Ngay lúc này, trên không của Âm Dương giáo đã đánh nhau tới long trời lở đất, không thể dừng lại được nữa.
Năm vị Tiên Vương chiến đấu với Tổ Yêu, trước khi Tổ Yêu còn chưa hóa thành côn bằng, có vẻ rất thuận buồm xuôi gió, cứ như làm nổ tung Tổ Yêu. Nhưng sau khi Tổ Yêu biến hình thành côn bằng thì không còn suôn sẻ như vậy nữa.
Bởi vì bọn họ là linh thể, không có pháp thân, mà sau khi Tổ Yêu biến thành Côn Bằng, cơ thể khổng lồ như biển cả, dù có đánh một lỗ hổng trên người Tổ Yêu thì ông ta cũng chẳng đau chẳng ngứa gì.
Tuy nhiên Tổ Yêu ngược lại cũng không thể làm bị thương bọn họ, vì bọn họ nhỏ bé như kiến, dùng thân thể khổng lồ mà đánh thì không thể đụng trúng bọn họ được, phải dùng đến pháp lực mới có thể làm bọn họ bị thương, nhưng pháp lực của Tổ Yêu làm sao cao cường bằng bọn họ?
Cho nên Tổ Yêu hoàn toàn không thừa lực mà phản công bọn họ, chỉ có thể dựa vào thân hình khổng lồ để đối kháng lại sự bạo ngược của năm vị Tiên Vương. Đúng là ông ta có sức chống đỡ cao hơn so với khi ở trong trạng thái nhân yêu, ít nhất là sẽ không bị đánh chết trong khoảng thời gian ngắn.
Mà ba người Lỗ Khuê hoàn toàn hoàn không phải là đối thủ của hai người Mộ Dung Xương và Lý Huyền Giai. Hai người này năm đó một vị là thành chủ, một vị là đại tướng nắm trong tay ngàn vạn trọng binh. Chức vị cao hơn rất nhiều so với ba người Lỗ Khuê, thực lực hiển nhiên cũng cao hơn rất nhiều.
Lý Đạo Nhiên và Vương Hiếu Niên là Thiên Huyền Cảnh Đỉnh Phong, Lỗ Khuê là Thiên Huyền Cảnh Đại Thành. Mà Mộ Dung Xương và Lý Huyền Giai một người là Đỉnh Phong, một người là Viên Mãn, thực lực như vậy hiển nhiên đè bẹp cả ba người bọn họ.
Cho nên có thể dễ dàng đối phó với cả ba người. do bọn họ cũng không có cơ thể và pháp bảo, nếu không thì chỉ cần một Lý Huyền Giai thôi cũng có thể nhẹ nhàng giết chết ba người hội Lỗ Khuê.
Ưu thế duy nhất của Diệp Thiên chính là ba người hội Dương Đỉnh Thiên cùng với hai con yêu thú. Đối mặt với các chân tiên ùn ùn kéo đến có thể đối phó lại được, đánh cho đám chân tiên đó từng người từng người một rơi xuống.
Nhưng cho dù bọn họ có tiêu diệt hết chân tiên, đi giúp cho hội Lỗ Khuê bọn họ thì cũng không thay đổi được cục diện bị bạo ngược.
“Bắc Minh Đế Tôn, ba người bọn tôi sắp chống đỡ không nổi rồi, anh mau đi vào tìm một Thiên Huyền Cảnh Viên Mãn ra đây. Chỉ cần kéo chân được Lý Huyền Giai chúng tôi liền có thể giết Mộ Dung Xương, vậy thì thắng lợi thuộc về chúng ta rồi!” Lý Đạo Nhiên vừa chống cự vừa hét lớn.
“Kiên trì thếm chút nữa đi, cùng là linh thể, bọn họ trong thời gian ngắn không thể giết được ông đâu!” Diệp Thiên trả lời lại.
Hắn không thể mạo hiểm đi tìm một Tiên Vương cấp độ Viên Mãn ra đây được, lỡ như họ làm phản, gia nhập vào phe của Lý Huyền Giai bọn họ thì lúc đó toi chắc luôn.
Với tình hình hiện giờ, theo anh thấy vẫn còn có cơ hội giành thắng lợi, cho nên không thể mạo hiểm đi gọi Tiên Vương ra đây được.
Đương nhiên anh cũng không thể xem tiếp được nữa.
Dù vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, anh vẫn lấy ra hào quang hộ thể của Đóa Đóa, tế ra pháp thân, không phải để đi đối phó với Tổ Yêu, cũng không phải đi đối phó với hai vị Tiên Vương, mà là chạy tới chỗ của Dương Đỉnh Thiên, bắt lấy một Bán Bộ Tiên Vương, chấn thần hồn ra, ném cơ thể về phía của năm vị Tiên Vương rồi hét lớn.
