"Ha ha!"
Nhưng thấy Diệp Thiên nắm quyền nghênh đón, Lý Ngao nhịn không được cười như điên: "Bọ ngựa đấu xe, đã định trước là thịt nát xương tan!"
Ngay lúc hắn ta vừa dứt lời.
Hai nắm đấm, đụng vào nhau ở giữa không trung.
Đùng!
Một luồng kim quang nổ tung ở giữa hai nắm đấm.
Ngay sau đó!
Răng rắc răng rắc!
Một âm của xương cốt vỡ vụn vang lên.
Ha ha!
Ngưu Tiểu Ngọc nghe thấy tiếng xương vỡ, lúc này che miệng cười một tiếng: "Cũng không cân nhắc một chút mình bao nhiêu cân bao nhiêu lượng, còn dám ra tay với lý ngao, bây giờ xương tay đều bị đánh nát, dễ chịu không?"
Kết quả cô ta vừa dứt lời.
Khóe miệng Lý Ngao bỗng nhiên co lại. Rốt cục nhịn không được sự đau đớn của xương vỡ, thu lại nắm đấm, ngồi xổm trên mặt đất, khuôn mặt méo mó, hít vài ngụm khí lạnh.
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
Những người xung quanh thấy cảnh tượng này, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, tất cả sợ ngây người!
Thân thể mềm mại của Ngưu Tiểu Ngọc run lên, gương mặt xinh đẹp cứng đờ kinh hãi.
"Đờ mờ!"
Đám người Lý Tiêu và Trần Hạo anh của Lý Ngao, tất cả đều nhịn không được tuôn ra một câu nói tục.
Ngay sau đó, thao trường như nổ tung!
"Ông trời ơi, là một quyền của Diệp Thiên đánh nát xương tay của Lý Ngao?"
"Chuyện này sao có thể, Diệp Thiên chỉ là thái ất cảnh cấp một. Lý Ngao là thái ất cảnh cấp sáu, sao lại bị một quyền của Diệp Thiên đánh nát xương tay được?"
"Là Diệp Thiên che giấu thực lực, hay là Lý Ngao chủ quan?"
"..."
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đối với việc Lý Ngao bị đánh nát xương tay mà kinh ngạc.
Ngay cả Văn Tuyết Tâm, cũng là một khuôn mặt không thể tưởng tượng nổi, trong miệng thì thào nói: "Tại sao có thể như vậy? Chuyện này không hợp logic chút nào!"
Cô vô cùng khó có thể lý giải được, Diệp Thiên nát như vậy, sao lại có thể đánh gãy xương tay của Diệp Thiên.
"Đờ mờ! Diệp Thiên. Ngươi quá lợi hại rồi!"
Tôn Tiểu Ngộ và Trư Tiểu Giới, lúc này từ trong kinh ngạc tỉnh táo trở lại, vui mừng kêu lên.
Diệp Thiên cười hì hì: "Không phải ta lợi hại, là Lý Ngao quá rác rưởi mà thôi."
Lời nói này vừa thốt ra, Ngưu Tiểu Ngọc lập tức nổi giận: "Lý Ngao chủ quan, đánh giá thấp thực lực của ngươi, sức mạnh của cú đấm đó vô dụng đến cực điểm, để ngươi đánh nát xương tay, ngươi còn tưởng rằng mình rất lợi hại đúng không?"
Cô ta không tin, thực lực của Lý Ngao sẽ yếu hơn Diệp Thiên.
"Vậy ngươi bảo hắn dùng toàn lực ứng phó, cùng ta đọ sức lần nữa đi, nếu như hắn dám, ta sẽ đánh hắn thành chó chết, nếu như hắn không dám, thì để hắn chui qua háng ta."
Dứt lời, Diệp Thiên mở ra chân. Chuẩn bị sẵn sàng để Lý Ngao chui qua.
"Ngươi..."
Ngưu Tiểu Ngọc suýt chút nữa tức ói máu.
Sao hắn dám hỗn láo như vậy?
Hắn không sợ Lý Ngao trả thù hắn sao?
"Mẹ nó!"
