Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 1207: Tập kích bất ngờ!






Rất nhanh, quân tiếp viện của phía Diệp Thiên đã ùn ùn kéo đến đến gần mười nghìn tỷ đại quân, hơn nữa còn có một lượng quân tiếp viện dũng mãnh không ngừng đi về phía đó.

Thấy vậy, Diệp Thiên chống cằm suy nghĩ.

Nhớ đến lúc rước Thái Hoà tiên đế đã từng nói rằng, có hơn hai nghìn vị tiên tôn của dân gian đã bị cưỡng ép phái đến để chống lại sự tiến công của đại quân Bắc Minh giáo, trong đó kể cả mười hai đại tiên tôn.

Hơn nữa, đây chỉ là trận đấu đầu tiên, về sau sẽ còn cưỡng ép nhiều vị tiên tôn của dân gian đến giúp đỡ.



Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Thiên cảm thấy có chút không đành lòng cứu.

Tổng số cao thủ dân gian của Tử Vi Tinh nhiều hơn tổng số cao thủ của bảy giáo phái. Đại tiên tôn nhiều gấp hai lần bảy giáo phái, đạt tới hơn năm mươi vị.

Chưa kể hơn năm mươi vị đều bị cưỡng ép đến giúp đỡ, một nửa trong số đó đến thì đại quân Bắc Minh giáo sẽ khó mà tiến lên, chưa kể còn có rất nhiều tiên tôn như viên mãn, đỉnh phong, đạt thành bị ép buộc đến giúp đỡ.

Điều này vô cùng nguy hiểm đối với Bắc Minh giáo.

“Tính theo thời gian, các vị tiên tôn được phái đến sẽ mất ít nhất hai ngày mới có thể thông qua các ngôi sao, từ Tử Vi Tinh nhanh chóng tới đây, thời gian còn lại của tôi không còn nhiều, buộc phải nhân cơ hội cơ hội để tiến công một thành phố khác, nếu không thì các vị Tiên tôn của dân gian nhanh chóng tới đây, muốn tấn công một ngôi sao đều phải trả một cái giá rất vô cùng đắt về thương vong!”

Suy nghĩ về điều này. Diệp Thiên lập tức ra lệnh: “Đỉnh Thiênđ, Kình Thiên, hai người để lại năm nghìn tỷ đại quân ở đây yểm trợ đại quân tiến vào, những người còn lại, tất cả đều đi theo bản tọa tới cổng truyền tống của Tử Kim Tinh với tốc độ nhanh nhất, nhân cơ hội viện binh của quân địch chưa kịp xông lên, trong lúc sự hoang mang của quân địch vẫn chưa nguôi, chúng ta hãy đi tấn công một ngôi sao khác!”



Qua phán đoán, Diệp Thiên có thể chắc chắn rằng Bảy giáo phái ở Tử Kim Tinh không có đại quân, nếu có đại quân thì đã sớm bị bọn họ gọi đến đây để tiếp viện. Hơn nữa, lúc trước bên phía bảy giáo phái đã có hai đoàn quân tiếp viện đến, tất cả đều đến từ Tử Kim Tinh, có thể thấy rằng quân tiếp viện ở phía Tử Kim Tinh đều đã trống rỗng.

Mặc dù Bảy giáo phái ở ba cổng truyền tống còn lại chắc chắn còn để lại một số đại quân để bảo vệ, những đại quân lúc này chắc chắn phải lên đường đến Tử Kim Tinh, với tốc độ của đại quân thì ông ta có thể vượt qua trước mặt đại quân và thu nạp tất cả lực lượng binh sĩ còn lại của Bảy giáo phái trên Tử Minh Tinh lấy bọn họ làm bia đỡ đạn để tấn công các ngôi sao cũng không tồi.

“Vâng!”

Rất nhanh, gần mười năm nghìn tỷ đại quân, do Lâm Bá Thiên và các tướng lĩnh khác chỉ huy, tiến về phía Tử Kim Tinh.