“Mau chiếm lấy thân xác!”
Ngay lập tức liền có một vị Tiên Vương tới sáp nhập lên cơ thể đó.
Giây tiếp theo!
Răng rắc!
Ông ta khởi động cổ một cái, bật cười ha ha thật lớn rồi nói: “Có cơ thể, có cơ thể thật tốt quá đi, ha ha ha!”
“Đừng cười, mau đối phó với Côn Bằng!” Diệp Thiên hét lớn.
“Vâng thưa Bắc Minh Đế Tôn!”
Vị Tiên Vương đó lập tức đáp lại một tiếng, cầm lấy một Tiên phẩm thần binh, dựa vào pháp thân bốn ngàn tám trăm trượng mà chém về phía Tổ Yêu.
Cơ thể này không thể làm cho ông ta phát huy toàn bộ tu vi của Tiên Vương, còn trở nên yếu hơn so với lúc ở dưới dạng linh thể.
Tuy nhiên!
Có cơ thể, có pháp thân, dù tu vi bị yếu đi nhưng đối phó với Côn Bằng dễ dàng hơn rất nhiều so với dạng linh thể.
Đương nhiên chỉ mỗi một mình ông ta thì không đủ dùng. Bởi vì sau khi ông ta có cơ thể thì sức mạnh gần như ngang ngửa với Diệp Thiên, nhưng sức phòng ngự lại quá yếu, bị Tổ Yêu đánh trúng cơ thể một cái sẽ bị vỡ tung luôn.
Cho nên Diệp Thiên phải để cả năm người bọn họ đều dùng cơ thể, như vậy liền có thể giết Tổ Yêu rồi.
Thế là Diệp Thiên lại phế một Bán Bộ Tiên Vương rồi ném cơ thể qua đó.
Cho đến khi vị Tiên Vương thứ ba có cơ thể được sinh ra, Tổ Yêu liền sợ hãi mà gào lên: “Hai vị đồng nhân, mau giết chết Diệp Bắc Minh, đừng để hắn ta tiếp tục tùy tiện làm bậy. Nếu không tôi chết rồi thì hai cậu cũng xong đời luôn đấy!”
Lý Huyền Giai liếc nhìn một cái, ý thức được sự nghiêm trọng của sự việc liền lập tức hét lên: “Mộ Dung huynh, tôi cầm chân ba người bọn họ, huynh mau chóng đi giết Diệp Bắc Minh!”
“Được!”
Trong khi đợi Mộ Dung Xương thoát thân đi đối phó với Diệp Thiên thì vị tiên vương thứ tư có cơ thể đã được sinh ra.
“Diệp Bắc Minh, hiện tại không có hào quang hộ thể, mau đi chết đi!” Mộ Dung Xương tụ tập một đoàn năng lượng rồi hung hăng ném về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên thần niệm vừa động liền triệu ra Tháp trấn tiên chắn ngay trước mặt mình.
Ầm!
Năng lượng đập lên Tháp trấn tiên, làm Tháp trấn tiên bị xô về phía của Diệp Thiên rồi bị Diệp Thiên thu vào trong nhẫn không gian
“Cậu quả nhiên không hổ là Diệp Bắc Minh, tu vi Hợp đạo mà có thể điều khiển được Tôn phẩm pháp bảo. Cũng may cậu chưa vào Thiên Huyền Cảnh, nếu không thì việc giết cậu hết hy vọng rồi!”
Mộ Dung Xương cảm khái một câu, lại huy động tiên pháp một lần nữa, chuẩn bị tấn công Diệp Thiên.
“A! Cứu mạng! Cứu mạng với!”
Vào ngay lúc này bỗng có tiếng hét thảm thiết tới tê tâm liệt phế của Tổ Yêu truyền tới.
Mộ Dung Xương quay đầu nhìn qua đó, chỉ thấy bốn vị Tiên Vương có cơ thể, hai vị đang khống chế đôi cánh, còn hai vị chạy tới giữa đôi cánh của Tổ Yêu, dùng kiếm chém một nhát xuống da thịt muốn moi ra yêu đan của nó. còn một vị Tiên Vương chưa có cơ thể thì ở giữa không trung sử dụng năng lượng để tấn công vào bụng của Tổ Yêu.
“Không ổn!”
Nhìn thấy ảnh này, sắc mặt của Mộ Dung Xương và Lý Huyền Giai liền đột ngột thay đổi.
Một khi Tổ Yêu bị giết, năm tên đó sẽ tới giải quyết hai người bọn họ. Đến lúc đó tám vị Tiên Vương vây đánh hai người họ, vậy thì sự việc sẽ trở nên nghiêm trọng.
