Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 339: Bóp chết con của mày!




**********

Lúc này, trong đại điện của tổng chủ "Tông chủ, lát nữa Diệp Bắc Minh đến, bảo hắn ta mau chóng dạy lão tổ luyện kim đa độn phủ, đừng suốt ngày cho hắn ăn gà vịt các thịt các kiểu, làm hắn hưởng thụ tới mức không muốn dạy nữa." Tôn Bắc Tông nói.

Ngày đó ông ta bị Diệp Thiên chém ít nhất trăm nhất kiểm, bay mất mấy miếng thịt, có thể nói ông ta căm hận Diệp Thiên đến chết. Cho nên ta mong Diệp Thiên sớm dạy phương pháp luyện kim đan độn phủ, sau đó đề lão tổ tiêu diệt Diệp Thiên, đề xã nỗi hận trong lòng ông ta. “Tam trường lão nói có lý “Nhất định phải bảo Diệp Bắc Minh lập tức dạy ngay, nếu hắn ta không dạy thi tìm cách uy hiếp hàn dạy, kẻo hắn lại lễ mà lề mề không biết định trì hoãn đến tận lúc nào" "Hắn vừa yêu cầu chúng ta nuôi già vịt, lại đòi nuôi bỏ lợn, xem chứng có ý định sống lâu dài trong Huyền Minh Tông chúng ta. Tôi đoán chứng nếu không ủy hiếp hàn ta, hắn ta sẽ không dễ dàng dạy đầu

Các trường lão lần lượt phát biểu ý kiến, “Trong lòng tự có tính toán, mọi người bình tĩnh lại, kéo để Diệp Bắc Minh nghe thấy, hắn càng không dễ dàng chịu dạy" Tông chủ nói.

Lập tức yên lặng trở lại.

Không bao lâu sau, Diệp Thiên đến. “Ngồi đi.

Tông chủ mim cười, cư xử rất lịch sự.

Ngay sau đó, có một đệ tử mang ra một chiếc ghế tựa, Diệp Thiên ngồi xuống ngay giữa đại sảnh, mặt đối mặt với tông chủ.

Sau đó, hắn mở miệng nói trước: “Tông chủ vội với vàng vàng gọi tôi qua đây, đoán chứng là đang nóng lòng muốn học cách điều chế kim đan độn phủ phải không?"

Tông chủ bật cười ha hả: "Cậu đến đây đã được ba ngày rồi, tôi đã giúp cậu sắp xếp xong chỗ ở cho người giúp cậu trồng rau nuôi gà vịt bò lợn, còn bảo người giúp cậu nuôi thêm một ao cá, lại còn cho người đưa đó ngon thức lạ đến chỗ của cậu, có thể nói là quan tâm chăm sóc tỉ mỉ cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của cậu.

Cho nên, có phải cậu cũng nên biểu hiện chút thành ý của mình không?" "Điều đó là tất nhiên." Diệp Thiên sảng khoái đáp: “Cho dù hôm nay ông không gọi tôi đến, tôi cũng định đến gặp ông để bàn chuyện này." "Nhưng mà các người phải biết, việc luyện kim đan chế độn phủ không phải chuyện một sớm một chiều, cần phải chuẩn bị tốt những kỹ năng cơ bản, chẳng hạn như luyện đan, trước hết ông phải học được cách dẫn dắt ngọn lửa không rễ, thuần thục cách khống chế lửa... ; còn về độn phù thì không cần tôi nói nhiều nữa, Huyền Minh Tông các người chính là bậc thầy về luyện phủ. Biết cách luyện phù cũng cần phải học vững căn cơ mới được, nếu không không thể luyện ra được độn phù thích hợp"

Tông chủ nghe xong thì gật gật đầu, nói: “Những điều cậu nói đều rất hợp lý, nhưng mà tôi muốn hỏi, muốn học vững căn cơ thì cần bao lâu?" "Cái này tùy vào thiên phủ của mỗi người, có người chỉ cần một hai tháng là học được, có người học mười năm tám năm cũng không xong, cho nên tôi muốn nói, các người muốn tôi dạy ai học cách luyện dan luyện phủ, tôi có thể dạy kiến thức căn bản cho người đó, để người đó xây dựng căn cơ cho chắc, đợi vùng căn cơ rồi, tôi sẽ dạy cách luyện dan luyện phú" Diệp Thiên nói.

Thời gian hắn cần trì hoãn, cần kéo dài đến tận ba năm. Đến lúc đó còn dạy cái gì nữa, trực tiếp giết sạch hết là xong.

Mà Tôn Bắc Tông và Châu Huyền Đồng vừa nghe thấy điều này, sắc mặt của họ lập tức trở nên khó coi.

Điều này không có nghĩa là, trong thời gian ngắn không thể mạng Diệp Bắc Minh được?

