Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 969: Đại nguyên soái






Lại nói về Diệp Thiên.

Những gì mà hắn làm đều là vì để tranh thủ đường sống cho Dương Đỉnh Thiên và Triệu Thương Thiên, bây giờ những người những tiên tôn đều bị hắn thu hút, mặc dù không tới hết nhưng cũng đã rất nhiều rồi. Còn một số người chưa tới thì theo hắn nghĩ là vì không chịu nổi áp lực.

Vì vậy, hắn cũng không cần phải tiếp tục giết người thêm nữa, nếu lát nữa nhóm người của đảo Minh Nguyệt dừng việc đuổi giết hắn lại thì hắn cũng sẽ không trốn tránh, không thu hồi ý muốn giết người của mình .

Sau một thời gian ngắn, hắn nhanh chóng vượt qua sông ngân, tiến thẳng về phía bờ phía nam của sông ngân, không bao lâu sau thì nhanh chóng tìm được đại quân.

"Ha ha! Tôn thượng đã trở lại rồi!"

Khi thấy Diệp Thiên trở về an toàn, Dương Đỉnh Thiên và Triệu Thương Thiên cũng cười to nghênh đón.

“Đại nguyên soái uy vũ!"

"Đại nguyên soái uy vũ!"

"Đại nguyên soái uy vũ!"

Khi thấy Đại nguyên soái quay lại, tinh thần của họ cũng nhanh chóng tăng cao, mỗi người nhanh chóng giơ binh khí lên cổ vũ.

“Tôn thượng, ngài trở về thật đúng lúc, sông ngân đang chặn chúng ta không thể đi qua được.” Triệu Thương Thiên vừa nói vừa đập mạnh vào sông ngân. Chỉ thấy một ảo ảnh lướt qua trên bầu trời sông ngân, sau đó nhanh chóng bị cơn lốc phá hủy.

"Không sao đâu."

Diệp Thiên xua tay nói: "Hiện giờ hai bên đều rơi vào bế tắc, tiên tôn bên phía họ không đánh lại chúng ta đi. Hỏa lực của chúng ta mạnh, có tính hủy diệt cao. Bọn họ không dám đánh tới, chỉ còn cách nhường nhau, ngừng chiến đấu một thời gian cũng tốt. Vừa khéo tôi cũng có thể ngưng thời kì chiến đấy, xem xem có thể chuẩn bị thêm đan dược hay không!"

“Như vậy là tốt rồi.” Dương Đỉnh Thiên nói: “Nếu tôn thượng có cửu trọng đạo thể thì thực lực sẽ có thể tăng thêm một cấp. Khi đó có thể dựa vào việc này, thì việc diệt những tên tôn tiên cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. "

"Ừ, tôi cũng nghĩ thế."

Diệp Thiên gật đầu.

"Còn chúng ta thì sẽ làm gì tiếp theo? Đối đầu với đội quân bên kia sông hay là rút quân đến giúp vua tấn công đế quốc Thiên Kiền." Triệu Thương Thiên hỏi lại.

Diệp Thiên nâng cằm suy nghĩ một chút, nói: "Nếu đại quân đi về phía Nam vậy thì địa bàn mà chúng ta vừa cướp lại sẽ bị lấy lại, hơn nữa bức màn bảo vệ của chúng ta cũng sẽ mất đi. Một khi đội quân của đế quốc Long Hoàng xuất trận vậy thì có thể sẽ không ngại đánh thẳng vào kinh kỳ. "

"Vì vậy, đại quân không thể rút lui. Phải đối mặt với đội quân bên kia sông. Nếu bị làm khó thì hãy nhanh chóng đổi nơi không có trận pháp. Nếu không muốn qua sông thì qua bờ bên kia khai chiến, khiến cho bọn họ phải tiếp tục bày trận, kéo những tôn tiên kia ra ngoài, giảm bớt áp lực cho chiến trường ở phía Nam và phía Tây"

"Vâng! Tôn thượng!"

Hai người nắm chặt tay và đồng thanh nói.

"Vậy thì hai người nên chú ý an toàn. Luôn giữ trật tự đội hình, cảnh giác với đòn đánh lén của tiên tôn. Nếu phát hiện thì dùng hỏa lực trấn áp, sau đó truyền âm tới chỗ ngồi này." Diệp Thiên lên tiếng căn dặn, với tốc độ của tiên tôn, thì cho dù là có ở đâu cũng có thể đến được trong vòng một giờ.

Bởi vì chu vi của Thuy Lam Tinh nhỏ hơn 1,5 tỷ li, và tốc độ của Tiên Tôn đạt 1,5 tỷ li mỗi giờ, thì cho dù hắn có ở đâu thì chỉ cần truyên âm một cái là trong khoảng một giờ hắn sẽ có mặt để cứu viện.

Và hỏa lực của quân đội đủ để chống lại những tên tiên tôn đó trong vài giờ.

Đương nhiên nếu gặp bốn năm lần tiên tôn, vậy thì cũng không cần phải bàn nữa. Phải nhìn xem nơi đó có xa hay không, nếu nhu không xa vậy thì hắn vẫn có thể trở về để gọi thêm cứu viện nhưng nếu quá xa thì vô cùng khó nói.

trường hợp khó lường phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu phá quân thì có thể gây dựng lại, tình duyên thì tổn thất lớn.

