Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 385




Tập đoàn Thiên Vương!

Phó Lê đang nói chuyện với một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi.

Người đàn ông cao khoảng 1, 8m và có khí chất mạnh mẽ, rõ ràng là một người luyện võ.

Người đàn ông này là người của Tập đoàn Hắc Mộc tên là Trang Đồng Phú.

Robert bước vào báo cáo với Phó Lê: “Cô Phó Lê, Cao Tuấn Vũ, con trai của Tập đoàn Cao Đạt, đến rồi.”

Phó Lê nhướng mày nói: “Anh ta đến đây làm gì?”

Lúc này, Trang Đồng Phú ở bên cạnh lên tiếng: “Là tôi để anh ta tới đấy! Gọi anh ta vào đi.”

Robert thấy Phó Lê nhẹ gật đầu liền quay người rời khỏi đây, khi anhta quay lại thì bên cạnh anh ta có thêm hai người nữa, một người là Cao Tuấn Vũ và người còn lại là Hán Vân Hiển.

Bạch Hồng Liên ngồi một bên từ đầu tới cuối không nói gì, ánh mắt cô ta rơi vào Cao Tuấn Vũ và Hán Vân Hiển.

Cao Tuấn Vũ tỏ vẻ kính trọng nói với Trang Đồng Phú: “Ông Phú vẫn tốt chứ!”

Trang Đồng Phú “Ừm!” Ông ta nói rồi chỉ vào Phó Lê và Bạch bên cạnh. Hồng Liên, giới thiệu với Cao Tuấn Vũ.

“Đây là cô Phó Lê phó tổng giám đốc của Tập đoàn Thiên Vương, còn đây là người của phó tổng cô Liên.”

Cao Tuấn Vũ gặp người đẹp hết thời Phó Lê, ngược lại Bạch Hồng Liên lại là một người phụ nữ có chút nhan sắc. Anh ta đã từng nghe đến danh hiệu Tập đoàn Thiên Vương và biết đó là một tập đoàn đa quốc gia, anh ta chào Phó Lê và Bạch Hồng Liên rồi nói.

“Hân hạnh gặp cô Phó Lê!”

Phó Lê gật đầu, chỉ vào ghế sô pha bên cạnh nói với Cao Tuấn Vũ và Hán Vân Hiển: “Mời hai anh ngồi!”

Cao Tuấn Vũ và Hán Vân Hiển không dám làm trái, đàng hoàng ngồi xuống ghế sô pha.

Chỉ nghe Trang Đồng Phú nói: “Cô Phó Lê với thực lực của Tập đoàn Hắc Mộc của chúng tôi cộng với Tập đoàn Thiên Vương của cô, cộng với nhà họ Cao hẳn là có thể đối phó với Tập đoàn Hùng Quang của Trần Thiên Trung đi.”

Phó Lê gật đầu nói: “Đối phó với Tập đoàn Hùng Quang thì không có vấn đề. Tuy nhiên, nghe nói Triệu Hùng đã trở thành chủ tịch của thương hội thành phố Hải Phòng, tôi không biết anh ta có tài đức gì mà ngồi lên vị trí đó.”

“Cô không biết sao? Anh ta là con trai của Triệu Khải Thời. Tuy nhiên, tôi nghe nói rằng anh ta đã bị đuổi khỏi nhà họ Triệu. Điều kỳ lạ hơn là hồ sơ của anh ta có ở đồn cảnh sát được xếp vào loại bí mật.”

“Ông nói anh ta là con trai của Triệu Khải Thời sao?”

Cao Tuấn Vũ kêu lên!

Hán Vân Hiển đã rất sợ hãi sau khi nghe tin này. Thảo nào một người lái xe của Triệu Hùng thôi đã mạnh mẽ như vậy. Hóa ra có xuất thân lợi hại như vậy, anh ta lại là con trai của Tập đoàn Khải Thời.”

