*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái gì?”
Nghe xong đệ tử báo cáo, tất cả mọi người ở trong đại điện của tông chủ đều kinh hãi mà đứng bật dậy, trên gương mặt đều là không dám tin.
Ngay cả Phù Vương cũng kinh hãi tới mức thân thể chấn động, sắc mặt thay đổi.
“Huyền Thanh Tông, bị Diệp Bắc
Minh diệt rồi sao?” “Trời ạ! Nếu chuyện này là thật, vậy thì quá đáng sợ rồi!”
“Nếu Huyền Thanh Tông thực sự bị Diệp Bắc Minh diệt một mình, vậy cậu ta phá vỡ đại trận cửu trọng ra ngoài cũng nói thông rồi, nhưng sao cậu ta có được tu vi khủng bố như thế?”
"..."
Trong đại điện của tông chủ tràn ngập vẻ nghi ngờ và kinh hãi.
Chỉ có Phù Vương là vẻ mặt mờ mịt, sững sờ nhìn tông chủ hỏi: “Đức Trí, Diệp Bắc Minh chạy thoát rồi à?”
“Dạ lão tổ.” Tông chủ Hoàng Đức Trí liên tục gật đầu: “Tôi triệu tập các trưởng lão, là bàn chuyện Diệp Bắc Minh chạy ra khỏi đại trận cửu trọng, vốn định phải người đi tróc nã cậu ta trở về lại nói với người. Không nghĩ tới... Vậy mà cậu ta diệt Huyền Thanh Tông!”
Lúc dứt lời, vẻ mặt tông chủ vô cùng nghiêm trọng.
Đồng thời ông ta cũng cảm thấy may mắn vì mình không phải trưởng lão đi tróc nã Diệp Bắc Minh trước, nếu không sẽ đẩy trưởng lão vào hố lửa.
Nói đùa, ba Kim Đan của Huyền Thanh Tông đều bị giết chết, nếu thật sự là Diệp Bắc Minh gây ra, ngoại trừ Phù Vương có khả năng thắng được cậu ta, những người khác đều không phải là đối thủ của hắn.
Mà lão tổ nghe thấy thế, vẻ mặt càng nghiêm trọng tới mức có thể vặn ra nước.
Phá vỡ đại trận cửu trọng, dựa vào lực lượng một người diệt Huyền Thanh Tông, cho dù là ông ta, chỉ sợ cũng không làm được?
“Xem ra độn phù không phải bị đốt, mà bị Diệp Bắc Minh dùng bí pháp nào đó hủy, nếu không Huyền Thanh Tông mua không ít độn phù của tông môn ta, sao tông môn nhiều cấp cao như vậy mà không có một người trốn thoát?” Tông chủ trầm giọng nói.
Phù Vương gật đầu: “Xem ra khi thằng nhãi này dạy tôi chế phù đã động tay động chân, khi ở tông môn chúng ta, cậu ta vì giữ mạng không để lộ chuyện này. Bây giờ chạy đi, không còn băn khoăn gì nữa, cho nên hủy toàn bộ độn phù, lãng phí nhiều thời gian và tinh lực của tôi như vậy!”
“Diệp Bắc Minh! Cậu đúng là âm hiểm! Quá giả dối rồi!”
Phù Vương hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm chặt, đỏ mắt có thể phun ra lửa giận.
“Vậy cậu ta... Có tới Huyền Minh tông chúng ta trả thù hay không?” Tam trưởng lão Tôn Bắc Tông nhỏ giọng nói.
“Hừ!” Đại trưởng lão hừ lạnh nói: “Huyền Minh Tông chúng ta không phải là Huyền Thanh Tông, có được bốn Kim Đan Thần Quân tọa trấn, hơn nữa lão tổ đã đi vào Kim Đan Cảnh, lão tổ của Huyền Thanh Tông còn xa mới so sánh được, lão tổ của bọn họ có thực lực tương đương với tông chủ của chúng ta."
“Đại trưởng lão nói rất đúng! Theo lý mà nói Diệp Bắc Minh trốn ra sẽ tấn công Huyền Minh Tông chúng ta đầu tiên, nhưng cậu ta lại chạy đi tấn công Huyền Thanh Tông. Hơn nữa cậu ta còn e sợ thực lực của Huyền Minh Tông chúng ta, cho nên mọi người hoàn toàn không cần phải lo lắng, chỉ cần cậu ta dám tới, chúng ta có thể diệt cậu ta!” Nhị trưởng lão nói.
“Nhị trưởng lão nói có đạo lý, dựa vào thực lực của Huyền Minh Tông chúng ta, hoàn toàn không cần lo lắng Diệp Bắc Minh sẽ tấn công chúng ta.
“Hơn nữa, Huyền Minh Tông chúng ta có quan hệ tốt với thần giáo Thái Dương, nếu như Diệp Bắc Minh tấn công Huyền Minh Tông, cũng phải suy nghĩ cân nhắc mình có năng lực đó không!”
"..."
Cùng lúc đó, Huyền Linh Tông, Huyền Võ Tông, Huyền Nguyên Phái, Huyền Âm Các, Huyền Dương Các cùng với tám môn phái lớn, tất cả đều nhận được tin Huyền Thanh Tông bị Diệp Bắc Minh diệt, mà mười ngàn đệ tử của Huyền Thanh Tông đều hợp nhất với Huyền Kiếm Tông.
khiến tám tông môn lớn chấn động dữ dội!
Vì ngăn ngừa bị Diệp Bắc Minh tiêu diệt từng tông môn, tông chủ của tám môn phái lớn liên lạc với nhau, nhao nhao hạ lệnh đệ tử của tông môn tạm trốn trong địa bàn, sau đó mỗi tông chủ và trưởng lão của tông môn lớn suốt đêm tới Trung Nguyên, đi tìm Huyền Minh Tông cùng bàn chuyện ngăn địch.
