Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 89: Ngày đại hôn tới rồi!




**********

Tân chi Thành ngàn vạn lần cũng không thể ngờ rằng, những khó khăn mà nhà họ Tân đang phải chịu được giải quyết bảng y thuật của Diệp Thiên.

Lúc này ông mới hiểu, bản thân mình luôn luôn coi thường Diệp Thiên là một bác sĩ nhỏ nhoi.

Đồng thời ông cũng ngạc nhiên nhận ra rằng y thuật của Diệp Thiên vượt xa tưởng tượng của ông. Mà bây giờ cụ Lý lại mời Diệp Thiên đảm nhận chức vị bác sĩ cho Nội kình, một khi thành công thì Diệp Thiên sẽ trở thành người nổi tiếng, mà địa vị cũng không hề thấp, tương lai chắc chắn sẽ có tiền đồ.

Quan trọng nhất là, Diệp Thiên gặp bất cứ phiền phức nào có thể tìm Nội Kinh để nhờ giải quyết, điều này có nghĩa là chỉ cần Diệp Thiên còn là cháu rể của ông một ngày thì nhà họ Tân vẫn còn chỗ dựa này.

Chính vì như vậy ông mới kích động nói ra nhà họ Tần được cứu rồi.

Có một chỗ dựa lớn như vậy, còn cần lo lắng gì nữa chứ?

Khi Tần Liên Tầm nhìn thấy bộ dạng kích động vui sướng của ông nội mình thì trái tim đang treo ngược của cô cuối cùng cũng yên tâm hạ xuống. Cô biết ông nội đã bắt đầu ngưỡng mộ Diệp Thiên sẽ không tiếp tục mắng hãn nữa, cũng sẽ không nhắc tới chuyện bắt cô li hôn với Diệp Thiên nữa.

Thế là cô dịu dàng ôm lấy eo của Diệp Thiên. Cô cảm thấy bản thân mình thật là may mắn mới có thể gặp Diệp Thiên, một người tài giỏi, một người chồng mang đến cho cô cảm giác an toàn. "Vậy... Diệp Thiên à. Mấy ngày nữa cậu và Tâm Nhi phải làm đám cưới rồi. Đợi kết hôn xong cậu nỗ lực cố gắng hơn cho tôi, nhanh chóng để cho tôi đứa chất, tôi muốn ôm chất lắm rồi." Tần Chi Thành đột nhiên nói với Diệp Thành, giọng nói của ông chân thành. Ông phải giữ chân con rồng này ở nhà họ Tần, không thể để hắn bay đi mất.

Diệp Thiên nghe xong thì vềnh môi lên cười: "Ông cụ yên tâm đi, cháu sẽ chọn thời gian và địa điểm thích hợp để cho tâm Nhi sinh một đôi long phụng. Để ông mỗi tay ôm một đứa, dỗ hết đứa này lại đến đứa khác. “Hả?" Mặt của Tần Liên Tâm đỏ bừng tới mang tai, người ta sinh một đứa đã đáng sợ lắm rồi, mà đòi một lần sinh ra hai đứa, bụng người ta bé như vậy đựng kiểu gì chứ? “Ha Ha, được đẩy. Cậu có bản lĩnh thì khiến Tâm Nhi sinh một phát bốn đứa thì càng tốt. Cụ cổ như tôi đây thừa sức chăm chúng, nhà họ Tần cũng đủ tiền tài để nuôi dưỡng chúng thành tài. Tốt nhất là sinh toàn con trai đi” Tân Chí Thành đắc ý cười, ông nằm mơ cũng nghĩ tới cháu đích tôn của nhà họ Tân.

Tân Liên Tâm: "

Đang muốn mạng sống của cô à? “Ông nội, chị của cháu có phải là lợn đầu, sao có thể sinh nhiều như vậy trong một lần chứ?" “Ông tha cho Tâm Nhi của cháu đi. “Anh rể, anh phải cố gắng hơn nhiều nha ha ha."

Nhà họ Tần lại khôi phục lại cuộc sống hàng ngày, trong nhà vang lên đủ tiếng cười nói.