Bây giờ gã mới biết nhà gã ta bị bại lộ quả là không oan ức gì.

Trang Đồng Phú nói: “Tôi đến thành phố lần này là vì anh ta. Tôi chỉ muốn lấy một thứ của Triệu Hùng, còn các cậu thì muốn tiêu diệt Tập đoàn Hùng Quang, chúng ta đều lấy được thứ chúng ta cần.”

Phó Lê nghe xong liền hỏi Trang Đồng Phú: “Ông Phú, ông muốn lấy gì ở Triệu Hùng?”

Trang Đồng Phú sa sầm mặt lại và nói với Phó Lê: “Cô Phó, cô tốt nhất là không nên hỏi. Miễn cho lửa cháy đốt đến thân! Chúng ta đạt được mục đích của mỗi bên không phải là tốt rồi sao?”

Phó Lê lúng túng cười cười, không nói gì.

Trang Đồng Phú nói: “Đại tiệc sinh nhật lần này của bà cụ Đào, tuy rằng tôi đã đánh gãy rất nhiều cao thủ trong Tập đoàn Hắc Mộc nhưng tôi đã xác định được thực lực của Triệu Hùng rồi! Ngoài Nông Tuyền, anh ta còn có một người được gọi là Trọng Ảnh. Về phần người phục vụ kia là người nơi nào đống vai vẫn là một bí ẩn. Cô Phó, cô đã tra ra chưa?”

“Chưa ra, người đó thân thủ rất lợi hại còn luôn luôn cố tình che giấu thân phận của mình. Cả tôi và Kình Thiên đều không phải là đối thủ của hắn. Mặc dù át chủ bài của Triệu Hùng bị bại lộ nhưng vẫn không thể xem thường. Nông Tuyền và Trọng Ảnh đều là cao thủ! Hơn nữa, bản thân của Triệu Hùng cũng không hề yếu.”

Trang Đồng Phú gật đầu nói: “Lần này chúng ta hai bút cùng vẽ. Chúng ta sẽ tiêu diệt Tập đoàn Hùng Quang về mặt kinh tế và tiêu diệt Triệu Hùng về mặt tinh thần. Thằng nhóc này nếu không dọn dẹp được thì bắt đầu với vợ con anh ta. Tuy nhiên, tôi không mang theo quá nhiều người này. Lần này nhất định phải thành công không được phép thất bại!”

Phó Lê gật đầu.

Trang Đồng Phú nói với Cao Tuấn Vũ đang ngồi trên ghế sô pha: “Cao Tuấn Vũ, trở về nói với bố cậu, để ông ấy chuẩn bị kinh phí. Chúng ta sẽ tấn công Tập đoàn Hùng Quang bất cứ lúc nào. Ngoài ra, việc tôi đã hứa hẹn với Cao gia, tôi nhất định sẽ thực hiện, bảo ông ấy cứ yên tâm đi!”

“Cảm ơn ông Phú!”

Trang Đồng Phú liếc nhìn Bạch Hồng Liên, nói với Bạch Hồng Liên: “Cô Liên, nghe nói cô là người tinh nhuệ nhất dưới quyền của cô Phó. Có thể đánh bại Tập đoàn Hùng Quang lần này hay không, tất cả đều phụ thuộc vào cô!”

“Tôi sẽ cố gắng hết sức!” Bạch Hồng Liên nhẹ nhàng nói.

Trang Đồng Phú lạnh giọng nói: “Tôi không muốn cố hết sức, nhất định phải đánh bại Tập đoàn Hùng Quang. Không phải cô muốn một vài tin xấu sao? Tôi sẽ tạo ra một ít tin xấu cho cô trong những ngày này. Khi thị trường vốn hỗn loạn, Tập đoàn Hùng Quang chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn. Sau đó bọn họ không đủ tài chính sẽ hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng ta.”

