Ở bên trong hang động cũng không có trang trí, chỉ
có mười pho tượng phân lập bốn phía, trong đó có chín pho tượng, có Kim Phượng xinh đẹp vô cùng,
có Khổng Tước, phượng hoàng lửa, cũng có đại
bàng gây họa vô cùng hung mãnh, mà ở vị trí cao nhất, là một pho tượng có thân hình rõ ràng càng thêm to lớn, toàn thân mỹ lệ và tràn ngập khí thế,
lân trước hươu sau, đầu rắn đuôi cá, mai rùa có hoa
văn của rồng, quai hàm yến mỏ gà, là một pho tượng khổng lồ có ngũ sắc..
Chỉ là nhìn một chút, cho dù là một pho tượng,
cũng biết vật này tuyệt đối không tầm thường.
thậm chí khí thế đoạt người vạn phần.
"Đây chính là Phượng Hoàng ban đầu sao?" Hàn Tam Thiên nhìn lên pho tượng khổng lồ trước mắt, không khỏi cảm thán nói.
Chỉ là một pho tượng thôi mà đã khiến Hàn Tam Thiên rung động thành như thế, Hàn Tam Thiên thậm chí đang nghĩ, nếu như nó là vật còn sống xuất hiện ở trước mặt anh thì sự rung động này đến cùng sẽ có bao nhiêu mạnh.
"Kia là Lam Phù sao?" Tê Tê chú ý đến một pho
tượng thứ tám trong chín pho tượng kia, cho dù cái đầu của nó trông nhỏ hơn một chút, nhưng so với
tám cái cái khác phải lớn hơn rất nhiều.
"Trong truyền thuyết, thân thể khổng lồ của nó có thể so sánh với Cự Côn, vung cánh liền có thể nhấc lên sóng lớn, ở bên trong truyền thuyết Cửu Phượng thì có thực lực mạnh nhất." Tê Tê thì thào giải thích.
"Vậy toàn thân màu trắng kia thì sao?" Hàn Tam
Thiên hỏi.
"Tuyết Hào, Điểu Vương trong băng tuyết, không ăn không uống, bật hơi ra sương mù, phun ra tuyết." Tê Tê nói.
"Màu xanh chính là Thanh Loan, bên cạnh là Kim Phượng và phượng hoàng lửa, Kim Phượng ưu nhã, khí chất đặc biệt, có thể hóa thành hình người, phượng hoàng lửa bất tử, niết bàn trùng sinh."
"Còn Khổng Tước, thích ăn thịt người, giống như đại bàng thích ăn thịt rồng có quan hệ rất tốt, bên kia là Bách Minh, thông hiểu âm luật, cũng có thể phát ra âm thanh tuyệt vời nhất trên đời."
Long chi cửu tử có khác biệt, có bất phàm, nhưng chín con chim non của phượng hoàng thì tất cả đều tỏa sáng.
Nghĩ tới đây, Hàn Tam Thiên cũng đột nhiên nhớ một câu nói ở địa cầu, cái gọi là con rồng con phượng...
"Đúng rồi, Hạ Nhiên tỷ tỷ đâu?"
Nghe Hàn Tam Thiên nói, lúc này Tê Tê mới nhớ tới, hai người đến thì đã bị mười pho tượng hấp dẫn, cho nên quên đi sự tồn tại của Hạ Nhiên.
"Không phải nàng đã hẹn là gặp nhau ở đây sao?" Tê Tê cũng nhìn chung quanh, nhưng dù không gian nơi này rất lớn, lại chưa từng nhìn thấy thân ảnh của Hạ Nhiên.
Nhưng ngay khi hai người hết nhìn động tới nhìn
tây, đột nhiên toàn bộ ngân quang trong không gian chợt né ra, ngay sau đó bên trong lóe sáng, một âm thanh bén nhọn nhưng lại cực kỳ dễ nghe vang lên.
Toàn bộ ngân quang hóa thành muôn màu muôn
vẻ, hai người đứng ở nơi đây, cảm giác như bản thân mình rơi vào mộng ảo.
"Keng!"
Một tiếng kêu càng thêm có khí thế đánh tới, mười
pho tượng trong động ngoại trừ bức tượng to lớn nhất ra, còn lại chín cái đột nhiên cử động, rủ bỏ lớp vôi trên người, trong nháy mắt giương cánh, bay thẳng lên đỉnh động.