Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 1212: Chủ động xuất kích






Thái Huyền Tiên Đế kinh hãi hét lên, ông ta đã tận mắt chứng kiến, Đạo Quang Tiên Đế suýt chút nữa bị giết chết dưới thủ đoạn này, mãn cấp pháp bảo bảo hộ thân thể đều bị nghiền nát, trông thật là đáng sợ.

Nhưng mà rất may mắn, ông ta không ở trong phạm vi trung tâm của thanh kiếm mà là ở bên ngoài rìa, với tốc độ mở rộng nhất, vẫn có thể chạy thoát khỏi sự nghiền nát của thanh kiếm này.

“Chạy! Chạy nhanh lên! Chạy về bên này.”

Ngay lập tức, Thái Huyền Tiên Đế vừa hét vừa chạy về hướng an toàn.

Toàn bộ Tiên Tôn bay trên kiếm đều chạy trốn, lần lượt theo Thái Huyền Tiên Đế rút về nơi an toàn, một số người kịp thời lấy ra bùa gia tốc, còn một số người do hoảng sợ mà quên lấy ra bùa gia tốc.

Giây tiếp theo!

Bùm!

Một ý nghĩ nghiền nát xuống, Ngạo Thiên Kiếm và những Tiên Tôn không kịp chạy thoát khỏi phạm vi đều bị nghiền nát bởi chiêu thức này.

Mặt đất bị xé toạc mở ra một khe núi hẹp dài một trăm nghìn kilomet, hơn nữa vẫn còn đang kéo dài đến vô tân.

“Ùng ục.”

Đứng bên cạnh khe núi hẹp, nhìn xuống khe núi hẹp không thể thăm dò này, cả Tiên Đế và Tiên Tôn còn sống sót, tất cả đều nôn mửa, sắc mặt đầy kinh hãi.

Chỉ cảm thấy quá đáng sợ!

“Minh Thiên Tiên Đế đâu?” Đột nhiên có người hỏi.

Mọi người đều nhìn xem, hình như Minh Thiên Tiên Đế không thấy đâu nữa.

“Trời ạ, có khi nào Minh Thiên Tiên Đế không chạy thoát được, bị nghiền nát dưới thanh kiếm này rồi hay không? “ Hồng Quang Tiên Đế kêu lên.

Tất cả Tiên Đế đều giật mình, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Cái chết của một Tiên Đế sẽ có ảnh hưởng rất nghiêm trọng đối với tinh thần, so với cái chết của mười vị lão tổ thì ảnh hưởng đến tinh thần còn lớn hơn nhiều.

“Quả nhân ở đây! Quả nhân ở đây!”

Ngay khi mọi người đều đang nghĩ rằng Minh Thiên Tiên Đế bị nghiền nát dưới thanh kiếm này, thì đột nhiên giọng nói của Minh Thiên Tiên Đế vang lên, sau đó nhìn thấy một bóng người nhếch nhác thảm hại từ trong khe núi hẹp bò ra, quần áo rách rưới giống như người tị nạn.

“Là Minh Thiên Tiên Đế.”

Tất cả Tiên Đế và lão tổ vui mừng khôn xiết, lần lượt đi lên hỏi thăm, mới biết rằng Minh Thiên Tiên Đế bởi vì nôn nóng mà quên mất dùng bùa gia tốc, bị nghiền nát trong chiêu thức này, mãn cấp pháp bảo bảo hộ thân thể đều bị nghiền nát, còn bị nghiền nát đến toàn thân đau đớn.

Khi mọi người còn đang cảm thấy may mắn cho Minh Thiên Tiên Đế, có một vị lão tổ nói : “Nguyên Cát lão tổ đã không còn, đoán rằng cũng bị nuốt chứng hủy hoại đến cùng, pháp bảo cũng đã bị lão ma Diệp phá hủy từ lâu, sợ rằng sẽ không thể sống.”

“Ngoài ra, còn có mười hai tiên tôn cấp viên mãn cấp cao cũng không còn.”

Yên tĩnh!

Ngay khi lời này vừa nói ra, đột nhiên một sự im lặng chết chóc bao trùm!

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt đau buồn, ủ rũ, trong mắt tràn đầy sự giận dữ.

Nửa phút sau, Hồng Quang tiên đế chỉ vào Thái Huyền tiên đế quát lên đầy giận giữ :

“Đều tại ngài! Đều tại ngài! Ngài vừa lên làm người tổng chỉ huy đã mắc phải sai lầm, còn làm hại mọi người bị lão mã Diệp tập kích bất ngờ, giết chết hơn một trăm tiên tôn cấp bậc tướng lĩnh, gần ba mươi vị tiên tôn cấp viên mãn trở lên, ngoài ra còn có hai vị lão tổ cấp đại viên mãn đặc biệt, ngay cả bảy vị tiên đế cũng có bốn người bị thương.”