Bạch Hồng Liên nhìn Trang Đồng Phú hỏi: “Ông Phú, không phải ông nói Triệu Hùng đã rời khỏi nhà họ Triệu sao? Vậy sản nghiệp của Tập đoàn Hùng Quang thì sao?”

“Thật sự anh ta và nhà họ Triệu không có quan hệ gì, nhà họ Triệu chuyển công ty từ ba tỉnh Đông Bắc sang tên Triệu Hùng, hơn nữa Triệu Khải Thời bị người khác trong nhà họ Triệu bóp chết, trên danh nghĩa vẫn là tập đoàn nhà họ Triệu nhưng trên thực tế đã bị tập đoàn của tôi âm thầm kiểm soát rồi. Vài ngày nữa, tôi gọi cho anh em của Triệu Hùng đến cho anh em người nà bọ họ tự giết lẫn nhau. Ha ha! Màn kịch này sẽ rất đặc sắc thú vị đây.”

“Vậy tại sao hồ sơ của anh ta ở chỗ cảnh sát kiểm tra không được?” Bạch Hồng Liên hỏi Trang Đồng Phú.

Mỗi vấn đề của Bạch Hồng Liên đều được hỏi một cách sắc bén.

Trang Đồng Phú cau mày nói: “Đây là chỗ tôi cũng không biết rõ. Chuyện này nhất định phải điều tra. Tôi nghi ngờ tên nhóc này có thân phận khác!”

Hán Vân Hiển nghe đến đây, không khỏi cảm thán nhăn mặt.

Đến lúc này, gã ta thực sự ngưỡng mộ thằng nhãi Triệu Hùng này.

Vào thời điểm đó, khi Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh kết hôn. Tất cả mọi người trong giới thượng lưu của Hải Phòng đều biết rằng nhà họ Lý thu nhận con rể đến ở rể.

Sau khi hai người kết hôn, Triệu Hùng đã ăn ở nhà họ Lý và sống trong gia đình họ Lý. Hoàn toàn mang bộ dạng của một kẻ phế vật! Anh ta phải chịu mọi sự giễu cợt từ nhà họ Đào và nhà họ Lý nhưng hóa ra tất cả những điều này chỉ là giả vờ mà thôi.

Thằng nhóc này thật lắm mưu mô!

Hán Vân Hiển hỏi Trang Đồng Phú: “Ông Phú, tôi có một câu hỏi. Tại sao Triệu Hùng lại chia tài sản của nhà họ Triệu? Không có âm mưu nào ẩn trong đó, đúng không?”

Trang Đồng Phú lắc đầu nói: “Chuyện này thì tôi không biết. Tuy nhiên, theo lời của nhà họ Triệu, hình như Triệu Hùng đã cãi nhau với bố mình là Triệu Khải Thời. Về phần tài sản của gia tộc tại sao lại chia thì tôi e rằng chỉ có Triệu Khải Thời với Triệu Hùng mới biết, có lẽ Trần Thiên Trung cũng sẽ biết chuyện này.”

Mấy người bàn tán một hồi về chi tiết kế hoạch, Cao Tuấn Vũ liền đưa Hán Vân Hiển rời đi!

Sau khi Triệu Hùng dạy Cao Tuấn Vũ một bài học nhỏ, anh cảm thấy hơi chán nản nên đã đưa Nông Tuyền đến phòng tập boxing để giao đấu.

Nông Tuyền đã hoàn toàn trở thành đòn gánh của Triệu Hùng, chỉ có thể bị động đánh chứ không thể đánh trả. Cũng may cậu ấy da dày thịt béo, Triệu Hùng sẽ không thương tổn cậu.

Vừa đánh xong, Triệu Hùng lấy khăn lau mồ hôi trên cổ thì thấy trên điện thoại đột nhiên xuất hiện một tin nhắn.

“Tập đoàn Hùng Quang nguy hiểm, anh còn nguy hiểm hơn!” Người gửi tin nhắn, Bạch Hồng Liên!