“Không cần phải duy trì trận hình, dốc hết tốc lực đi tới cổng truyền tống của Tử Kim Tinh!” Diệp Thiên hét lên, tốc độ phân tán trận hình có thể nhanh hơn gấp trăm lần, tốc độ hành quân duy trì trận hình của đại quân vô cùng chậm, hắn kết luận bên phía bảy giáo phái lúc này đều đã lui về phía Tử Kim Tinh, cũng không có bố trí mai phục, cũng không có người dám mai phục, vì vậy an toàn tản trận hình ra mà tiến lên.

Nhưng để an toàn hơn, Diệp Thiên lại hét lớn: “Toàn Cơ. Ông yểm trợ cho đại quân và cùng tiến lên với đại quân, bản toạ sẽ phong tỏa cổng truyền tống của Tử Kim Tinh trước, đồng thời thu nạp tất cả đại quân còn lại của bảy giáo phái trong Tử Minh Tinh, Có chuyện thì phát truyền âm cho bản tọa.”

“Vâng!”

Mộ Toàn Cơ đáp lại với một tiếng vâng.

Ngay sau đó, Diệp Thiên đã ra lệnh cho một lá bùa gia tốc cấp cao bắn nhanh về phía cổng truyền tống của Tử Kim Tinh.

Tại thời điểm này, bảy vị tiên đế và lão tổ và các vị tướng sĩ ở cấp độ tiên tôn khác đều đã tiến vào Tử Kim Tinh thông qua cổng truyền tống.

“Chết tiệt, tổn thất lần này quá nặng nề!” Vừa tiến vào cổng, Thái Huyền tiên đế đã kêu lên: “Năm trăm tỷ đại quân, cộng thêm bốn nghìn tỷ đại quân, tổng cộng là chín trăm năm mươi tỷ đại quân, cứ như vậy khiến cho lão ma Diệp bị tiêu diệt, còn sẽ tổn hại rất nhiều đại tướng, thật là con mẹ nó khó chịu!”

“Cũng không phải vậy!” Ngạo Thiên tiên đế cũng tức giận không thôi, nhìn về phía Thái Hoà tiên đế, bất mãn nói: “Chính sự chủ không thỏa đáng của ông đã gây ra tổn thất lớn như vậy. Quả nhân phải nghiêm chỉnh kháng nghị, huỷ bỏ chức vụ tổng chỉ huy của ông để cho người có tài lên giữ chức, nếu cứ dự theo chỉ huy của ông thì toàn bộ lực lượng sẽ bị tiêu diệt sạch!”

“Đúng vậy!” Thái huyền tiên đế vốn cũng bất mãn đối với Thái Hoà tiên đế, chỉ là không tiện trở mặt mà thôi. Lúc này Ngạo Thiên tiên đế lên tiếng, ông ta không tránh khỏi nghi ngờ, thẳng thắn nói: “Ông chỉ huy một trận chiến, mà để một nửa đại quân của Thiên đạo giáo chúng tôi và Thần đạo giáo đấu với đại quân binh pháp của Bắc Minh giáo. Năng lực này vốn dĩ không xứng làm tổng chỉ huy. Để tránh xảy ra tổn thất lớn khác trong trận chiến tiếp theo, ông buộc phải rút lui khỏi vị trí tổng chỉ huy và để người có năng lực đảm nhiệm chức vụ!”

Thái Hoà tiên đế lập tức bất mãn: “Mấy người cho rằng quả nhân nguyện ý làm tổng chỉ huy sao? Không phải là do mấy người tiến cử sao? Quả nhân cũng phải chịu áp lực rất lớn, không làm thì không làm, để tôi xem xem hai người có thể chỉ huy đến mức nào!”

Ông ta đặc biệt khó chịu, thực lực của Lão ma Diệp rất mạnh mẽ, binh mã có rất nhiều, vốn dĩ không cùng cấp bậc, bị đánh bại cũng là chuyện bình thường, tại sao lại trách móc ông ta?