Nhưng mà đối với tông chủ thì không quan trọng, trong mắt một lão quái vật đã sống hơn bảy tám trăm năm như ông ta, đừng nói là một hai tháng, cho dù là mười năm tám năm cũng chỉ cảm thấy như cái chớp mắt mà thôi.

Có khi chỉ cần bế quan một cái, là đã trôi qua mấy chục năm rồi.

Cho nên ông ta cũng không vội vàng lắm. Xét cho cùng, chuyện này cũng là lẽ thường tình, nếu như luyện đan luyện phù dễ học như vậy, thì lão tổ đã sớm dạy cho tất cả các trường lão cách điều chế luyện ra loại phủ chủ cao cấp nhất rồi.

Chẳng mấy chốc, tổng chủ đã cho người gọi lão tổ toi.

Diệp Bắc Minh, truyền đạt lại cách cậu luyện đan luyện phủ cho lão tổ của chúng tôi đi" Tống chủ ra

Diệp Thiên tỏ ý đã hiểu, thông qua kỹ năng truyền đạt, giảng dạy lại cách thức luyện đan luyện phủ phức tạp cho Phù Vương. “Thật thần kỳ, thì ra trước khi vẽ phủ cần phải học kỹ những căn cơ này, xem ra là do bản tồn kiến thức quá nông cạn.

Trong đầu Phù Vương hiện ra cách thức căn bản của việc luyện phù, vẻ mặt hiện lên vẻ kỳ quái. "Vậy ông học thật kỹ những điều căn bản này, đợi khi nào học xong rồi, tôi sẽ dạy ông cách luyện đan luyện phủ." Diệp Thiên nói: “Không có chuyện gì nữa, thì tôi về trước đây.

Nói xong, hắn quay lưng bỏ đi. "Doi da."

Đi chưa được mấy bước, liền nghe thấy sau lưng truyền đến giọng nói của Tôn Bắc Tông. “Ông có chuyện gì?" Diệp Thiên quay đầu nhìn lại

Tôn Bắc Tông. "Hừ!" Tôn Bắc Tông không vui hừ lạnh với Diệp Thiên một tiếng, sau đó nói với tổng chủ: “Tông chủ, tôi cảm thấy có nên bảo cậu ta luyện một ít đan được điều chế một ít đòn phủ không, như vậy mới có thể chứng minh cậu ta có thể luyện đan luyện phủ, không phải đang lừa gạt chúng ta

Tông chủ cảm thấy có lý, liền nói với Diệp Thiên: "Cậu đến phòng luyện đan luyện một hũ Nguyễn Linh Đan, lại làm thêm vài tầm Độn Phủ cho chúng tôi xem "Bây giờ tôi có thể làm ra Độn Phù cho ông xem, nhưng mà luyện đan thì ông bắt buộc phải có các nguyên liệu cần thiết để luyện được Nguyên Linh Đan, nếu không ông bảo tôi lấy cái gì luyện đây?"

Diệp Thiên giơ tay ra, sau đó nói: "Chuẩn bị bút viết, chu sa, giấy vẽ bùa, nước giếng, máu gà, bây giờ tôi về vài trang Đôn Phù cho các người, đưa phương thức luyện đan cho các người, khi nào tìm được đầy đủ nguyên vật liệu về đây, tôi sẽ luyện một hũ Nguyễn Linh Đan cho các người xem thử

Tông chủ cũng muốn được mở mang tầm mắt lập tức sai người đi chuẩn bị những vật dụng mà Diệp Thiên cần.

Chẳng mấy chốc, mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ trước mặt Diệp Thiên "Trình tự về phủ có ba bước, đạp canh, động bút, kết sát, nhất định phải liền mạch lưu loát, không được ngừng giữa chừng hay gián đoạn, nếu không thứ vẽ ra chỉ là giấy vụn" Diệp Thiên liếc nhìn đám người rồi nói.

Phù Vương, Tông chủ và các trường lão đều gật đau.

Bọn họ đều là chuyên gia luyện phủ, những điều này đúng là không thể phủ nhận.

Đặc biệt, bước kết sắt là khó nhất, phải kết phù đặt vào trong lá phù, một khi thất bại sẽ bị phản ứng ngược, tạo ra một lá phủ cấp cao, một khi bị phản ứng ngược sẽ nôn ra máu, nặng thì có thể nguy hiểm mất mang.

Chính vì vậy, chỉ có Phù Vương mới có thể chế tạo Đôn Phủ, bởi vì Độn Phù là loại phủ thuộc đẳng cấp rất cao.

Nhưng mà Đôn Phù của Phù Vương là một độn mười dặm, còn Độn Phù của Diệp Bắc Minh có thể một đôn ba mươi dặm, có thể thấy Đôn Phù của hắn còn cao cấp hơn nhiều. “Đều nhìn rõ rồi chứ đừng bảo tôi không dạy các người, quả thật là không học cho vững căn cơ, có dạy các người cũng không vẽ ra được gì. “Trước tiên, đạp Cửu Thiên Thần cảnh " Vừa dứt lời, Diệp Thiên liên đạp canh “Trời ạ! Bước đạp canh này phức tạp quá "Độ khó của bước đạp canh này cũng khủng khiếp "Chẳng trách Độn Phủ của cậu ta có thể ra một đón ba mươi dặm, thì ra ngay vừa bắt đầu về phủ độ khó đã dã man như vậy!"