Một tiếng đồng hồ sau, Dương Thiên Địnhhội trưởng hiệp hội thương mại Nhật Bản ở Giang Thành tuyên bố, phá bỏ lệnh trừng phạt đối với tập đoàn Tần Thị, và khôi phục lại tất cả hợp đồng hợp tác với tập đoàn Tân Thị.

Tin tức này vừa truyền ra càng gay cấn chấn động hơn cả tin tức tập đoàn Tân Thị bị họ trừng phạt. “Dương Thiên Định đang làm cái trò chết mẹ gì vậy? Tại sao ông ta lại đột nhiên phá bỏ lệnh trừng phạt đối với tập đoàn Đệ Nhất? Có phải ông ta đang đùa chúng ta không? Có một thương nhân giàu có đang biểu thị sự khó hiểu, ông ta cảm thấy bản thân như đang bị đùa giỡn. “Lệnh trừng phạt mới được đưa ra chưa nổi mấy tiếng mà đã phá bỏ luôn rồi, chẳng nhẽ nhà họ Tân có cơ cấu gì đó sao?". Một thương nhân khác cũng nói ra sự nghi hoặc của bản thân. Bọn họ cho rằng đây là một chuyện hết sức không bình thường, ngoài việc nhà họ Tần sử dụng mối quan hệ ngâm nào đó thì bọn họ không thể nào tìm được lý do gì để giải thích cho chuyện này.

Nhưng mà có một điểm nghi ngờ.

Đó là nhà họ Tân không thể nào có mối quan hệ to lớn nào ca. “Chẳng nhẽ là do đứa cháu rể của Tần Chí Tành có mối quan hệ với gia tộc nào đó?” Một thương nhân giàu có đoán.

Câu nói này lại nhận được rất nhiều sự đồng tình của mọi người, bọn họ nghĩ gia tộc của đứa cháu rể của Tần Chí Thành đã đóng vai trò to lớn trong chuyện này, chứ không dựa vào mối quan hệ của Tân Chí Thành thì cũng không có thể lực to lớn như vậy.

Trong nhất thời tất cả cái Giang Thành dường nhưu đều bàn bạc vấn đề này.

Có người bối rối, có người khó hiểu và cũng có người cảm thấy lo lắng.

Mà người lo lắng tức giận nhất là nhà họ Ngụy. “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì? Con mẹ nó, rốt cuộc Dương Thiên Định đang chơi cái trò gì vậy, tại sao lại phá bỏ lệnh trừng phạt đối với tập đoàn Đệ Nhất chứ?" Ngụy Thông sau khi nghe được tin tức này thì rất bực tức, cả người đều cảm thấy không thoải mái. “Bố, hay là Tân Chí Thành sử dụng các mối quan hệ ngâm nào đấy? Dù sao thì bây giờ ông ta cũng là một thương nhân giàu có nhất Giang Thành mà Ngụy Tiền Bằng nhăn mày nói. "Không thể nào, tuyệt đối không có chuyện đó xảy ra Ngụy

Thông lắc đầu phủ trong nhà họ Dương có người của ta, nếu như Thành tới nhà họ Dương thì chắc ta phải nhận được tin tức đó. Với cả nếu như hai bên cùng nhau bàn bạc giải quyết thì tin tức sớm đã được truyền đi rộng rãi rồi. Mà ta lại không nhận được bất cứ tin tức nào, điều đó chứng tỏ không phải Tần Chí Thành tìm được mối quan hệ nào đó."

Ngụy Tiến Bằng gật đầu, anh ta cảm thấy đây đúng thật không phải là một cuộc hòa giải. Nhưng rốt cuộc Dương Thiên Định đang sợ điều gì mà lại vội vã phá bỏ lệnh trừng phạt đối với tập đoàn Đệ Nhất.

Ngụy Tiến Bảng đột nhiên hít một hơi lạnh, thần sắc của anh ta kinh ngạc: “Chẳng nhã là do cháu rể của Tân Chí Thành đã sử dụng mối quan hệ nào đó, khiến Dương Thiên Định chịu áp lực cho nên mới phá bỏ lệnh trừng phạt?