“Đổi người phụ trách cũng được.” Đạo Quang tiên đế nói: “Theo tôi thấy, hãy để Thái Huyền tiên đế làm tổng chỉ huy trước đi, nếu như trận chiến tiếp theo được như ý muốn thì cứ để cho Thái Huyền tiên đế tiếp tục đảm nhiệm, nếu như cũng muốn lũ chiến lũ bại vậy thì để cho Ngạo Thiên tiên đế đảm nhiệm.”

“Quả nhân đồng ý!”

“Quả nhân cũng đồng ý!”

Hạo Thiên tiên đế, Minh Thiên tiên đế và cả Hồng Quang tiên đế lần lượt phát biểu ý kiến.

“Được, vậy trước tiên để cho Thái Huyền tiên đế làm tổng chỉ huy.” Ngạo Thiên tiên đế nói, trong lòng ông ta trước đây nghĩ tổng chỉ huy không dễ làm. Đợi đến sau này, đại quân được huấn luyện trưởng thành hơn một chút, sẽ trực tiếp ra chiến trường, lúc đó việc làm tổng chỉ huy dễ dàng hơn nhiều so với bây giờ.

“Vậy được rồi, vì mọi người đã đề cử quả nhân làm tổng chỉ huy. Quả nhân cũng không thể từ chối, đảm bảo chiến đấu tốt cho trận tiếp theo.”

Thái Hoà tiên đế nói, nhìn về phía nhân viên truyền tin: “Đi, hỏi xem, các vị tiên tôn của dân gian và đại quân sau lúc nào mới tới Tử Kim Tinh.”

“Vâng!”

Không lâu sau, nhân viên truyền tin trả lời: “Khởi bẩm tổng chỉ huy, hơn hai nghìn vị tiên tôn của dân gian dự kiến sẽ đến trong khoảng một ngày rưỡi, và sau đó sẽ có hai nghìn tỷ đại quân. Mất ba giờ để đi vào Tử Kim Tinh. Đến đây thì phải mất một ngày, đối với bốn nghìn tỷ đại quân phía sau, sẽ mất ba ngày thì tất cả mới có thể đến đúng vị trí.”

“Quả nhân đã biết rồi.” Thái Huyền tiên đế gật đầu và nói: “Lão ma Diệp chắc chắn phải đợi toàn bộ đại quân đến, sau đó sẽ chia quân đi mấy đường, đi đường vòng từ các ngôi sao khác để tấn công Tử Kim Tinh, nếu cứ như vậy, ít nhất là phải hai ngày sau bọn họ mới đến kịp để tấn công Tử Kim Tinh, lúc đó, hai nghìn đại quân đấu với các vị tiên tôn và hai nghìn tỷ đại quân đã ở sẵn đó, thêm vào đó một trăm năm mươi tỷ đại quân đang rút lui đến Tử Kim Tinh, ba trăm năm mươi triệu đại quân phối hợp với hơn hai nghìn vị Tiên tôn của dân gian, bảo vệ Tử Kim Tinh trong ba ngày cũng không thành vấn đề. Chờ đại quân tiếp theo đến. Cộng với các vị tiên tôn của dân gian đợt thứ hai đến, chắc chắn sẽ có thể giữ quân Bắc Minh giáo ở bên ngoài Tử Kim Tinh. Thậm chí một năm cũng không thể tiến vào. Khi đại quân huấn luyện thuần thục, hàng trăm tỷ đại quân sẽ đến. Khi đó sẽ là lúc trận chiến quyết định giữa chúng ta và Bắc Minh giáo!”

“Đồng ý!”

Các tiên đế đều gật đầu.

“Mọi người đều mệt rồi. Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi đi. Một ngày sau, chúng ta trở về cũng không muộn. Lão ma Diệp không dám tự mình tấn công, phải đưa đại quân đến mới dám tấn công, mà đại quân đến đây, nhiều đại quân như vậy, một ngày cũng không đến kjp đâu.”Thái Huyền tiên đế nói.