Mà Huyền Đỉnh Tông nhận được tin Huyền Thanh Tông bị diệt, trên dưới cả tông môn vì chuyện này mà sôi trào.
“Huyền Thanh Tông bị diệt, chúng ta sẽ ít đi một kẻ địch mạnh, tốt quá rồi!”
“Không nghĩ tới Diệp Bắc Minh mạnh như vậy, dựa vào lực lượng một người có thể diệt Huyền Thanh Tông, may mà lúc trước chúng ta không bắt cậu ta vào tông môn, nếu không hậu hoạn vô cùng.”
“Tôi đoán bây giờ Huyền Minh Tông đang sứt đầu mẻ trán vì chuyện này, sợ Diệp Bắc Minh tìm bọn họ trả thù.” Trong đại điện của tông chủ, một đám trưởng lão hưng phấn bàn tán.
“Tông chủ, trước mắt chúng ta thiếu một đồng minh như Diệp Bắc Minh, Huyền Kiếm Tông bị nhốt trong địa bàn nửa năm, vì Diệp Bắc Minh mà ra núi, cho nên tôi đề nghị phải người đi bàn hòa với Diệp Bắc Minh, kết đồng minh với Huyền Kiếm Tông, cùng đối kháng Huyền Minh Tông và thần giáo Thái Dương, nhưng vậy chúng ta cũng có thể chuyển tông môn mới rồi.” Có trưởng lão đề nghị.
“Tôi đồng ý với ý kiến của đại trưởng lão!”
“Tôi cũng đồng ý!”
“Tôi cũng đồng ý!”
Các trưởng lão nhao nhao tỏ thái độ.
“Được!” Tông chủ dứt khoát quyết định, nói: “Giải chuông còn cần người buộc chuông, tam trưởng lão ngũ trưởng lão, hai người mang theo một trăm tấn linh thạch đi tìm Diệp Bắc Minh, cho dù thế nào cũng phải đàm phản thành công kết đồng minh với Diệp Bắc Minh, nếu không mang đầu về gặp tôi!”
“Dạ! Tông chủ!”
Rất nhanh, tin tức này lấy khí thế sét đánh không kịp bịt tai, truyền tới tại đám Mã Thiên Kiêu đang tu luyện trong rừng sâu nước độc.
“Thật sự tốt quá! Cuối cùng đại sư Diệp cũng rời núi rồi!”
“Không nghĩ tới đại sư Diệp diệt Huyền Thanh Tông nhanh như vậy, xem ra ba năm này thực lực của đại sư Diệp tăng vọt!”
“Vậy chúng ta còn cần trốn trong rừng sâu nước độc làm gì? Mau tới chỗ đại sư Diệp đi!”
Rất nhanh, một đám lão già suốt đêm xuống núi, đi về phía Giang Thành.
Ngày hôm sau, nhà họ Tần thành công lấy lại hết sản nghiệp, địa bàn của Kim Thiện Hùng và Đỗ Đức Trọng cũng được đoạt lại, do con trai của Kim Thiện Hùng và Đỗ Đức Trọng phụ trách xử lý, nhà họ Thẩm cũng lấy lại sản nghiệp Thẩm An Kỳ đầu tư ở Giang Thành.
Hơn nữa Diệp Thiên cũng từ trong tài khoản bị đóng băng của Hồng Thịnh, chiếm được tổng cộng gần hai trăm nghìn tỷ tiền gửi ngân hàng.
Huyền Kiếm Tông cũng thành công về tông môn ở Giang Thành, đám Triệu Cửu Linh cũng về nhà họ Tần.
Có thể nói, cùng ngày nhà họ Tần vô cùng náo nhiệt. Buổi chiều cùng ngày, lại có tin tức bùng nổ internet.
Nội dung tin tức là:
“Ba ngày sau, Huyền Minh Tông mời dự họp đại hội liên minh ở thành phố Thương Hải tỉnh Trung Nguyên, liên minh với Huyền Võ Tông, Huyền Linh Tông, Huyền Nguyên Phái và tám môn phái lớn cùng phát triển, tông môn, bạn bè muốn gia nhập đại liên minh đều có thể tới tham gia.”
Sau khi tin tức này truyền ra, khiến cho cư dân mạng các quốc gia nhao nhao bàn tán.
“Xem ra tám môn phái lớn kia sợ Diệp Bắc Minh trả thù, nên gia nhập Huyền Minh Tông rồi.”
“Nếu tám môn phái này liên minh với Huyền Minh Tông, cao thủ cấp hủy tỉnh đạt tới mười hai vị, cao thủ cấp hủy thành phố lại càng đạt tới gần ngàn, cho dù Diệp Bắc Minh mạnh tới mấy, chỉ sợ cũng không rung động được đại liên minh này rồi.
“Tôi đoán sau khi đại liên minh này thành lập, sẽ liên hợp với thần giáo Thái Dương, đối đầu với Diệp Bắc Minh và Huyền Kiếm Tông, xem ra Diệp Bắc Minh trở về, đã náo động quá lớn, dọa bọn họ.”
Lúc chạng vạng tối, Diệp Thiên ôm Đóa Đóa lười nhác nằm trên ghế, tiếp nhận quả nho Đóa Đóa đút cho hắn, Đóa Đóa một quả hắn một quả, hai cha
con vừa nói vừa cười, vui vẻ hòa thuận. “Cô nhóc Đóa Đóa thực hiểu chuyện”
“Đóa Đóa lớn lên nhất định rất hiếu thuận”
“Cô nhóc biết hôm qua cha mệt mỏi, hôm nay cố ý đút cho cha ăn.”