Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 381




CHƯƠNG 381

“Trình Kiêu, cậu liền cùng nhau đi với mọi người thôi! Ngay cả Tảng Đá đều đi, còn mỗi cậu, rất không ý nghĩa? Thêm vào đó, các anh em cũng không yên lòng cậu!” Lôi Cường lớn giọng nói.

“Lôi Công nói rất đúng, nếu như cậu muốn thủ thân như ngọc cho chị dâu, vậy liền chỉ cần ăn uống, đừng nói chuyện là được rồi.” Trương Tư Tổ nói.

“Tớ không đi đâu.” Trình Kiêu bây giờ thực sự không có loại hứng thú kia.

Tần Thủ vung tay to lên, nói: “Các anh em, hôm nay liền xem như khiêng cũng phải khiêng cậu ta đi cho tớ!”

“Xuất phát!”

Trình Kiêu cuối cùng vẫn không lay chuyển được ý tứ của mấy người, bị cưỡng ép kéo đi.

Trong túc xá nữ sinh Khoa Văn Học, Lâu Tĩnh Nhu với dáng người cao gầy, tướng mạo mỹ lệ, trông vẻ có tri thức hiểu lễ nghĩa, thấy rõ ràng các chị em với lớp phấn trên khuôn mặt đã giống tuyết rơi, còn không ngừng bôi trét thêm, không nhịn được trợn trắng mắt.

Lâu Tĩnh Nhu nói chuyện rất dịu dàng, dù là tức giận cũng là như thế.

Khó trách ngay cả tên cặn bã như Tần Thủ đều luân hãm.

“Giờ cũng đã 6h10, chúng ta hẹn với người ta là sáu giờ, các cậu nhất định phải tăng nhanh tốc độ .”

“Xong rồi xong rồi, xong ngay đây!” Một người nữ sinh trong đó, vừa vẽ lông mày, vừa trả lời rất qua loa.

“Nghe nói Khoa Quản Lý đều là phú nhị đại, Tần Thủ chính là đó. Lần này tớ nhất định phải thể hiện ra mặt tốt nhất, tranh thủ cũng tìm được bạn trai phú nhị đại, về sau ăn mặc không lo.”

Một người nữ sinh bên cạnh trợn trắng mắt: “Lý Thiến, sao tớ cảm giác cậu là muốn bán mình đi?”

Lý Thiến trừng nữ sinh kia một cái, quát: “Lâm Doanh, cậu mới đi bán mình! Không biết nói chuyện cũng không cần nói, cậu cứ cả một đời đều không gả đi được!”

“Xời, lão nương chưa hề lo không gả được!” Lâm Doanh hất tóc ngắn, một mặt nữ hán tử uy mãnh.

Toàn bộ nữ sinh trong phòng ngủ đều đang bận rộn, có điều lại có một người là ngoại lệ, đó chính là Trương Manh.

Thân là hoa khôi trường, thật không phải gọi không, coi như không trang điểm đều là vẻ đẹp trời sinh.

Trương Manh rất ưu nhã nằm nghiêng trên giường, hai đôi chân dài thẳng tắp gác cùng một chỗ, để cho người ta nhìn chảy máu mũi.

Trên mặt của cô còn đắp mặt nạ, xem ra cho dù nữ sinh xinh đẹp thế nào, vẫn là rất chú trọng bảo dưỡng.

“Trương Manh, cậu nhanh đi rửa mặt đi, thật không còn nhiều thời gian lắm, để người ta chờ quá lâu không tốt.” Lâu Tĩnh Nhu rất bất đắc dĩ, vị cô chủ này thật sự là không vội không nóng.

Trương Manh không thèm để ý chút nào nói ra: “Để bọn họ chờ đi thôi, mấy tên đàn ông thối mà thôi, có gì đặc biệt hơn người.”

Lâu Tĩnh Nhu có loại cảm giác muốn khóc, nếu không phải Tần Thủ khóc lóc van nài cầu cô hỗ trợ, cô thề tuyệt đối sẽ không dắt đường dây này.

Sáu giờ rưỡi, sảnh Hương Mãn Viên.

Bên trong phòng, đám người Trình Kiêu đã đợi nửa giờ, có điều đều biết nữ sinh đến trễ là độc quyền, cho nên nhiệt tình của bọn họ vẫn còn rất cao.

Trương Tư Tổ cười tủm tỉm nói: “Một hồi hoa khôi Trương tới, chúng ta ai ra chào hỏi? Tớ xem một chút loại mỹ nữ cấp bậc này là được rồi, chắc chắn sẽ không si tâm vọng tưởng .”

Dương Thiên Hữu chỉ Trình Kiêu: “Để Đầu Gỗ đi, dù sao cậu ta đã có vợ rồi, cũng không để tâm đối với hoa khôi Trương, đến lúc đó thích thế nào thì thế ấy đi!”