“Thiệt hại lớn như thế nào ngài có biết không?”

Câu nói cuối cùng, Hồng Quang tiên đế đỏ bừng hai mắt gầm lên.

Bởi vì, Nguyên Cát lão tổ chính là người đã dạy dỗ ông ta, lão tổ chết rồi, trong lòng không khó chịu, đau khổ mới là điều kỳ lạ.

“Là quả nhân đã sai, toàn bộ đều là lỗi của quả nhân.” Thái Huyền tiên đế cúi đầu, cảm thấy vô cùng tội lỗi, gây ra một thương vong lớn như vậy, ông ta thật sự không thể trốn tránh trách nhiệm, sợ rằng các vị tiên đế sẽ đánh chết ông ta.

Vì vậy, ông ta nhanh chóng quay sang nhìn Ngạo Thiên tiên đế và nói :

“Năng lực của quả nhân còn hạn chế, vị trí tổng chỉ huy giao lại cho ngài, hi vọng ngài sẽ không mắc phải những sai lầm như quả nhân nữa.”

“Quả nhân sẽ không như ngài.” Ngạo Thiên tiên đế kiên cường nói, sau đó hô to:

“Mọi người đừng nản lòng, biến đau thương thành hận thù, lập tức trở về Tử Thổ Tinh, nhân tiện che chở yểm hộ cho hai nghìn đại quân rút lui.

Trở lại Tử Thổ Tinh, chúng ta sẽ lại xuất hiện với diện mạo mới một lần nữa, chiến đấu kiên định, chắc chắn trong mọi trận chiến.

Quả nhân sẽ triển khai và sắp xếp một cách tỉ mỉ chính xác, đảm bảo sẽ không để lão ma Diệp đánh chiếm vào một lần nữa.

Ít nhất trong vòng một năm, lão ta đừng có nghĩ tới đánh chiếm vào.”

Tất cả các vị tiên đế đều nghe theo, vào lúc này, Thái Hòa tiên đế và Thái Huyền tiên đế không nói lời thề son sắt sẽ coi giữ ngôi sao này, coi giữ ngôi sao này ư, cuối cùng cũng đều không coi giữ được, còn phải trả một giá đau đớn.”

Đương nhiên, dù là không tin tưởng Ngạo Thiên tiên đế, nhưng canh giữ thì vẫn phải canh giữ, phòng tuyến đã bị đánh thủng mấy lần, nếu không canh giữ thì không lâu nữa, lão ma Diệp và đại quân của hắn ta sẽ đánh đến Tử Vi Tinh.

Nếu Tử Vi Tinh bị chiếm đóng thì cơ nghiệp của bọn họ cũng kết thúc.

Thế là, một nhóm người ủ rũ mất tinh thần rời đi.

Rất nhanh chóng, chuyện về bảy giáo phái lớn ở Tử Kim Tinh gây ra tổn thất nặng nề đã được lan truyền rộng rãi, làm chấn động toàn bộ thế giới ngân hà ở trung tâm vũ trụ.

“Thật sự bội phục Thái Huyền tiên đế, vào giờ phút quan trọng như thế này, vậy mà Đại tiên đế và các vị lão tổ cùng với các tướng lĩnh đi tham quan Vọng Tiên Lâu.

Gây ra một thương vong lớn như vậy, tôi thật sự không biết nói gì với ngài ấy.”

“Không sợ kẻ địch dũng mãnh, chỉ sợ đồng đội như lợn, Thái Huyền tiên đế chính là đồng đội lợn, đã làm cho bảy giáo phái lớn khổ sổ, làm chết hai lão tổ, ba mươi tiên tôn cấp viên mãn, hơn một trăm tiên tôn tướng lĩnh, đây chính là trực tiếp hủy hoại một nửa đất nước.”

“Nếu tất cả chỉ là một trò đùa như vậy, tôi nghĩ rằng trận chiến này cũng không cần phải chiến đấu, trực tiếp đem thế giới ngân hà ở trung tâm vũ trụ cho lão ma Diệp cho xong, còn có thể cứu bao nhiêu người không phải chết.”

“…..”

Tất cả thế giới ngân hà ở trung tâm vũ trụ, mọi nơi đều đang mắng chửi Thái Huyền tiên đế.

Sau một ngày.

Hơn hai nghìn vị tiên tôn đã đến Tử Thổ Tinh.

Nửa ngày nữa lại trôi qua, đại quân lớn bảy mươi lăm nghìn tỷ của binh pháp Bắc Minh Giáo, tất cả đều đã đến.

