Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 97




CHƯƠNG 97

Lưu Tào Khang cũng nhìn sang Tôn Mạc, tuy đã cố đè nén nhưng vẫn có thể nhìn thấy một ngọn lửa nở rộ ở trong mắt anh ta. Có lẽ không một người đàn ông nào có thể từ chối sức hấp dẫn từ những cô nàng nóng bỏng khoe thân với đồ bơi đâu nhỉ? Nhất là khi Tôn Mạc và Y Linh đều là mỹ nữ cấp nữ thần.

“Hiểu Hi, tiếp theo em định đi đâu chơi?” Triệu Cương làm bộ trưng cầu ý kiến của Vương Hiểu Hi.

Vương Hiểu Hi giận dỗi: “Dựa theo kế hoạch ban đầu thì sau khi mua quần áo xong em sẽ đến thành phố ẩm thực thưởng thức món ngon, nhưng mấy anh vừa gây chuyện như vậy, em chẳng còn tâm trạng nào mà ăn với uống nữa.”

“Giờ em chỉ muốn tắm rửa, sau đó về nhà ngủ một giấc thôi, tối nay sẽ đi Karaoke high một tí!”

Triệu Cương cười cười: “Trên tầng bốn có một cái hồ bơi đấy, chúng ta lên đó chơi một chút, có lẽ tâm trạng của em sẽ tốt hơn đấy.”

“Hồ bơi?” Mắt Vương Hiểu Hi rực sáng, cô ta lập tức lia ánh mắt xấu xa nhìn về phía Y Linh và Tôn Mạc bên cạnh mình.

“Cương tử, ý này hay đấy, nếu Vi Vi nhà em với Tiểu Linh Linh mặc đồ bơi thì các anh lại chảy máu mũi ròng ròng ấy chứ!”

Y Linh và Tôn Mạc đỏ mặt, hai người thường xuyên bơi lội thật nhưng có bao giờ có ý nghĩ như vậy đâu. Tự dưng Vương Hiểu Hi nhắc đến khiến cả hai vô cùng ngượng ngùng.

“Mọi người đi đi, tôi không đi đâu.” Y Linh nói nhỏ.

“Sao lại thế được? Đi đi, hai cậu đừng hòng trốn nhé!” Nói xong, Vương Hiểu Hi một tay kéo Y Linh, một tay kéo Tôn Mạc rồi chạy tít về phía thang máy.

Ba người Lý Ngôn cũng đi theo. Triệu Cương bật cười xấu xa với Trình Kiêu: “Trình Kiêu, mày có muốn đi cùng không?”

Trình Kiêu biết bọn họ không có ý tốt, nhưng anh không quan tâm. Không cần biết đối phương có bao nhiêu âm mưu, trước thực lực tuyệt đối, tất cả đều không đáng nhắc đến. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trình Kiêu không để ý tới Triệu Cương, anh đi thẳng vào thang máy cùng đến hồ bơi với bọn họ.

Y Linh mặc một bộ đồ bơi màu tím, dáng người cao gầy, làn da trắng nõn, mọi thứ đều vừa vặn, vô cùng hoàn mỹ.

Tôn Mạc mặc một bộ đồ bơi màu đỏ, cô ta thấp hơn Y Linh một chút nhưng lại có vẻ trưởng thành hơn, như một quả đào mật căng mọng.

Dáng người Vương Hiểu Hi nhỏ nhắn xinh xắn, mặc đồ bơi màu lam liền toát lên vẻ đáng yêu, ngoan ngoãn giống như một quả anh đào nhỏ. Tuy không chói mắt như Y Linh và Tôn Mạc nhưng vẫn được tính là người đẹp.

Ba người đẹp xuất hiện khiến bao người trong hồ bơi phải đổ dồn ánh mắt về đó.

Có mấy thanh niên còn huýt sáo với bọn họ.

Hồ bơi được thiết kế theo tiêu chuẩn dành cho đại hội thể thao, có đường đua, trên đường đua ngoài cùng bên trái, có một người đàn ông trung niên đầu trọc đang nhàn nhã dựa vào hàng rào bảo vệ ở sát hồ bơi.

Nghe được tiếng hét từ bên này, người đàn ông đầu trọc nhìn ba cô gái Tôn Mạc rồi mỉm cười, trong ánh mắt cũng lấp loáng nét bất ngờ và tán thưởng.

Nhưng đó chỉ là một sự đánh giá đơn thuần.

Lý Ngôn, Triệu Cương, còn có Lưu Tào Khang, ba người nhìn ba cô gái vừa thay đồ bơi mà sững sờ.