Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 544




CHƯƠNG 544

“Chết rồi, Trình Kiêu chắc chắn ngứa mắt khi thấy bọn họ bắt nạt Tảng đá như vậy, giận quá mất khôn rồi. Cho nên cậu ấy mặc kệ tất cả, xông lên muốn đòi lại công bằng cho Tảng đá!” Trương Tư Tổ trầm giọng, nói.

Thần Côn – Trương Thiên Hữu che mặt, cười khổ nói: “Cho dù cậu ấy muốn ra mặt thay cho Tảng đá, nhưng cũng phải có thực lực mới được! Thực lực của Liễu Tinh nằm trong top mười, còn Trình Kiêu suốt ngày bị đánh, xông ra như vậy có khác gì tự rước lấy nhục hay không?”

Tảng đá nhìn Trình Kiêu, vô cùng cảm động, nhưng anh ta không muốn Trình Kiêu giẫm lên vết xe đổ của mình.

“Trình Kiêu, cảm ơn cậu ra mặt vì tớ! Nhưng cậu không đánh lại cậu ta đâu, mau trở về đi!” Đứa trẻ Tảng đá này thật sự rất thành thật, nói chuyện cũng dứt khoát, không hề vòng vo tam quốc.

Trương Tư Tổ cũng che mặt, ánh mắt ai oán nhìn Tảng đá. Đứa trẻ này, cậu không thể dùng cách nói uyển chuyển một chút à? Cậu nói như vậy, vì thể diện, Trình Kiêu càng không thể rút lui.

“Trình Kiêu, Tảng đá đã không sao rồi, cậu đừng bồng bột, quay lại trước đi!” Trương Tư Tổ đi theo, khuyên anh.

Trình Kiêu nhìn mấy người họ, thản nhiên cười một tiếng: “Yên tâm, tớ tự biết chừng mực!”

Huấn luyện viên liếc Trình Kiêu, không hề che giấu sự chán ghét trong lòng. Trình Kiêu và Lý Lưu Thành đều giống nhau, là nhân vật xếp cuối trong lớp võ thuật.

Một huấn luyện viên hiếu thắng như ông ta, rõ ràng vô cùng căm ghét những học sinh như thế này.

Huấn luyện viên lạnh lùng hỏi: “Trình Kiêu, em thật sự muốn khiêu chiến Liễu Tinh?”

“Đúng vậy.” Trình Kiêu thản nhiên đáp trả.

“Được.” Huấn luyện viên liếc nhìn Liễu Tinh đang rất phấn khích, lo lắng Liễu Tinh vẫn ra tay nặng giống như ban nãy.

Mặc dù ông ta ghét Trình Kiêu, nhưng không muốn chuyện có học sinh bị thương xảy ra trong tiết học của mình.

Huấn luyện viên nhắc nhở: “Liễu Tinh, đừng đánh bị thương người khác!”

Liễu Tinh cười nói: “Huấn luyện viên yên tâm, em bảo đảm sẽ không đánh bị thương cậu ta!”

Nhưng trong lòng Liễu Tinh lại nói: “Em sẽ không đánh bị thương cậu ta, nhưng sẽ đánh cậu ta phải vào viện!”

Trương Tư Tổ tức giận, nói: “Hừ, huấn luyện viên cũng thật quá đáng, còn chưa đánh đã định sẵn Trình Kiêu sẽ thua!”

Dương Thiên Hữu nhếch miệng, lẩm bẩm: “Chẳng lẽ cậu cảm thấy Trình Kiêu có thể thắng à?”

Trương Tư Tổ bị nghẹn họng: “Được rồi, coi như vừa nãy tớ chưa nói gì!”

Từ đầu đến cuối, Cố Tu Nhiễm vẫn ngồi ở hàng ghế đầu, ngay đến cả liếc nhìn Trình Kiêu, anh ta cũng lười.

Huấn luyện viên lạnh lùng nói một tiếng: “Bắt đầu!”

“Tên nhóc, chuẩn bị ăn đấm đi!” Liễu Tinh híp mắt, nhìn Trình Kiêu, khóe miệng lộ ra ý cười lạnh lùng tàn nhẫn.

Dạy cho Trình Kiêu một bài học xong, Vương Vũ Hàm sẽ dùng gì để báo đáp anh ta đây? Nghĩ thôi đã khiến người ta mong đợi rồi!

Trong mắt Liễu Tinh bùng lên ngọn lửa cháy rực, bụng dưới cũng nhộn nhạo, điên cuồng hẳn lên.