Ngụy Thông nghe thấy thế thì cũng rất kinh ngạc. Ông ta cảm thấy rất có khả năng là do nguyên nhân này.

Còn đối với mấy tên thương nhân lật mặt với nhà họ Tân, thì lúc này đây tên nào tên nấy mặt cũng trắng bệch, lo sợ như ngồi trên chảo nóng. “Cái đó. Chủ tịch Ngụy, nhà tôi còn có chút việc, tôi xin phép về “Ngồi lâu như vậy rồi, tôi cũng nên quay trở về công ty xử lý một vài chuyện đây. “Chủ tịch Ngụy, tôi xin về trước đây, cáo từ

Từng người từng người một rời đi, bộ dạng như là bỏ chạy. Nếu như nhà họ Tần đã có mối quan hệ to lớn như vậy rồi thì bọn họ phải nhanh chóng tới nhà họ Tần ôm chân rồng mới được, chứ ở lại nhà họ Ngụy làm cái gì nữa. “Mẹ nó, toàn là một lũ chuột chết. Quả nhiên là gió chiều nào theo chiều nấy, lần sau mà tới nhà ông nữa để xem ông xử lý chúng mày như thế nào." Ngụy Thông tức tới mức lồng ngực đập phinh phịch. để con ra ngoài nghe ngóng tin tức một Ngụy

Tiến Bảng đứng dậy rồi đi ra ngoài.

Tới buổi tối Ngụy Tiến Bằng mới nghe được một vài tin tức từ miệng trợ lý của Dương Thiên Định, lúc này hãn ta mới biết thì ra những tên sát thủ Dương Thiên Định phải tới để giết Tân Liên Tâm không may gặp phải người của Nội Kình, cho nên bị Nội kinh cảnh cáo. Vì muốn mọi chuyện yên xuôi cho nên bọn họ mới phải nhanh chóng phá bỏ lệnh trừng phạt đối với tập đoàn Đệ Nhất “Nếu chỉ là sự việc ngoài ý muốn, vậy điều đó chứng tỏ không phải do cháu rể của Tân Chi Thành lợi dụng mối quan hệ ngầm, vậy thì ta cũng yên tâm hơn rồi."

Ngụy Thông thở phào nhẹ nhõm.

Tuy rằng bị lọt hổ một trận, nhưng mà thời gian còn dài, cũng không sợ không có cơ hội hạ bệ nhà họ Tân.

Nhưng mà về sau ông ta nằm mơ cũng không thể ngờ được rằng, Tần Chí Thành đang xây dựng một con đường để vùng lên, một khi con đường này được xây dựng xong thì nhà họ Tần như chim hóa thiên nga bay cao không ai bì kịp. “Diệp Thiên, chẳng phải anh định nghiên cứu một sản phẩm làm đẹp và nâng ngực sao, sao lại không nghiên cứu nữa?” Ở trong phòng ngủ, Tần Liên Tâm một thân yêu kiều, cô bĩu môi lay lay người Diệp Thiên đang lười biếng nằm trên giường. “Anh muốn tập đoàn Đệ Nhất thay đổi ngành nghề, vướt bỏ hết những cái phương thức kiếm tiền vớ vẩn của lúc trước đi. Lúc đó anh mới bằng lòng nghiên cứu ra sản phẩm kiếm tiền này. Ông em không chịu, lúc đó em lại phải bận bịu sáng đi tối về làm việc ở công ty. Nếu đã như vậy thì anh sẽ không nghiên cứu nữa." Diệp Thiên ngồi dậy và nói.

Con người ai cũng có tâm tư riêng của mình. Diệp Thiên hần cũng vậy, hằn không muốn Tần Liên Tâm mệt mỏi khổ cực, hắn muốn cô có thời gian ở bên cạnh hàn hơn. Cho nên hắn mới muốn tập đoàn Tân Thị vứt bỏ hết tất cả phương tức cũ đi.