Các trường lão đều không nói nên lời.

Ngay cả Phù Vương cũng thấy khóe mắt giật giật, chỉ cảm thấy nhìn không hiểu, khó học quả.

Chẳng mấy chốc, đạp canh xong, Diệp Thiên cầm bút vẽ tiếp một đường, như mây trôi nước chảy, liên tục lưu loát, sau khi sẽ xong dứt khoát kết sát.

Chẳng mấy chốc, một trang Độn Phù đã vẽ xong. “Tuyệt vời, quá tuyệt vời!

Phù Vương xem hết toàn bộ quá trình, không thể không giơ ngón tay cái lên khen ngợi. “Ông cầm đi thử xem." Diệp Thiên đưa tấm Đôn

Phủ vừa về xong cho Phù Vương. Phù Vương lập tức nhậm lấy Đôn Phù, niêm phủ chú. Bum!

Một đám mây xanh bốc lên, Phủ Vương lập tức biến mất không còn dấu vết

Bốp! Bốp!

Tông chủ lập tức vỗ tay tán thưởng: "Đã có thể chắc chắn Độn Phủ quả thật là doDiệp Bắc Minh làm ra."

Lúc này Tôn Bắc Tông không gì để nói.

Sau đó Diệp Thiên lại đưa ra một phương thức luyện đan phức tạp, rất nhiều dược vật liệu đều thuộc hàng cực kỳ quý hiếm, sau đó giao phương thức này cho tông chủ.

Có khi bọn chúng còn chưa chuẩn bị hết các loại dược liệu để luyện đan, hắn đã có đủ thực lực để tiêu diệt bọn chúng rồi. “Vậy tôi đi trước đây.

Diệp Thiên xoay người rời đi.

Trải qua quá trình này, không còn ai nghi ngờ khả năng luyện kim đan đến phủ của hắn nữa.

Cũng không có ai nghi ngờ phương thức luyện đan có vấn đề.

Vì vậy trong vài tháng tới, sẽ không có ai quay nhiêu Diệp Thiên

Còn Diệp Thiên mỗi ngày đều dành một chút thời gian để ở bên Tần Liên Tâm, phần lớn thời gian đầu dành cho việc tu luyện.

Nữa năm sau, tu vi của Diệp Thiên đã thăng cấp lên thành Thành Hải Cảnh.

Còn Tấn Liên Tâm đã mang bầu chín tháng rưỡi, sáng sớm ngày hôm đó đang ăn bữa sáng, đột nhiên bụng đau đớn không thôi, làm mặt mũi cô méo mó đến biến dạng. "Mẹ, hình như con, sắp sinh rồi." "Hả?" Lý Tuệ Trân nhất thời sửng sốt, sau đó lập tức đặt đôi đũa xuống, nói: "Satoh, mau đi gọi Diệp Thiên, bảo mẫu mau đi đun nước sôi."

Sau đó, bà dìu Tần Liên Tâm vào trong phòng.

Không bao lâu sau, Diệp Thiên ngừng tu luyện chạy vào trong phòng. “Diệp Thiên, bụng của em đau quá." Tần Liên Tâm run rẩy nói, khuôn mặt tái nhợt vì đau đớn. "Bây giờ anh sẽ gây mẽ cho em, sau đó sẽ tiến hành sinh mổ cho em, đợi đến khi em tỉnh lại, con của chúng ta đã chào đời rồi." Diệp Thiên cười dịu dàng với Tấn Liên Tâm. Tấn Liên Tầm gật đầu, có đường nhiên tin tưởng vào năng lực của Diệp Thiên.

Sau đó, Diệp Thiên lấy ra vài cây kim bạc, gây mê cho Tần Liên Tâm.

Vải thủng nước ấm nhanh chóng được mang vào

Diệp Thiên bảo bảo mẫu ở lại giúp đỡ, sau đó bắt đầu cho phẫu thuật cho Tần Liên Tâm.

Mười phút sau! "Oe! Oe!"

Tiếng khóc của trẻ con vang lên. “Sinh rồi! Bé con ra đời rồi!"

Ngoài cửa, Lý Tuệ Trân vui mừng đến lệ tràn khỏe "Oe! Oe!"

Thêm tiếng khóc của một đứa trẻ nữa. “Bà chủ, đứa trẻ thứ hai ra đời rồi."

Takera Satoh hào hứng gọi.

Ngay sau đó. "Oe! Oe!"

Lại thêm một tiếng khóc khác. “Ha ha! Em bé thứ ba chào đời rồi mắt.