Không thể biết trước được việc gì, hắn phải nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Đại quân bị phá hủy thì có thể xây lại thế nhưng những tướng này bị gì thì sẽ tổn thất vô cùng lớn.

Hắn dường như đã cử hết những binh sĩ dự bị, hắn chỉ giữ lại một vài người thôi, còn lại đều giao cho Triệu Thiên hết.

Rồi sau đó, mang theo ba trăm tên tiên vương, dưới tình huống không bị đại quân phát hiện ra thì len lén rời khỏi chiến trường quay trở lại kinh đô.

Hắn phải nhanh chóng phân những tên tiên vương này về chiến trường phía Tây, giáo sĩ bày binh bố trận, tặng cường thực lực, giảm thiểu tổn thất, tranh thủ thời gian để hắn có thể tìm cửu trọng đạo thể, có thể phòng thủ cửa Nam và cửa Tây.

.....

Lúc này, tại hoàng triều Hiên Viên ở kinh đô.

Diệp Thiên cưỡi kim lân thú mắt xanh đưa theo ba trăm tiên vương tiến vào cửa lớn của hoàng cung.

"Là đại nguyên soái trở về! Mau truyền âm báo cho bệ hạ biết!"

Người canh cửa nhanh chóng nhận ra Diệp Thiên, vội vàng lên tiếng sắp xếp, sau đó cung kính quỳ xuống lạy hắn.

"Tham kiến đại nguyên soái!"

Các binh lính cũng nhanh chóng quỳ xuống theo.

"Mau đứng lên hết đi!"

Diệp Thiên lạnh lùng nói, kỵ thú nhanh chóng tiến vào cửa.

Lúc này, binh bộ.

"Bệ hạ! Ta vừa nhận được truyền âm, đại nguyên soái vẫn còn sống, vừa tiến vào cửa lớn hoàng cung!" Binh bộ vui vẻ báo cáo lại.

"Ha ha! Tốt quá rồi! Đại tướng quân còn sống trở về! Quá tốt!"

Hoàng đế Hiên Viên vô cùng vui mừng, lúc này nhanh chóng ra lệnh: "Văn võ bá quan đều có, nhanh chóng cùng trẫm tiếp đón đại nguyên soái còn sống trở về!"

"Vâng thưa bệ hạ!"

Đám bá quan văn võ đi theo sau Hiên Viên hoàng đế, Binh bộ ra quân, cùng nhau tiến về phía Vĩnh Định Môn, ai nấy đều hào hứng xì xào bàn tán.

"Diệp Bắc Minh không hổ là Hộ quốc Đại Nguyên Soái, quá tài, dẫn theo đội quân một trăm triệu binh lính xuất phát từ Thiên Châu, chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi đã lớn mạnh đến tám trăm triệu binh lính, đã thế còn tiêu diệt ba, bốn tỷ liên quân, đánh cho kẻ địch chạy trở về sông ngân. Chiến tích này đủ để được ghi danh trong sổ sách vĩnh viễn, được người đời sau bàn tán say sưa." Ngự sử nói.

"Đúng vậy, quá lợi hại, bị cả một nhóm tiên tôn như thế bao vây tấn công, ai cũng tưởng hắn ta sẽ bó tay chịu chết, tôi còn tưởng chắc hắn ta sẽ chết tại đế quốc Long Hoàng, không về được nữa, không ngờ hắn ta lại bình yên vô sự mà trở về, không khâm phục không được!" Thừa tướng bùi ngùi cảm xúc.

"Tiếc là binh lực của đế quốc Hiên Viên chúng ta đã tiêu hào hầu như không còn, nếu là ở thời kỳ cường thịnh, chúng ta sẽ có tận một đội quân hơn năm tỷ binh lính, cho Diệp Bắc Minh làm thống lĩnh là đủ để san bằng tất cả mọi thứ rồi!" Binh bộ Thượng thư lên tiếng.

Đoàn người vừa đi vừa trò chuyện, không lâu sau, họ thấy Diệp Thiên ở đằng trước.

"Haha!" Hiên Viên hoàng đế lập tức cười nói: "Thông gia à, ngươi mang trận thắng lớn trở về rồi, nghe nói ngươi bị truy đuổi đến đế quốc Long Hoàng, trẫn ăn không ngon ngủ không yên, lo lắng cho ngươi lắm!"

"Haha!" Diệp Thiên ngẩng đầu cười lớn, sau đó từ từ chắp tay nói: "Trước khi giúp bệ hạ hoàn thành nghiệp lớn, ta không thể xảy ra chuyện được, nếu không sao lấy được thiên hạ cho con ta làm sính lễ tặng bệ hạ để được cưới Huân Nhi chứ?"

"Hahaha!"

Hiên Viên hoàng đế và bá quan văn võ đều cười thật sảng khoái.

"Phò mã có một người cha tốt như Đại nguyên soái là niềm vinh hạnh của phò mã!" Binh bộ thượng thư nói.