Chi cần sản phẩm mà hằn nghiên cứu xuất hiện trên thị trường thì sẽ không cần Tần Liên Tâm phải đi bản hợp đồng nữa, sẽ có rất nhiều thương nhân của nhiều nước sẽ chủ động tới tìm Tần Liên Tâm để bàn bạc. Sau khi người đại diện thương lượng xong thì cô ấy có thể nằm xuống đếm đừng khoản tiền một là được rồi.

Có như thế thì hàn mới không phải lo lắng vấn đề an toàn của Tần Liên Tâm nữa. Mỗi ngày cô đều ở bên cạnh hãn, xem ai dám uy hiếp tới an toàn của cô nữa? “Nghiên cứu đi mà, nếu như sản phẩm mà bán được thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền, chúng có thể khiến ông nội từ bỏ những cách kiếm tiền rắc rối kia." Tần Liên Tâm yêu kiều nói. “Không nghiên cứu đầu, nếu như tất cả mọi người phụ nữ đều xinh đẹp, thì vẻ đẹp của vợ sẽ không được tỏa sáng nữa. Anh muốn tất cả mọi phụ nữ trên thế giới đều ngưỡng mộ vẻ đẹp của vợ anh." Diệp Thiên kiêu ngạo nói.

Tần Liên Tâm bất lực: "...

Đúng tâm tư thật là khó lường mà

Tuy cô nghĩ như vậy, nhưng mà bản thân mình cũng thấy rất vui, điều này còn chưa chứng minh được Diệp Thiên yêu cô sao? “Nhưng mà nếu như vậy thì em sẽ bị rất nhiều kẻ bỉ ổi giống như Dương Thiên Định nhòm ngó, nếu như có càng nhiều phụ nữ đẹp thì chẳng phải em sẽ bớt nguy hiểm hơn hay sao?" Tần Liên Tâm cười xấu xa nói. “Ừm... Nói cũng có lý nhỉ." Diệp Thiên gật đầu bày ra bộ dạng suy nghĩ. “Cho nên anh phải nghiên cứu sản phẩm đó nha “Vậy được thôi, anh sẽ dành thời gian để nghiên cứu một loại mặt nạ cao cấp có công dụng làm đẹp hiệu quả, còn những cái khác thì anh sẽ không nghiên cứu nữa, đề phòng có nhiều em gái xinh đẹp quá." Diệp Thiên nhếch mỗi người. "Được đó, mặt nạ làm đẹp cũng có hiệu quả cao, cũng sẽ kiếm được rất nhiều tiền” Tân Liên Tâm vui vẻ nói, cuối cùng cũng thuyết phục được Diệp Thiên. “Chỉ biết kiếm tiền thôi.” Diệp Thiên véo chiếc mũi nhỏ xinh của Tần Liên Tâm. "Hi nhi, không kiếm tiền thì đến nữa nuôi con thế nào được "Vậy bây giờ chúng ta phải nghiên cứu nên làm thế nào để có em bé đã." Diệp Thiên giơ tay ra lỗi Tần Liên Tâm ngã vào trong lòng hàn.

Sau đó “Anh anh anh... Cơm còn chưa kịp tiêu hóa mà anh lại đói roi..."

Một đêm phong tình.

Ngày tiếp theo, một tin tức bùng nổ khắp Giang Thành, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động không thôi. Ở bên trong quán cà phê starbucks. “Tần Liên Tâm sắp kết hôn rồi, thời gian là ngày mười lăm tháng này, hôn lễ được tổ chức ở khách sạn số 1. Nghe nói tin tức này là do Tần Chí Thành nói ra." Hàn Ngự lướt bản tin của mình, sau đó đột nhiên lên tiếng nói. “cái gì cơ? Ngày mười lăm á? Khách sạn số lư?" Trương Thủy Đồng sững sờ. "Đó chẳng phải là thời gian và địa điểm mà tôi và Thiếu Khải kết hôn sao?" “Đúng vậy, lúc đó tôi đã bàn bạc kỹ với khách sạn số 1 rồi, tiền đặt cọc cũng đã nộp rồi. Về sau tiền lại bị trả lại, nói rằng ngày đó có người khác bao nơi đó cả ngày rồi. Thật sự không ngờ rằng người đó lại là Tần Liên Tâm" Lưu Thiếu Khải cực kỳ tức giận nói. “Chú rể là ai, có biết không?" Ngụy Tiến Phúc hỏi.

