Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 433




CHƯƠNG 433

Trình Kiêu trực tiếp vươn tay, lạnh lùng nói: “Lấy ra.”

Đây cũng là câu trả lời Trình Kiêu cho Mã Lâm Lâm.

Ánh mắt Mã Lâm Lâm băng lãnh, Trình Kiêu làm như vậy chính là vả mặt cô ta tại trước mặt mọi người: “Không biết điều! Đồ nhà họ Mã Nam Đảo tôi muốn, cho tới bây giờ chưa từng trượt tay đâu.”

“Hôm nay hoặc là anh lấy tiền đi, hoặc là anh đến đoạt!”

Mã Lâm Lâm một mặt trêu tức cười lạnh, vung tay lên, sau lưng kia hơn mười tên vệ sĩ lập tức rầm rầm tiến lên, vây Mã Lâm Lâm vào giữa.

Người xem náo nhiệt chung quanh hơi sững sờ.

“Nhà họ Mã Nam Đảo? Chẳng lẽ là nhà họ Mã nhà giàu nhất kia?”

Có người hoảng sợ nói.

“Ngoại trừ nhà họ Mã kia, còn có ai dám xưng nhà họ Mã Nam Đảo!”

“Cô gái này xem ra là cô chủ cả của nhà họ Mã Nam Đảo, Mã Lâm Lâm, không hổ là đệ nhất mỹ nhân Nam Đảo, quả nhiên xinh đẹp!”

Ánh mắt một vài người đàn ông trong nháy mắt biến nóng bỏng như lửa.

Tại niên đại cẩm y ngọc thực, đồ trang điểm tràn lan này, phụ nữ xinh đẹp rất nhiều, nhưng thiên kim công chúa xinh đẹp lại có tiền, gia thế lại tốt thì không nhiều.

Nhất là loại cô chủ cả nhà họ Mã Nam Đảo này.

Nhìn thấy phản ứng của người chung quanh, Mã Lâm Lâm đắc ý, hiển nhiên rất hài lòng đối với biểu cảm của đám người.

Trình Kiêu thu tay lại, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Mã Lâm Lâm, hoàn toàn lạnh lẽo.

“Cô nhất định phải để tôi đoạt?” Trình Kiêu nhàn nhạt hỏi, nhưng trong đôi mắt không chút cảm xúc lại giống như biển cả thâm thúy, tản mát ra khí tức bá đạo thương khung vũ trụ.

Mã Lâm Lâm đột nhiên cảm giác được, đối mặt Trình Kiêu, lại có loại ảo giác như đối mặt sóng thần nuốt trời, đối mặt thiên địa.

Mã Lâm Lâm vẫy vẫy đầu, nảy sinh cảm xúc tức giận, ghê tởm, mình mà lại thấy sợ trước tên nhãi mặc một thân hàng vỉa hè!

“Có năng lực anh thì đoạt đi!” Mã Lâm Lâm âm thầm cắn răng, một mặt đắc ý nói.

Trình Kiêu vẻ mặt đạm mạc, phảng phất đang nhìn một kẻ ngu: “Đây là do cô nói.”

Ở trường học hoặc là phố xá sầm uất, Trình Kiêu có chỗ cố kỵ, nhưng ở loại địa phương vắng vẻ này, Trình Kiêu có thể buông tay mà làm.

“Đợi chút nữa!”

Ngay khi Trình Kiêu chuẩn bị động thủ, một thanh âm quyến rũ như gió xuân vang lên.

Theo đó, một người phụ nữ xinh đẹp đi bước uyển chuyển, phong tình vạn chủng đi tới.

Người phụ nữ kia mang theo hai tên thủ hạ, chậm chạp đi tới.

Tất cả chủ quán quầy hàng bỗng nhiên đều đứng người lên, cung kính chào một tiếng: “Chào Phong cô nương!”

Trình Kiêu ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ này một chút, xem ra cô ta hẳn là quản sự của Kim Long Các, hoặc là chủ nhân phía sau màn.