Lúc này, Lý Ngao dùng tiên pháp khôi phục xương tay bị vỡ vụn, vô cùng tức giận nói: "Ta vừa rồi chủ quan, cho là ngươi ở thái ât cảnh cấp bốn, chỉ dùng hai phần lực, ngỡ là có thể một quyền đánh phế ngươi, không ngờ thực lực của ngươi, cũng không phải là cấp một, mà là lại cấp hai, mới khiến cho xương tay của ta bị ngươi đánh nát."
"Bây giờ ta đã có phòng bị rồi, ngươi đừng hòng đánh thắng ta nữa, ta phải cùng ngươi đánh một trận chân chính đọ sức, để ngươi biết sự lợi hại của Lý Ngao ta!"
Vừa dứt lời, hắn bay lên giữa không trung, lấy ra một trượng kim thân, đưa tay triệu hoán một thanh Hồng Anh Thương, hét với phía dưới: "Có giỏi thì lên đây, xem ta làm sao đánh ngươi ị ra quần!"
"Có giỏi thì lên đi!"
"Có giỏi thì lên đi!"
"Có giỏi thì lên đi!"
Rất nhiều người hô hào với Diệp Thiên.
Ngưu Tiểu Ngọc càng ngạo nghễ nói: "Khuyên ngươi vẫn nên ngoan ngoãn quỳ xuống, dập đầu xin lỗi vố Lý Ngao, nếu không Lý Ngao tuyệt đối sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là tìm chết."
"Hừ." Diệp Thiên hừ nói: "Là ta cho ngươi biết. Cái gì gọi là lau mắt mà nhìn."
Lời nói vừa dứt, Diệp Thiên bay lên không trung, lấy ra một trượng kim thân, đưa tay gọi triệu hoán Thiên Phạt Kiếm.
"Ha ha!"
Lý Ngao cười nói: "Ngươi đúng là vẫn dám lên đây. Vậy ta sẽ cho ngươi lĩnh giáo một chút thực lực chân chính của ta!"
Dứt lời, Hồng Anh Thương trong ta hắn chuyển động giữa không trung.
Lập tức, xuất hiện một vòng kim thương, gào thét vọt về phía Diệp Thiên.
"Đờ mờ. Xem ra Lý Ngao làm thật, thương pháp nhà họ Lý hắn lấy ra dùng luôn rồi, năm đó khi Na Tra cha của Lý Ngao đại náo Long Cung, chính là dùng chiêu này đem đâm Long thái tử bị thương, sau đó rút gân rồng của y." Lý Tiêu kinh hô.
Tôn Tiểu Ngộ, Trư Tiểu Giới tim bỗng nảy lên thình thịch, đều rất lo lắng cho Diệp Thiên.
"Diệp Thiên, cẩn thận đó, chiêu này rất mạnh, Na Tra cha Lý Ngao năm đó lúc đại náo Long cung đã từng dùng!"Tôn Tiểu Ngộ nhịn không được nhắc nhở.
Hắn không khó tưởng tượng, Diệp Thiên nếu như bị một nhát này đâm trúng, phòng ngự bị phá vỡ, chín thương xuyên qua cơ chế. Sẽ có kết cục gì.
Nhất định là bị thương rất nặng!
Nhưng không ngờ, Diệp Thiên hừ lạnh nói: "Chỉ là tài mọn mà thôi."
Dứt lời, Diệp Thiên buông thanh kiếm trong ta ra, đọc lên một cái kiếm quyết.
Lập tức. Thiên Phạt Kiếm huyễn hóa ra chín thanh kiếm, đón lấy chín cây kim thương đang bay tới.
"Hừ!"
Lý Ngao khinh thường hừ lạnh: "Ở trước mặt Cửu Chuyển Kim Thương Quyết của ta, kiếm pháp của ngươi đem không chịu nổi một cú!"
Hắn vừa dứt lời.
Chín cây kim thương cùng chín thanh kiếm đụng vào nhau giữa không trung.
Rầm rầm rầm!
