Cho dù là thân là bằng hữu tốt của Hàn Tam Thiên, nhưng đối với chuyện Hàn Tam Thiên có thể nhìn hiểu Kim Phượng chi tâm, hắn cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
Bởi vì Kim Phượng chi tâm, mặc dù người biết truyền thuyết Phượng Hoàng đều biết nó tồn tại, thậm chí rất nhiều nam nhân bị tộc Phượng Hoàng lựa chọn trúng cũng tận mắt nhìn thấy nó.
Nhưng nhìn hiểu nó lại là chuyện hầu như không tồn tại.
Cho dù có, cũng gần như là vô cùng hiếm có, còn nhìn thấy bên trong viết cái gì, càng thêm hiếm có
Rất nhiều người đều nói, nếu quả thật Phượng Hoàng chi nữ là một kho báu nhìn không thấy sờ không được, như vậy Kim Phượng chi tâm chính là thứ có thể nhìn được sờ được, nhưng căn bản không biết nó có ý nghĩa gì.
Nhưng cho dù Phượng Hoàng chi nữ tràn đầy bất ngờ, nhưng ít ra trả lại cho người hi vọng, mà Kim
Phương chi tâm thì lại giẫm nát hết thảy hi vọng, chỉ để lại tràn đầy tuyệt vọng.
Sau khi trải qua bao nhiêu mưa gió, ai cũng chỉ nhớ rõ Phượng Hoàng chi nữ, từ đó xem nhẹ Kim Phượng chi tâm.
Hạ Nhiên có chút khoát tay, đứng dậy, nói: "Mặc dù Kim Phượng chi tâm cùng tồn tại với tộc Phượng Hoàng, nhưng xác thực như Tê Tê thiếu hiệp nói, không biết mấy trăm vạn năm qua, không một người nào có thể tường tận khám phá sự ảo diệu trong đó."
"Phượng Hoàng cửu tử, Hỏa Phượng vi tôn, Kim Phượng vị tường, có thể hóa thành hình người, hậu nhân của tộc Phượng Hoàng, cũng phần lớn đến từ huyết mạch Kim Phượng."
"Vì tìm tổ phượng, lão tổ Kim Phượng lưu lại chi tâm, dùng nó cung cấp cho Thiên Nguyên."
"Đợi đến khi Kim Phượng chi tâm có thể phá, liền có thể có được bảo vật mà lão tổ Kim Phượng lưu
lại, đồng thời, cũng sẽ mở đường cho tổ phượng quay về, cho nên cả hai vốn là tương liên lẫn nhau."
"Trên đời đã không còn người có thể giải Kim Phượng chi tâm, cũng không thể thấy tổ phượng trở về, cũng vì vậy mà Phượng Hoàng chi lực không thể
hiện thân."
"Cho nên, ai cũng rõ ràng, muốn gặp tổ phượng, trước tiên phải phá giải được kim phượng chi tâm, bao nhiêu năm rồi, vô luận là người trong tộc, hay là nam nhân được tộc nhân chọn được, đều từng có ý đồ giải khai bí mật của Kim Phượng chi tâm, nhưng không một ai thành công."
"Mấy trăm năm trước cha và mẹ của ta từng có ý giải qua, bọn hắn được cho là hi vọng của tộc
Phượng Hoàng, nhưng đáng tiếc chính là phụ thân
của ta chỉ giải khai được hai câu nói phía trước."
"Nhưng mà cũng chính là hai câu này, giúp ta có thể xác nhận, Hàn thiếu hiệp không sai. Bởi vì lúc
trước hai câu mà phụ thân ta giải khai cùng với hai câu của Hàn thiếu hiệp hoàn toàn giống nhau."
"Cái gì?"
Nghe nói như thế, cả người Tê Tê bởi vì kinh hoàng và kinh hãi mà không khỏi lảo đảo liên lùi lại hai bước.
"Thật ra, ta vốn không nên vào lúc này lấy ra Kim
Phượng chi tâm, nhưng cũng không biết hôm nay vì
sao, trong lòng luôn có một loại rung động không
hiểu, bởi vậy mới ma xui quỷ khiến đem nó ra, lại
không nghĩ tới. .."
"Hữu tâm trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh um."