"Đâu!" Hiên Viên hoàng đế khoát tay: "Phải là Huân Nhi có một người cha chồng như Đại nguyên soái mới là niềm vinh hạnh của Huân Nhi mới đúng."

"Haha!"

Tiếp đó tiếng cười thoải mái lại vang khắp nơi.

Sau khi hỏi thăm nhau vài câu, Hiên Viên hoàng đế hỏi: "Thông gia, vừa rồi Binh bộ nhận được truyền âm do đội quân của ngươi gửi tới, quân địch dùng sông ngân để che giấu, bày đại trận phòng ngừa quân ta qua sông, tiếp theo thông gia đã có kế hoạch gì chưa?"

"Ta chuẩn bị cho ngưng chiến, chuẩn bị đầy đủ tiên dược Cửu Trùng Đạo Thể đan, nâng cao đạo thể lên cửu trọng rồi bắt đầu phản công, chắc chắn sẽ có thể giúp bệ hạ san bằng nước địch!" Diệp Thiên nói.

"Trong hoàng cung có mấy viên Cửu Trùng Đạo Thể đan đấy, trẫm sẽ sai người đi lấy cho thông gia ngay.

Nói rồi Hiên Viên hoàng đế lập tức chuẩn bị sai thái giám đi lấy, lại bị Diệp Thiên ngăn cản.

"Đạo thể của ta và tu sĩ ở Thủy Lam Tinh không giống nhau, Cửu Trùng Đạo Thể đan ở Thủy Lam Tinh vô dụng với ta, phải luyện chế phù hợp với đạo thể của ta mới được." Diệp Thiên giải thích. Đạo thể của hắn thuộc dạng cao cấp, nếu ăn đạo thể đan của Thủy Lam Tinh, luyện cái công pháp đạo thể giẻ rách kia, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức phòng ngự của hắn thì coi như toi.

"Vậy thông gia mau nói những tiên dược cần thiết đi, trẫm sẽ bảo thái y đi hái." Hiên Viên hoàng đế nói xong bảo thái giám đi gọi thái y.

Không lâu sau, thái y tới, Diệp Thiên lập tức nói ra những loại tiên dược cần để luyện Cửu Trùng Đạo Thể đan.

"Đại nguyên soái, ngoài Long Hoàng đan, Địa linh khí ra thì các thái y khác có thể chuẩn bị đủ cho ngài trong vòng ba ngày." Thái y nói.

"Ồ."

Chỉ thiếu hai loại, Diệp Thiên vẫn rất hài lòng, sau đó hỏi: "Ở đâu thì có Long Hoàng đan và Địa linh khí?"

"Long Hoàng rất hiếm thấy, lại còn từng bị một lượng lớn tiên tôn săn giết nên rất khó tìm. Nhưng hạ quan nghe nói Đảo Hoa Đào Chủ ở quần đảo Thiên Sơn có tự nuôi một con, Đảo Hoa Đào Chủ kia có tu vi cao thâm khó lường, ít nhất cũng phải Thái Hư Cảnh đại thành. Đại nguyên soái có thể lấy được hay không, tôi hạ quan cũng không dám chắc." Thái y bổ sung thêm.

Ôi!

Diệp Thiên hít sâu một hơi.

Thái Hư Cảnh đại thành, đó chính là cấp bậc có thể đánh tan tầng phòng ngự của hắn, mà Long Hoàng đan được chế biến từ gan của Long Hoàng, không có gan Long Hoàng sẽ chết, nếu là tự nuôi thì chắc chắn sẽ rất trân trọng nó, có lẽ người chủ sẽ không cho đâu, cướp đoạt thì quá nguy hiểm.

"Hơi khó giải quyết." Diệp Thiên nói ra suy nghĩ trong lòng.

Thái y gật đầu đồng tình: "Đúng là rất khó giải quyết."

"Vậy Địa linh khí thì sao?" Diệp Thiên lại hỏi.

"Ngay cả hoàng cung cũng không có Địa linh khí, điều này đã cho thấy giá trị và sự hiếm có của nó, nhưng chúng ta có thể tìm thấy nó trên quần đảo Tiên Sơn. Theo như tôi được biết, gia tộc luyện khí giỏi nhất đảo Lộc Nhân là nhà họ Hoàng có Địa linh khí. Ông tổ của nhà họ Hoàng kia cũng thật lợi hại, tu vi Thái Hư Cảnh tiểu thành hậu kỳ lận, e là cũng hơi khó." Thái y nói.

"Haha, cái này không khó, cái này không khó, tôi có rất nhiều biện pháp để làm ông tổ nhà họ Hoàng giao Địa linh khí cho tôi." Diệp Thiên đã vạch ra kế hoạch trong đầu, cười nói: "Vậy những tiên dược nào có thể tìm ông hãy nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ nhé, tôi đi xem con gái và con trai tôi chút rồi sẽ đi quần đảo Tiên Sơn."

Dứt lời, Diệp Thiên bảo Hiên Viên hoàng đế tìm một người dẫn đường cho hắn, sau đó đi đến cung điện của công chúa Bình An."