“Tốt quá rồi, cuối cùng cũng có hi vọng Bắc Minh Giáo có thể bị chặn lại ở bên ngoài Tử Thổ Tinh.”

Có nhiều cao thủ dân gian đến giúp đỡ như vậy, các vị tiên đế đều rất vui mừng, phấn khích.

“Chúng tôi tới đây để giúp chống lại lão ma Diệp, không phải tới để chết, hi vọng các vị có thể chỉ huy thích đáng, đừng để chúng tôi phải chết một cách vô ích.”

“Nếu như bởi vì sự chỉ huy sai lầm của các vị, gây ra thương vong nặng nề cho những vị tiên tôn trong dân gian này của chúng tôi, chúng tôi ngay cả khi bị các vị uy hiếp, cũng sẽ không tiếp tục giúp đỡ,.” Một vị tiên tôn cấp đại viên mãn nói.

“Đúng vậy, sự an toàn của chúng tôi phải được đảm bảo nhiều nhất có thể, đừng chỉ huy một cách mù quáng khiến chúng tôi chết một cách vô ích, càng không thể vì tham vọng hưởng thụ của mình mà gây ra những sư cố làm tổn thất nặng nề. Đừng làm chúng tôi thất vọng, nếu làm chúng tôi thất vọng, chắc chắn chúng tôi sẽ không giúp đỡ các vị nữa.” Một vị tiên tôn cấp đại viên mãn khác nói.

Thái Huyền tiên đế đã mang tất cả các vị tiên đế cùng với lão tổ và các tướng lĩnh đi đến Vọng Tiên Lâu để đón những cô gái, hơn nữa bọn họ đã nghe được việc gây ra những thương vong nặng nề trên đường tới đây, vì vậy rất lo lắng về điều này, sợ những chuyện tương tự sẽ xảy ra, do dó đâm một mũi để đề phòng trước.

“Mọi người yên tâm, hiện tại bắt đầu người tổng chỉ huy là quả nhân, quả nhân dốc hết sức lực vì đất nước, mọi người đều đã nghe nói qua rồi phỉa không?”

“Quả nhân đảm bảo với mọi người, chắc chắn sẽ không bao giờ có chuyện gây ra tương tự như lần trước, nếu như còn mắc sai lầm, quả nhân chặt đầu của mình xuống cho mọi người làm bóng để đá!” Ngạo Thiên tiên đế vỗ ngực nói.

“Vậy thì tốt rồi.”

Lúc này hơn hai nghìn vị tiên tôn dân gian mới yên tâm hơn rất nhiều.

Ngay sau đó, Ngạo Thiên tiên đế bắt đầu sắp xếp việc triển khai quân đội phòng thủ.

“Tử Thổ Tinh có tám cổng truyền thông tin, có thể đi vào từ các các ngôi khác, chúng ta có truyền âm võng, đội quân Bắc Minh Giáo chia thành mấy đường, có thể đi từ đâu đến, chúng ta đều biết trước được, sau đó có thể sắp xếp bố trí tốt.”

“Trước mắt, đội quân Bắc Minh Giáo vẫn chưa có hành động gì, bọ họ đã tấn công hai ngôi sao liên tiếp, tiếp đó dự đoán đội quân vào ngày mai mới có thể toàn bộ tiến vào Tử Kim Tinh, sau đó mới hành động.”

Trong thời gian một ngày này, chúng ta không được nhàn rỗi, hiện tại bên phe của chúng ta có ba vị tiên đế và ba vị lão tổ không bị thương, cộng thêm mười vị cao thủ dân gian, cộng với mười tám vị tiên tôn cấp đại viên mãn, có thể tạo thành một làn sóng hủy diệt, có thể gây cho đội quân Bắc Minh Giáo một tổn thất to lớn.”

“Sau đó, đợi sau khi đội quân của bọn họ đến, lại rút lui trở về, sau đó xem xét tình hình, xem đội quân của bọn họ chia thành mấy đường, đi đến những ngôi sao nào, chúng ta sẽ cử tiên tôn cấp đại viên mãn và tiên tôn cấp viên mãn đi chặn đánh và giết bọn họ. Khả năng làm tốt nhất đó là tiêu hao sinh lực lực lượng và trì hoãn thời gian chạy trốn của bọn họ, làm nền tảng cho trận đánh lớn vào một năm sau.”

“Ý tưởng rất tốt.”

Mọi người đều đồng ý với sự sắp xếp của Ngạo Thiên tiên đế.

Không lâu sau, mười tám vị tiên tôn cấp đại viên mãn thông qua cửa truyền tin, đi về phía đại quân của Diệp Thiên.