Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 402




CHƯƠNG 402

Điền Thúy Thúy trên mặt tràn ngập cảm giác ưu việt nhìn Trình Kiêu, khinh bỉ nói ra: “Trình Kiêu, anh Dũng mời tôi đi ăn ở Đế Vương Các, nếu như tôi theo anh, anh cảm thấy đời này anh có thể dẫn tôi đi Thượng Đế Vương Các sao?”

“Đồ bỏ đi chính là đồ bỏ đi, coi như khoác lác nói lại vang, cũng mãi mãi cũng không có tiền đồ gì.”

Nói xong, Điền Thúy Thúy thấy Trình Kiêu giữ im lặng, kéo cánh tay Thẩm Dũng, nghênh ngang rời đi.

Hôm nay tâm tình Điền Thúy Thúy tốt đẹp, cuối cùng tìm được về mặt mũi cho mình sau lần gặp mặt tại quán bar .

Đồ bỏ đi Trình Kiêu chỉ xứng làm công cụ cho cô ta, thế mà cũng dám khiêu chiến quyền uy của cô ta, đáng bị cô ta nhục nhã trước mặt mọi người.

Đế Vương Các đấy, Vương Vũ Hàm trước kia đi qua một lần, trở về khoe khoang ròng rã trong cả một tuần.

Điền Thúy Thúy không nói gì, nhưng trong lòng cũng ghen tị.

Lần này cô ta rốt cục cũng có thể đi Đế Vương Các, sau khi trở về cô ta muốn khoe khoang một tháng.

Trình Kiêu đi đến trước mặt mấy người Lôi Công, thấy mấy người đã rót xong bia.

Lôi Công bưng một ly lên đưa cho Trình Kiêu, nói: “Cạn hết cho! Chớ để ý con nhỏ tâm cơ Điền Thúy Thúy kia.”

Trình Kiêu nhận chén rượu, uống một ngụm hết sạch.

“Tốt, thống khoái! Mấy anh em, chúng ta cạn ly!” Lôi Công nói với mấy người khác.

“Trăm phần trăm!”

Mấy người uống một hơi cạn sạch.

“Trình Kiêu, ngồi đi! Đứng đấy làm gì!” Trương Tư Tổ nói.

Trình Kiêu nhìn về phía mấy người, bỗng nhiên nói ra: “Các cậu có muốn đi Đế Vương Các ăn cơm hay không?”

Nấc!

Lôi Công ợ rượu, không biết là bị ợ, hay là bị sặc.

“Trình Kiêu, chấp nhặt loại phụ nữ kia là điều không đáng! Loại địa phương như Đế Vương Các, không phải nơi chúng ta có thể đi đâu.” Lôi Công khuyên nhủ.

Trương Tư Tổ cũng khuyên nhủ: “Lôi Công nói rất đúng, không nói tiêu phí một lần tại Đế Vương Các thấp nhất phải mấy triệu. Muốn đi vào, nhất định phải là thành viên tròn một năm trở lên mới có thể mang theo người vào trong đó.”

Ý trong lời Bác Sĩ nói rất rõ ràng, những người như chúng ta nào có ai là hội viên tròn một năm trở lên của nơi đó chứ!

Chỉ vậy đã bị chặn trước ngoài cửa rồi!

Trình Kiêu nói ra: “Các cậu chỉ cần nói cho tôi có muốn đi hay không, cái khác để tôi an bài!”

Bọn người Lôi Công hai mặt nhìn nhau.

Bọn họ đương nhiên muốn đi, đây chính là Đế Vương Các!

Bọn họ chỉ nghe qua từ miệng người ta, ngay cả con ông cháu cha như Tần Thủ, cũng chỉ đi qua một hai lần.