Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 379




CHƯƠNG 379

Tần Thủ mắng to: “Cút cút cút, cút sang một bên, gọi anh Tần! Gọi gì khó nghe như vậy!”

Lúc này, Tảng Đá yếu ớt mà hỏi: “Cái kia, tớ có thể đi sao?”

Mấy người trong nháy mắt lúng túng, mặc dù Trương Tư Tổ bọn này, cũng đều là người nghèo, nhưng mạnh hơn rất nhiều so với Tảng Đá.

Quê Tảng Đá là xa xôi vùng núi, gia cảnh rất kém cỏi, kết giao bạn gái phải tốn rất nhiều tinh lực, đương nhiên, chủ yếu là dùng tiền.

“Nếu không, Tảng Đá đừng đi?” Trương Tư Tổ thăm dònói.

Tảng Đá hiện lên vẻ thất vọng trên mặt, anh ta cũng là nam sinh bình thường, cũng muốn yêu đương một trận oanh oanh liệt liệt.

Lôi Cường trừng mắt, tùy tiện thốt ra nói: “Đi, vì sao không đi? Lỡ nhu nữ sinh thích cậu ta thì cũng hay mà? Đầu Gỗ không phải là ví dụ tốt nhất sao?”

Lôi Cường đột nhiên cảm giác hai ánh mắt mang theo sát khí phóng tới, quả quyết ngậm miệng.

“Ha ha, Trình Kiêu, tớ chỉ là ví dụ thôi, chưa hề có ý nói cậu ăn bám. . . . . .”

Một nửa chuối tiêu trong tay Tần Thủ, phốc một cái bắn lên, trực tiếp rơi giữa hai chân.

Con hàng này giải thích còn không bằng không giải thích, càng tô càng đen.

Trình Kiêu nhìn về phía Tảng Đá cúi đầu, hơi tự ti, thản nhiên nói: “Đi thôi Tảng Đá, tình yêu thứ này, có đôi khi cũng không nhất định hoàn toàn dựa vào tiền tài, duyên phận cũng rất quan trọng.”

Nghe Trình Kiêu nói vậy, trong mắt Tảng Đá dâng lên chút hi vọng lần nữa.

“Tốt, vậy tớ cũng cùng đi!”

Ngày thứ hai, một tiết khóa cuối cùng của buổi chiều đều không có xong, mấy tên đói tình ký túc xá 208 trốn học tập thể, trở lại phòng ngủ liền bắt đầu soi gương.

“Bác sĩ, cậu cảm thấy tớ mặc bộ Adidas màu trắng này thế nào?” Thần côn cầm lấy bộ hàng nhái duy nhất lấy ra được kia, mặc thử trên người.

“Hoàn toàn có thể, màu trắng xứng với khí chất thần côn cậu nhất!” Bác sĩ trả lời rất qua loa, sau đó cầm kéo bắt đầu cắt lông mũi.

“Ai ai ai, mấy anh em nhìn tớ, bộ này thế nào?” Tần Thủ lấy ra một đống quần áo từ tủ quần áo, chọn một bộ tương đối thành thục ổn trọng mặc vào, xoay một vòng với tấm gương.

Mấy người khác ai ai cũng bận rộn.

Nghe vậy, Lôi Cường lớn giọng khinh bỉ: “Cầm Thú, cậu không phải có Tiểu Nhu rồi sao? Mặc đẹp trai như vậy cướp danh tiếng chúng tớ à!”

Tần Thủ giơ ngón tay giữa lên với Lôi Cường, ngạo mạn nói ra: “Thiếu kiến thức, thiếu tới mức không thể chịu được! Cũng là bởi vì tớ đã có bạn gái, cho nên tớ mới muốn đè xuống các cậu, không phải chính có ý là tầm mắt Tiểu Nhu nhà tớ sao!”

Nhiệt độ trong phòng lập tức tăng lên, chung quanh có lửa giận đang thiêu đốt, tất cả mọi người đều giơ ngón tay giữa lên đối với Tần Thủ.

Quá độc ác!

Thật sự là Cầm Thú!

Trương Tư Tổ bỗng nhiên như tên trộm nhìn về phía đống quần áo hàng hiệu trên giường Tần Thủ.

“Cầm Thú, thương lượng với cậu một chuyện nhỉ? Bộ quần áo hoa kẻ ca rô của cậu cho tớ mượn khoe khoang một chút đi?” Trương Tư Tổ liếm láp môi nịnh nọt cười nói.

“Dễ nói, cầm đi đi!” Tần Thủ rất hào phóng đáp ứng