Cũng giống như bây giờ, Lâm Hàn không để lại bao nhiêu cao thủ tại Vùng Xám Bắc Đông, với bối cảnh của những thế lực kia ở Bắc Đông, bọn họ hoàn toàn có khả năng phản kháng lại, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa xảy ra động tĩnh gì, chính là bởi hầu hết các thế lực tại đó đã không còn muốn chống lại Lâm Hàn nữa, mà chân thành muốn theo phía sau anh.
Cho dù một số ít thế lực có ý tưởng chống cự nhưng căn bản lại không dám, dù sao chỉ dựa vào thực lực của họ là không đủ, mà những thế lực còn lại của Vùng Xám Bắc Đông lại không nghĩ như vậy, bọn họ căn bản không có đồng bạn có thể liên kết lại.
Thậm chí, nếu một bộ phận nhỏ những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này bày tỏ suy nghĩ của mình, họ có thể bị nhắm làm mục tiêu bởi các thế lực khác, kết cục sẽ rất thảm hại.
Tình hình ở Vùng Xám Thiên Kinh khác xa so với tình hình ở Vùng Xám Bắc Đông, trước hết, thực lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh tương đối mạnh mẽ, vì vậy kế hoạch bên này của Lâm Hàn cũng khá khó nhằn, do đó mới phải dùng nhiều cao thủ của nhà họ Lâm đến vậy.
Mặt khác, thế lực tại Vùng Xám Thiên Kinh, đặc biệt là ba nhà quý tộc lớn này sẽ không thành thật theo gót chân của Lâm Hàn, dưới sự trấn áp bởi lực lượng tuyệt đối của Lâm Hàn bọn họ không thể không khuất phục nhưng suy cho cùng vẫn không phải là thực lòng thực dạ.
Đặc biệt là ba nhà quý tộc lớn, bọn họ vốn là thế lực hàng đầu tại Hoa Hạ, vẫn luôn là sự tồn tại cao cao không thể với tới, trước giờ vẫn luôn là các thế lực khác cúi đầu phục tùng họ, nào có chuyện họ phải ăn nói khép nép trước người khác đây?
Vì vậy, trong việc quản lý theo dõi, Lâm Hàn bên này vẫn luôn cần thêm khá nhiều cao thủ từ nhà họ Lâm để đóng quân tại đây mới có thể quản lý họ khá tốt, sau đó sẽ tìm cách để họ thành tâm quy phục, nhưng khoảng thời gian này chắc chắn cần Lâm Hàn phải bỏ ra nhiều tâm huyết.
Mặc dù Vùng Xám Thiên Kinh phiền phức như vậy nhưng cũng hoàn toàn xứng đáng, dù sao thành phố Thiên Kinh này cũng có rất nhiều lợi ích về mọi mặt, nó có ý nghĩa to lớn không chỉ đối với Lâm Hàn mà còn với cả nhà họ Lâm.
Tiếp đó Lâm Hàn cũng sẽ rót nhiều tinh lực vào Vùng Xám Thiên Kinh này, Vùng Xám Thiên Kinh cũng có thể được tính là một trong những trọng địa quan trọng nhất của Hoa Hạ, là nơi Lâm Hàn và nhà họ Lâm phải tiêu hao nhiều tâm huyết nhất.
Đương nhiên, đây đều là những việc trong tương lai, hiện tại điều mà Lâm Hàn muốn là thực hiện kế hoạch của mình và nhà họ Tiêu với tổn thất ít nhất có thể, đồng thời thành công lãnh đạo được ba nhà quý tộc lớn, từ đó gián tiếp thống trị toàn bộ Vùng Xám của thành phố Thên Kinh. Sau khi ổn định, trong tương lai gần, lại chân chính tiếp quản nơi này.
Lúc này Lâm Hàn cũng quay đầu lại nói với Khổng Tử Dục ở đầu dây bên kia: "Được, chuyện này tôi biết rồi, công lao anh báo cáo tin tức này cho tôi sẽ ghi nhớ lại, sau này sẽ không bạc đãi anh, bây giờ anh cố gắng tìm cách tiếp tục thăm dò cụ thể biện pháp ba nhà quý tộc và các thế lực của thành phố Thiên Kinh muốn đối phó với tôi, sau đó có cơ hội thì báo lại cho tôi nhưng anh cũng phải nhớ, phải bảo vệ chính mình, tất cả đều đặt an toàn lên trên hết, không thể để xảy ra bất kỳ bất trắc nào”.
Nghe Lâm Hàn nói vậy, Khổng Tử Dục lập tức có chút vui mừng, xem ra tin tình báo của anh ta có tác dụng nhất định với Lâm Hàn, như vậy cũng có thể khiến Lâm Hàn ghi nhớ công lao của anh ta lại, mà có thể để những nhân vật quan trọng kia của nhà họ Lâm, rõ ràng là một việc lớn.
“Cậu Lâm xin hãy yên tâm, tôi sẽ chú ý”, Khổng Tử Dục trầm giọng nói, sau đó vội vã kết thúc cuộc gọi, tránh không xảy ra việc ngoài ý muốn.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Lâm Hàn, Khổng Tử Dục liền cảm thấy tương lai của mình là một bầu trời tươi sáng và đầy hứa hẹn.
Ngay lập tức, vẻ nghiêm nghị trên khuôn mặt anh ta trong nháy mắt tiêu tan, thay vào đó là tiếp tục giả ngây ngốc, xem xem có cơ hội tiến vào phòng họp bí mật kia hay không, từ đó tìm hiểu kế hoạch cụ thể đối phó với Lâm Hàn.