Chín cây kim thương trong nháy mắt bị tan tành, còn chín thanh kiếm vẫn cứng chắc như cũ, đâm về phía Lý Ngao.
"Chuyện này sao có thể?"
Con ngươi của Lý Ngao trợn đến nỗi sắp lồi ra.
"Trời!"
Đám người Ngưu Tiểu Ngọc, cũng đều kinh hãi che miệng lại, quả thật không dám tin vào hai mắt của mình.
Diệp Thiên đây là kiếm pháp gì, vậy mà lại có thể Cửu Chuyển Kim Thương Quyết do Na Tra cha của Lý Ngao tự sáng tạo?
"Mẹ nó!"
Giây phút kinh ngạc ngắn ngủi qua đi. Lý Ngao vung vái cái thương trên không trung, đánh ra mấy luồng kim quang, bắn vụt tới chín thanh kiếm đánh nổ toàn bộ.
Mà lúc này, Diệp Thiên đã cầm kiếm tiến lên. Chém một kiếm về phía Lý Ngao.
"Không hay!"
Nhưng thấy một kiếm này cực kỳ hung mãnh, Lý Ngao cầm thương ngăn cản.
Keng!
Một kiếm chém lên Hồng Anh Thương, Lý Ngao cả.người lẫn thương rơi xuống duới, giẫm mạnh xuống đất, hai chân đều chạm đất, còn Diệp Thiên cũng theo đó mà xuống, kiếm vẫn áp trên thương như cũ, Lý Ngao gắt gao chống đỡ. Mồ hôi lớn như hạt đậu từ cái trán lăn xuống.
"Trời ơi!"
Tất cả những người ở đây đều sợ ngây người!
Thực lực của Diệp Thiên, hoàn toàn nghiền nát Lý Ngao!
"Không có thể nào! Chuyện này không thể nào!"
Lý Ngao quả thực không thể tin được, ba ngày trước mình giẫm Diệp Thiên dễ dàng như giẫm con kiến, ba ngày sau.
Thực lực của Diệp Thiên vậy mà áp đảo trên người hắn.
Đây quả thật là tiến bộ nghiêng trời lệch đất mà!
"Đồng ý chui qua háng ta, ta sẽ thả ngươi." Diệp Thiên cười lạnh nói.
"Không thể nào!"
Lý Ngao tức giận nói: "Ta là con trai của Na Tra, cháu nội của Thác Tháp Lý Thiên Vương, cháu ngoại của Ngọc Đế, chết cũng không thể nào chui qua háng ngươi!"
"Rất tốt."
Diệp Thiên xoay người một cái, hai chân đá vào ngực Lý Ngao, phá vỡ phòng ngự của hắn.
Bịch bịch!!
Lý Ngao lập tức bay ra ngoài, nện xuống thao trường, phun ra một ngụm máu.
Ngay sau đó!
Vút!
Diệp Thiên hóa thành một đường parabol, từ trên trời giáng xuống, đạp lên ngực Lý Ngao.
Phụt!
Máu tươi trong miệng Lý Ngao trào ra.
"Chuyện này..."
Những người ở đây đều sợ ngây người!
"Trời ơi Hầu ca, Diệp Thiên thâm tàng bất lộ, hắn là cao thủ, là cao thủ lợi hại hơn chúng ta!" Trư Tiểu Giới kinh hô lên.
Tôn Tiểu Ngộ sững sờ tại chỗ, quả thật không thể tin được đây là sự thật!
"Ba ngày trước, ngươi đạp ta đạp ta rất thoải mái đúng không. Bây giờ đến phiên ta đạp ngươi."
Diệp Thiên lạnh giọng nói, hung hăng đạp lên người Lý Ngao, đạp cho Lý Ngao co thành con tôm kêu thảm không ngừng.
Ngưu Tiểu Ngọc kinh hãi con mắt trợn sắp lồi ra.
Nhưng rất nhanh. Cô ta liền hô: "Diệp Thiên, ngươi đứng lại cho ta, Lý Ngao là cháu ngoại của Ngọc Đế, ngươi dám đạp hắn. Ngọc Đế sẽ không tha ngươi!"