Lúc này, Mộ Dung Xương chợt nảy ra một ý tưởng liền vội vàng hét lên: “Nhân yêu, nếu ông muốn sống thì nghe theo tôi, lập tức xuất nguyên thần ra, để cho tôi điều khiển thân thể của ông, ít nhất cũng mạnh hơn ông gấp mười lần trở lên, giết bọn họ liền giống như mổ gà lấy trứng!”
“Vậy đến lúc đó cậu không trả lại thân thể cho tôi thì chẳng phải tôi sẽ toi luôn sao?” Tổ Yêu vô cùng lo lắng mà hỏi.
“Cái này thì ông đừng sợ.” Mộ Dung Xương trả lời: “Cái thân thể người chim này của ông xấu xí không có gì bằng, bổn thành chủ mới không thèm lấy, giết xong bọn họ rồi tôi sẽ trả lại thân thể cho ông.”
“Những điều cậu nói là thật sao?” Tổ Yêu vẫn còn có chút lo lắng.
“Tin hay không thì tùy, cùng lắm thì hai người chúng tôi rút lui, nếu không giết Diệp Bắc Minh thì để cho toàn bộ mấy người đều chết hết đi!” Mộ Dung Xương trực tiếp đe dọa.
“Ấy đừng!” Tổ Yêu vội vàng hét: “Tôi tin cậu, tin cậu còn không được sao? Cậu chuẩn bị chiếm lấy thân thể, tôi sắp thoát ra rồi, nếu không yêu đan mà bị moi ra là hỏng mất.”
“Được, mau ra đi!” Mộ Dung Xương kích động nói.
Nhưng không ngờ anh ta vừa mới nói dứt lời.
Ầm!
Diệp Thiên trong lúc anh ta và Tổ yểu đang trao đổi thì đã len lén gọi Tháp trấn tiên ra, cho anh ta một đòn bất ngờ, trực tiếp nhốt anh ta vào trong Tháp trấn tiên.
“A! Diệp Bắc Minh, cậu là đồ chó gian xảo, thế mà dám đánh lén tôi, cậu không phải là anh hùng hảo hán!” Mộ Dung Xương bị nhốt trong Tháp không ra ngoài được liền tức giận hét lên.
“Anh còn dám lừa dối và phản bội bổn tọa, tại sao bổn tọa không dám đánh lén anh?” Diệp Thiên nói
Mà lúc này Tổ Yêu hét lên nói: “A? Tôi đã ra ngoài rồi, còn cậu bị giam giữ, vậy làm sao sáp nhập vào thân thể tôi được?”
“Không được, tôi phải nhanh chóng quay trở lại thân xác, nếu không tôi sẽ nhanh chóng bị chết!”
Nguyên thần đã bay ra của Tổ Yêu liền muốn quay trở lại thân thể. Vị Tiên Vương vẫn chưa có cơ thể đó liền lập tức nhảy lên, hai tay tập hợp năng lượng, đánh vào Tổ Yêu.
Đoàng!
Nguyên thần của Tổ Yêu lập tức bị nổ tung.
“Không ổn!”
Lý Huyền Giai nhận thức được chuyện chẳng lành, Côn Bằng đã mất đi nguyên thần, sức mạnh giảm xuống cực nhiều, cắt da thịt nó cũng trở nên dễ dàng, yêu đan bị lấy ra, Côn Bằng lớn hoàn toàn chết đi, tới lúc đó cả tám người tới đối phó với một mình anh ta, vậy thì anh ta chết chắc!
“Xem ra bản tướng phải tự thân xuất mã rồi!”
Nghĩ đến đây, anh ta không tiếp tục dây dưa với ba vị Tiên Vương kia nữa, lập tức biến thành một luồng kim quang, nhanh như tốc độ ánh sáng phóng về phía Tổ Yêu.
“Không ổn! Mau chặn anh ta lại! đừng để anh ta chiếm lấy thân thể!” Diệp Thiên vội vàng hét lên nói với vị Tiên Vương đánh tan thần hồn của Tổ Yêu vừa nãy.
Vị Tiên Vương đó nghe vậy liền đột ngột xoay người!
Ầm!
Luồng kim quang mà Lý Huyền Giai biến thành đâm sầm lên người của Tiên Vương, làm cho ông ta bị đẩy bay đi.
Giây tiếp theo!
Kim quang chui vào từ đỉnh đầu của Tổ Yêu.
Ngay sau đó.
“Két két két!”
Lý Huyền Giai đã chiếm được thân thể của Tổ Yêu liền phát ra âm thanh giống như chim kêu.
