Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 811




CHƯƠNG 811

Toàn bộ Trung Châu, Lĩnh Nam, thậm chí là những người giàu có nổi tiếng ở các tỉnh xung quanh ở trước mặt người thiếu niên này lại giống như một con kiến hôi!

Giờ phút này, anh, chính là Đức Chúa Trời!

Tô Lương Tử nghe mà nhiệt huyết sôi trào, nhìn Vương Trọng Sơn nửa nằm trên mặt đất, hét lớn một tiếng: “Đi chết đi!”

Nói xong, đá một cước vào ngực Vương Trọng Sơn.

Hai mắt của Vương Trọng Sơn đỏ ngầu như muốn nứt ra, hét lớn một tiếng: “Muốn giết tôi, ông cũng phải trả giá đắt!”

Ôi, ôi!

Vương Trọng Sơn dùng chút sức lực còn lại, toàn bộ tu vi bộc phát, đấm ra một quyền nghênh đón.

Bốp!

Cho dù Vương Trọng Sơn dùng toàn bộ lực lượng, nhưng ở trước mặt Tô Lương Tử vẫn không đáng kể như cũ.

Ưu thế của công pháp do Trình Kiêu cải biên lúc này rốt cuộc đã hoàn toàn hiện ra.

Tô Lương Tử chỉ là Tông sư Hóa cảnh tiểu thành, lại có thể nghiền ép Vương Trọng Sơn cùng là Hóa cảnh tiểu thành, đánh cho Vương Trọng Sơn không hề có sức lực chống trả.

Một cước của Tô Lương Tử đạp xuống, trái tim của Vương Trọng Sơn vỡ nát.

Đường đường là tông sư của nhà họ Vương, Vương Trọng Sơn, chết!

Tất cả mọi người bị cảnh tượng này dọa đến trợn mắt há hốc mồm, không dám thở mạnh!

Có một số người nhát gan thiếu chút nữa bị dọa ngất đi.

Đại đa số mọi người ở hiện trường đều là người sống trong giới thế tục mấy chục năm, vẫn tuân theo pháp luật của giới thế tục, đã bao giờ nhìn thấy loại hành vi giết người trước mặt mọi người này!

Tô Lương Tử nhìn thi thể của Vương Trọng Sơn, hừ lạnh một tiếng: “Thật sự là vô dụng, không đỡ nổi một chiêu!”

Dường như là giết chưa đã nghiện, ánh mắt Tô Lương Tử lại nhìn về phía Vương Viễn Dương và Tống Hoa An.

Vương Viễn Dương bị dọa, thân thể trở nên căng cứng, sắc mặt tái nhợt lạnh lùng quát: “Tôi không phải người của giới võ đạo, ông không thể làm bậy!”

Tô Lương Tử nhếch miệng, vẻ mặt khinh thường cười cười, xoay người đi về bên cạnh Trình Kiêu.

Vương Viễn Dương và Tống Hoa An âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bọn họ thật sự sợ Tô Lương Tử liều lĩnh ra tay giết bọn họ.

Xem ra, Tô Lương Tử vẫn có chút cố kỵ về ước định bất thành văn của giới võ đạo và giới thế tục!

Tất cả những người còn lại cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bọn họ sợ Tô Lương Tử chẳng may giết đỏ mắt, không phân biệt bừa bãi giết hết bọn họ.

Tuy rằng Vương Viễn Dương chỉ là bàng hệ của nhà họ Vương, nhưng nếu nhà họ Vương có thể để cho ông phụ trách hành động nhằm vào tập đoàn Đông Vương lần này, hiển nhiên cũng là nhân vật đã gặp qua sóng to gió lớn.

Rất nhanh chóng, Vương Viễn Dương đã lấy lại bình tĩnh.