Nếu như nói, tiến công của Hắc Bạch Song Sát là mưa to gió lớn, đánh đến hung mãnh, như vậy lúc này trong tay đại mỹ nữ chính là ôn nhu bên trong khung thép, động tác như vẽ thành một đóa hoa, mặc cho thế tấn công của hai người bọn họ hung mãnh như thế nào, nhưng từ đầu đến cuối cùng không có bất kỳ hiệu quả gì.
Theo thời gian trôi qua, Hắc Bạch Song Sát đột nhiên càng tiến công nhiều hơn, đại mỹ nữ trái lại
càng đánh càng thuận buồm xuôi gió.
Quay mắt nhìn một cái, Hàn Tam Thiên đột nhiên giơ tay phải lên, nàng cũng chăm chú giơ tay lên theo, người áo đen lập tức trực tiếp bị quật bay mấy mét, nặng nề nện vào bên trong đống đá vỡ vụn, trong lúc nhất thời quả thực là đập xuống đất đá vỡ
gạch nát, chật vật vạn phần,
Lại trông về phía Hàn Tam Thiên, anh vừa nhấc
chân trái, nàng cũng làm theo, rồi người áo trắng cũng bay ra ngoài, trực tiếp nện trên mặt đất, máu tươi điên cuồng phun ra.
Hàn Tam Thiên có chút thu tay lại, thở dài ra một hơi, lắc đầu.
Đại mỹ nữ cũng làm theo y chang, lắc đầu, rồi ánh mắt mới mang theo ý cười, nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Bắt gặp nàng nhìn về phía Hàn Tam Thiên, Hắc Bạch Song Sát lại một lần thua thiệt trên tay đại mỹ nữ lập tức cũng nhìn sang.
"Hai vị, lần này, ta ngay cả nói cũng không hề có, cho nên không thể lại đổ lên người ta nữa đúng chứ?" Hàn Tam Thiên xua hai tay một cái, bất đắc dĩ mà nói.
Người áo đen liếc mắt nhìn người áo trắng, ánh mắt ra hiệu muốn trước tiên chơi chết tên kia hay không, dù sao con mắt hai người cũng không mù, vừa rồi Hàn Tam Thiên ở bên kia làm động tác, bọn
hắn làm sao lại không nhìn thấy chứ?
Người áo trắng không nói gì, ánh mắt lại nhìn chòng chọc vào Hàn Tam Thiên, tựa hồ muốn nhìn thấu Hàn Tam Thiên.
Tên ngốc này đến tột cùng là người nơi nào?
Chưa bao giờ thấy qua thì cũng thôi đi, nhưng khiến bọn hắn vô cùng căm tức là cái gì anh cũng không làm, chỉ là chỉ điểm vài câu, nhưng lại có thể khiến cho một nữ tử từ hoàn toàn không có sức hoàn thủ biến thành áp chế gắt gao bọn hắn như bây giờ.
Điều này không khỏi làm cho trong lòng của bạn hắn kiêng kị.
"Xem ra, chúng ta gặp phải cao thủ rồi." Người áo trắng lắc đầu, ra hiệu người áo đen đừng manh. động.
"Cao thủ? Ai?" Người áo đen không hiểu, trong mắt hắn, hắn chỉ đơn giản cho rằng Hàn Tam Thiên quá phiền chán rồi, vẫn luôn phá rối bọn hắn.
"Tên kia không đơn giản." Người áo trắng nhìn về phía Hàn Tam Thiên, cảnh giác mà nói.
"Đại ca, hắn không phải là cao thủ gì đâu, người
quả đề cao hắn rồi." Người áo đen bất mãn nói,
"Cẩn thận thì thuyền chạy được vạn năm, đừng bất cẩn mà bỏ mạng tại đây, đánh cược một lần cuối cùng, không được liền rút." Người áo trắng vừa mới nói xong, xoay người một cái, đột nhiên hướng về phía đại mỹ nữ đánh tới.
Người áo đen cũng không chậm trễ, theo sát người áo trắng từ dưới đất bò lên, lần nữa tấn công đại mỹ nữ.
Nhưng mà cũng với khác biệt lần trước, lần này
người áo trắng rõ ràng tấn công đại mỹ nữ là giả, nhưng quan sát Hàn Tam Thiên lại là thật.
Khi hai người tới gần đại mỹ nữ, quả nhiên, Hàn Tam
Thiên đột nhiên duỗi ra cái lưng mệt mỏi, đại mỹ nữ gần như cũng làm động tác đồng dạng, nhưng khiến hắn vô cùng kinh ngạc chính là, một động tác lơ đãng như thế của đại mỹ nữ lại mà vừa vặn đánh tan tiến công của hai người.
Người áo trắng dừng lại, cực kỳ chấn động nhìn qua
Hàn Tam Thiên.
Con mẹ nó gặp quỷ rồi, tên kia chỉ làm ra vài động tác tùy ý vô cùng, lại có thể vừa vặn chống đỡ sự liên thủ tấn công nhiều lần của hai người.