Các tiên đế đều gật đầu và nói đồng ý, sau đó một nhóm người đi đến thành phố ở gần đó.

Sau khi các tiên đế rời đi được nửa giờ, Diệp Thiên đã nhảy xuống trước cổng truyền tống.

“Ôi mẹ ơi, là Lão ma Diệp!”

Lính do thám bên ngoài cổng truyền tống đang dùng thần niệm để thăm dò tình hình quân địch, nhưng khi nhìn thấy Diệp Thiên xuất hiện trước mặt mình, hắn ta sợ đến mức bò về phía cổng truyền tống và bỏ chạy.

Chân dung của Diệp Thiên đã được dán khắp nơi trên thế giới trong thiên hà ở trung tâm vũ trụ, vì vậy lính do thám có thể nhận ra hắn trong nháy mắt.

Tuy nhiên, làm thế nào mà một lính do thám nhỏ của Thiên Huyền Cảnh có thể trốn thoát dưới mí mắt của Diệp Thiên?

Mội thần niệm, lính do thám đã bị khống chế và chủ động rút lui về phía sau.

“Bản tọa hỏi cậu, ở đây có bao nhiêu binh mã?” Diệp Thiên hỏi.

Lính do thám run rẩy trả lời: “Không có binh mã. Thái Huyền tiên đế phán đoán phải một ngày sau ngài mới dẫn quân đến, vì thế chưa tiến hành phòng bị, đã đưa các lão tổ đi ăn uống. Dự định ngày mai sau khi binh mã đến mới tiến hành bảo vệ.”

Diệp Thiên nghe thấy vậy thì không khỏi nở nụ cười: “Đám chó già này, còn rất biết hưởng thụ.”

Vừa nói xong hắn liền niệm thần chú để giết chết lính do thám, sau đó chờ quân địch đang rút lui đến bên ngoài cổng truyền tống.

Sau vài giờ chờ đợi, năm trăm tỷ quân địch đã ập đến, bởi vì trận hình hỗn loạn, bị Diệp Thiên hét lên một tiếng. Tất cả đều giơ tay quỳ gối đầu hàng.

Một giờ sau, hai nhóm một nghìn tỷ đại quân khác bị Diệp Thiên hét lên đến mức xin đầu hàng, kiếm được một nghìn năm trăm tỷ đại quân mà không cần một con tốt nào.

Sau khi chờ đợi thêm vài giờ, Lâm Bá Thiên và những người khác đã đưa mười năm nghìn tỷ đại quân đến bên ngoài cổng truyền tống.

Diệp Thiên dẫn đầu tiến vào cổng truyền tống, quả nhiên không có đại quân, cũng không có cao thủ nào canh giữ cổng truyền tống, chỉ có một số nhân viên phụ trách truyền âm bị thần chú của Diệp Thiên giết chết, sau đó thông báo cho đại quân tiến vào.

Ngay sau đó, Mộ Toàn Cơ và Lâm Bá Thiên cùng các tướng khác đưa đại quân dũng mãnh tràn vào.

“Mọi người canh giữ cửa truyền tống, đám chó già đó đã đi nghỉ ngơi rồi, bản tọa đi xem xem có thể giết được bọn họ, khiến cho thực lực của họ bị suy yếu hay không.” Diệp Thiên ra lệnh.

“Vâng!”

Lâm Bá Thiên và những người khác đồng thanh trả lời, và sau đó kêu gọi đại quân để nhanh chóng bày binh bố trận, canh phòng nghiêm ngặt đề phòng có người tập kích bất ngờ

Ngay sau đó, Diệp Thiên cởi bỏ áo giáp, hóa thành một luồng ánh sáng và rời đi, dùng thần niệm nhìn lướt tung tích của bảy vị tiên đế.