Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1121




Chương 1121

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, sắc mặt hơi phức tạp: “Chủ tịch không đến, hôm nay chị đại diện cho chủ tịch đến cảm ơn Trình đại sưt”

Trình Kiêu nghi ngờ: “Cảm ơn Trình đại sư? Lời này có ý gì?”

Lâm Ngọc trợn mắt lườm Trình Kiêu, hơi vẻ oán trách nói ra: “Đến lúc này rồi mà cậu vẫn giấu giếm? Không phải Trình đại sư chính là vị sư phụ bí ẩn kia của cậu sao?”

“Sư phụ tôi? Ai nói với chị điều này?” Vẻ mặt Trình Kiêu hơi kỳ lạ, thảo nào chị Lâm Ngọc chạy từ Trung Châu xa xôi đến Hà Tây, hóa ra là để nói lời cảm ơn với Trình đại sư.

Nhưng mà, nói đúng ra thì, cảm ơn Trình đại sư cũng không sai.

Lâm Ngọc nói: “Tôi đã điều tra rồi, trên toàn bộ Lĩnh Nam, người có thể kêu gọi mấy vị ông trùm Mã Tài hay Lôi nữ vương, chỉ có Trình đại sư!”

“Nếu như Trình đại sư không phải sư phụ cậu, vì sao trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lúc trước, bọn họ lại nghe lời cậu chú?”

Trình Kiêu nở nụ cười quái dị: “Đây chính là căn cứ để chị phán đoán?”

Lâm Ngọc khẽ cười: “Sao vậy? Những điều này còn chưa đủ chứng minh cậu chính là đồ đệ của Trình đại sư hay sao?”

Trình Kiêu cười mà không nói.

Một lát sau, Trình Kiêu đột nhiên hỏi ra: “Chị luôn nhắc tới Trình đại sư, tôi hỏi chị này, chị từng gặp Trình đại sư chưa? Chị biết Trình đại sư có dáng vẻ như thế nào không?”

Lâm Ngọc hơi sửng sốt, không phải cô không muốn biết, mà căn bản không có bất kỳ người nào dám nói nhiều về tin tức liên quan đến Trình đại sư.

Cô phái rất nhiều thuộc hạ đắc lực đi điều tra, kết quả không điều tra được chút tin tức có ích nào, Trình đại sư giống như một truyền thuyết, chỉ có thể nghe đủ loại sự tích liên quan đến ông ta, nhưng xưa nay chưa có người nào gặp ông ta.

Nhưng mà Lâm Ngọc cũng không muốn lép vế trước mặt Trình Kiêu, dựa vào phán đoán của mình, nói ra: “Đại sư đó, tất nhiên già bảy tám mươi tuổi, học sâu hiểu rộng, gặp vấn đề gì cũng có thể dễ dàng giải quyết”

“Vì sao cậu lại hỏi điều này? Chẳng lẽ cậu cũng chưa từng gặp mặt sư phụ của mình? Như vậy Trình đại sư này cũng bí ẩn quá rồi!” Không biết Lâm Ngọc đã nghĩ đến tận đâu rồi.

Trình Kiêu không nhịn được cảm khái, phụ nữ càng xinh đẹp thì mạch suy nghĩ càng khiến người ta sợ hãi!

Trình Kiêu nhìn vẻ mặt tò mò của Lâm Ngọc, trong ấn tượng của Trình Kiêu, từ trước đến giờ chị Lâm Ngọc luôn là một người chị gái tự mình gánh chịu tất cả khó khăn, nhưng sẽ bày ra dáng vẻ tươi cười trước mặt người khác.

Anh vẫn rất hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ tò mò tựa như trẻ nhỏ này của Lâm Ngọc, điều này cũng liên quan đến tình cảnh nguy hiểm của tập đoàn Đông Vương kiếp trước.

Là vì an nguy của tập đoàn Đông Vương, là vì bản thân Trình Kiêu không phấn đấu, đặt tất cả gánh nặng lên bờ vai yếu đuối của Lâm Ngọc. Bởi vậy mới khiến chị Lâm Ngọc kiếp trước đánh mất những tháng ngày tươi đẹp của một thiếu nữ nên có.

Yên tâm đi chị Lâm Ngọc, kiếp trước chị che gió che mưa cho tôi, kiếp này, nên đổi thành tôi bảo vệ chị rồi!

Trình Kiêu nhìn Lâm Ngọc, bỗng tỏ vẻ nghiêm túc nói ra: “Chị Lâm Ngọc, chị có từng nghĩ tới hay không, thật ra tôi chính là Trình đại sư!”

Đầu tiên Lâm Ngọc hơi sững sờ, sau đó trợn mắt lườm Trình Kiêu một cái: “Chuyện cười này này của cậu cũng… nhạt quá rồi!”