Dứt lời, Ma Long biến mất, lưu lại Hàn Tam Thiên vẫn còn sững sờ ngay tại chỗ.
Nhưng mà anh không kịp nghĩ nhiều vì lúc này nham thạch nóng chảy đã tràn lan khắp nơi, không gian cực nóng bao vây Hàn Tam Thiên thật chặt.
Nhưng gần như cũng trong cùng một lúc, ma long chi huyết dẫn dắt màu đen có hắc khí, kim thân nở rộ kim sắc chi khí đã được thôi thúc đến mức cao nhất, khiến lúc này Hàn Tam Thiên trông như một vị thần phật, nhưng cũng giống một vị ma diệt thế.
"Thần ma đồng thể, lập nên tận vương."
Ầm...
Bỗng nhiên vốn Hàn Tam Thiên đã hi thân nhâ.
trong một biển nham thạch nóng chảy, theo một tiếng nổ tung mãnh liệt, toàn bộ biển lớn nham thạch hoàn toàn bị xao động.
Một giây sau, lại ầm ầm một tiếng vang thật lớn, có một thân ảnh đột nhiên từ giữa biển lửa bắn ra.
Ngay sau khi thân ảnh kia bắn ra, thì vẫn có cành
cây to lớn vô cùng quấn chặt ở trên người.
Theo một tiếng nổ này, cho dù là ác chi Thao Thiết đang ở bên trong quá trình gian nan cũng không nhịn được giương mắt nhìn lên.
Hàn Tam Thiên bay thẳng lên trời, kéo theo cả cây cổ thụ kia cũng bay lên.
Rana !!
"Két."
Cổ thụ đột nhiên dùng sức, thần ma Hàn Tam Thiên đột nhiên bị nó níu lại, song phương một bên hướng lên một bên hướng xuống, lâm vào thế giằng co cực lớn. Hai luồng ánh sáng trên thân thể Hàn Tam Thiên ngày càng tăng lên, khiến cây cổ thụ phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt.
Tựa hồ, hết thảy lại trở lại cục diện vừa rồi.
Chỉ là trước đây thì Hàn Tam Thiên bị nó trực tiếp kéo vào trong nham thạch nóng chảy, lần này vẫn
sẽ như vậy sao?
Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, nếu đã thoát ra được từ dưới đáy thì sẽ không có khả năng lại quay trở
về.
Nhíu mày một cái, khóe miệng Hàn Tam Thiên dữ tợn cười một tiếng, đột nhiên dùng sức, kim quang và hắc khí trên người nổ tung, trong lúc nhất thời chỉ nghe thấy âm thanh cây cối đứt gãy.
"Am."
Lại là một tiếng vang thật lớn, những cành cây đang buộc chặt trên người Hàn Tam Thiên âm vang đứt gãy, một giây sau, sau khi các cành cây đã vỡ tan ra, những phần liên đới còn lại của cổ thụ cũng bắt
đầu vỡ toang.
Åm.
Cho dù là cất đai thủ ở đỉnh cao nhất cũng khó.
ngăn cản nổ tung đang lan tràn, âm vang vỡ vụn, đồng thời, trói buộc trên người Hàn Tam Thiên cũng triệt để tiêu tán.
Năng lượng trên người có chút chấn động, những tán cây rơi xuống liền trong nháy mắt hóa thành hư không, lúc này Hàn Tam Thiên đột nhiên cúi đầu, cây cổ thụ to lớn đã gãy mất một phần ba, từ bỏ tiến công, nhanh chóng lùi về bên trong nham
thạch nóng chảy.
"Muốn chạy trốn sao?" Hàn Tam Thiên hoàn toàn buông tay buông chân, nhưng mà tốc độ mà cây cổ thụ lùi về cũng cực nhanh, lúc này muốn truy đuổi, dĩ nhiên đã không còn khả năng.
Thoáng qua một cái, Hàn Tam Thiên nhìn vào
những tàn cây vỡ vụn, nhưng miễn cưỡng vẫn còn một mảng lớn của cổ thụ, một giây sau, tăng tốc độ liền vọt tới.
Mặc dù đã vỡ tan, nhưng vẫn còn một bộ phận
hoàn chỉnh, dài ước chừng mấy mét, dù đã già cỗi
nhưng cứng rắn vô cùng.