Hàn Ngự lắc đầu nói: “Không nói rõ chủ rể là ỉa, nhưng mà Tân Chí Thành nói, đám cưới sẽ không được gửi thiệp mời cho ai và cũng sẽ không nhận bất cứ một khoản tiền mừng nào. Chỉ cần nề mã nhà họ Tân thì những người nguyện ý tới tham gia thì đều được tới tham gia, cả nhà đi cũng được.” “Tôi sẽ đi, không biết ông cụ Tần hào phóng như vậy từ khi nào nữa." Ngụy Tiến Phúc nói. "Chẳng nhẽ chồng của Tần Liên Tâm là một người giàu có nên chỉ cần người khác chúc phúc thôi?" Chim Trĩ từ từ nói. “Cũng đúng." Ngụy Tiến Phúc gật đầu: "Bây giờ tôi vẫn rất tò mò, rốt cuộc là con cái nhà nào mà có thể làm chồng của Tần Liên Tâm. Không biết là kẻ béo hay là người nghèo nào nữa. “Hay là tới hôm đó chúng ta tới tham gia hôn lễ đi, lúc đó là sẽ biết bộ dạng của chồng Tần Liên Tâm là gì thôi." Hàn Ngự đưa ra ý kiến. “Ok, nhất định phải đi xem.” Ngụy Tiến Phúc vỗ bàn nói.

Lưu Thiếu Khải cũng vội vàng nói: "Các anh em, ngày mười lắm cũng là ngày cưới của tôi và Thủy Đồng, nếu mọi người đi tham gia hôn lễ của Tần Liên Tâm hết rồi vậy ai đi tham gia hôn lễ của tôi và Thủy Đông chứ." “Đúng vậy, mọi người đừng tới xem trò vui mà." Trương Thủy Đồng cũng vội vàng nói. “Vậy thì không được. Ngụy Tiến Phúc nói: “Tôi thấy hai người nên rời hôn lễ lùi lại mấy ngày đi, hai người tổ chức hôn lễ cùng ngày với Tần Liên Tâm. Phía bên nhà họ Tân chúng tôi không thể thất lễ được, với cả chúng tôi còn phải xem mặt của chú rể là ai nữa. Còn hai người chưa được nhiều người biết đến, chưa có độ nổi tiếng, làm gì có ai tới tham gia nhiều chứ. “Nhưng mà… Nhưng mà Thủy Đồng đã mời tất cả bạn bè rồi.” Lưu Thiếu Khải lo lắng nói.

Ngụy Tiến Phúc cười nói: "Vậy thì hủy bỏ đi, chỉ cần thống báo một tiếng là được mà. Người ta dù sao cũng không nguyện ý đi, đến lúc đó gọi điện thoại cho anh nói rằng không đi được thì anh sẽ càng mất mặt hơn nữa.

Lưu Thiếu Khải: “ “Xem ra đám cưới của tôi và Thủy Đồng đành phải chọn một ngày lành khác rồi." Lưu Thiếu Khải còn phải làm thế nào nữa, chỉ có thể lùi đám cưới lại thôi. Nếu không tới lúc đó người ta không tới tham dự lễ cưới thì còn xấu hổ hơn nữa.

Nhưng mà Trương Thủy Đồng lại khóc lóc. “Con tiện nhân Tân Liên Tâm này, đang rắc tâm phá hoại hạnh phúc của tôi và Thiếu Khải. Đợi tới ngày đám cưới của cô ta thì hãy xem xem tôi phát tán video có ta thân mật với người đàn ông khác như thế nào. Tới lúc đó tôi phải khiến cô ta nhục nhã xấu hổ hơn tôi nhiều.”

Trong khi rất nhiều người mong đợi tới nhiều ngày sau, thì cuối cùng cũng tới ngày cưới của Tân Liên Tâm.