“Mấy người xong đời rồi, mấy người hoàn toàn xong đời rồi! Két két két!”
Anh ta vui mừng không xiết, bởi vì anh ta vô cùng hài lòng đối với thân thể này, nó có thể để cho anh ta phát huy sáu phần sức mạnh như khi còn ở Tử Tiêu Tinh.
Mà chỉ cần dùng sáu phần sức mạnh cũng đã đủ để nghiền nát mọi thứ trên tinh cầu này rồi!
Ngay tức khắc anh ta liền điều khiển cơ thể, giải phóng ra một cỗ năng lượng khủng bố.
Bang bang bang!
Bốn vị Tiên Vương đang khống chế đôi cánh và đang ở trên lưng anh ta toàn bộ đều bị đánh bay ra xa, khiến cho cơ thể lập tức nổ tung.
Đùa chứ thân thể Tổ Yêu cũng được coi là Tiên Vương, mặc dù không bì nổi với thân thể của Tiên Vương chân chính, nhưng so với cơ thể của những chân tiên này thì không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.
Chiếm lấy thân thể của Tổ Yêu, có thể phát huy ra sáu phần sức mạnh, sức tấn công tương đương với bậc Thiên Huyền Cảnh Đại Thành Hậu Kì, chỉ là khả năng phòng thủ hơi yếu.
Nhưng có sức tấn công mạnh tới như vậy, ai cũng đừng nghĩ tới việc lại gần anh ta, khả năng phòng thủ yếu thì làm sao chứ? Ai có thể giết nổi anh ta?
“Tiếp theo phiền phức rồi đây!”
Sắc mặt Diệp Thiên lập tức tối sầm lại, ngưng trọng tới cực điểm.
Sau khi chiếm lấy thân thể của Tổ Yêu, anh ta có thể nhẹ nhàng đánh bay bốn vị Tiên Vương cũng đang mượn thân xác có tu vi tương đương với anh ta, điều đó đủ để chứng minh anh ta còn ghê gớm hơn cả Tổ Yêu nữa.
Cho dù có là Tiên Vương như Công Tôn Hạ đi nữa, khi đứng trước mặt Lý Huyền Giai của hiện tại cũng sẽ yếu ớt như gà vịt.
Đối mặt với một yêu nghiệt khủng bố tới như vậy làm sao có thể tiêu diệt được đây?
“Bắc Minh Đế Tôn, làm sao bây giờ?”
Ngay lập tức tám vị Tiên Vương thần hồn tập hợp lại bên cạnh Diệp Thiên, sắc mặt của mỗi người đều ngưng trọng và lo lắng.
“Tôn Thượng, ngay cả khi tôi còn là Ma Vương cũng không phải là đối thủ của tên này, tình hình tiếp theo trở nên nghiêm trọng rồi.” Dương Đỉnh Thiên cũng chạy qua đây, sắc mặt ngưng trọng nói.
“Ha ha ha!”
Tổ Yêu thu lại thân thể côn bằng, hóa thân thành cơ thể người chim với pháp thân vạn trượng, ngẩng đầu cười lớn rồi nói: “Bây giờ biết sợ cũng đã muộn rồi, bởi vì các cậu đã mất đi năng lực để đối kháng cùng tôi rồi, ha ha ha!”
Cười xong bàn tay như móng vuốt đại bàng của anh ta bỗng tấn công về phía nhóm người Diệp Thiên.
Đột nhiên, một luồng kim quang sáng chói lóa như đèn rọi phóng ra, đường kính rộng cả ngàn mét, bao hàm năng lượng cuồn cuộn ngất trời, dường như có thể hủy diệt tất cả mọi thứ.
“Chết chắc rồi! tiếp theo toàn bộ chúng ta đều chết chắc rồi!”
Tám vị Tiên Vương liền vô cùng lo lắng.
Bởi vì dưới sự chiếu rọi của kim quang, uy lực khủng bố đó bao trùm lên toàn bộ cơ thể họ, làm cho bọn họ không có cách nào thoát khỏi, chỉ có thể đợi kim quang năng lượng đánh ập lên trên người bọn họ, liền có thể khiến cho tất cả bọn họ, bao gồm cả Diệp Thiên trong đó, một cú chết luôn.
Vào lúc những người đứng bên cạnh Diệp Thiên đang rơi vào tuyệt vọng, còn nhóm người của Châu Huyền Đồng đang kích động không thôi.
Thì có một giọng nói đột nhiên từ trên chín tầng mây truyền xuống.
“Yêu nghiệt! Đừng quá ngông cuồng! Muốn giết Diệp Bắc Minh! Phải được sự đồng ý của lão phu trước đã!”