Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3206: Ai nói là một mình ta?"




"Vậy Tam Thiên người thì sao?" Tần Sương vội la

lên.

"Thành U Minh là của u minh chi vương, xảy ra chuyện thì thành U Minh đương nhiên sẽ bị phong bế, ta chỉ có thể cùng bọn hắn đấu đến cùng. Nhưng mà ta cũng sẽ để các ngươi đánh vỡ phòng tuyến, một khi có cơ hội, Tê Tê ngươi liền mang thiên thư ra khỏi thành, có biết chưa?" Hàn Tam

Thiên lạnh lùng nói.



"Lấy sức một mình người muốn đi đối phó u minh chi vương? Cho dù thiếu hiệp người có bản lĩnh đi

nữa, thế nhưng... dạng này cũng giống như chịu chết. Còn nữa, thiên thư là cái gì?" Tô Tử Vũ vội

vàng mà nói.

Tân Sương cũng rất lo lắng, nhưng nàng cũng không nói chuyện, bởi vì nàng hiểu rõ, nếu như không phải tình huống rất nguy hiểm, Hàn Tam Thiên sẽ không cần lừa gạt Tô Nghênh Hạ là không có chuyện gì. Anh đẩy Tô Nghênh Hạ ra, tất nhiên là thời điểm sinh tử khó lường.

"Ai nói là một mình ta?" Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng

cười một tiếng.

Đám người người nhìn ta, ta nhìn người, thế nhưng bọn hắn đều tiến vào trong thiên thư, ngay cả Tê Tê cũng gánh vác nhiệm vụ quan trọng, ai còn có thể

giúp được Hàn Tam Thiên?

Đối mặt với nghi vấn của đám người, Hàn Tam Thiên lại chưa giải đáp, chỉ là lại nhìn về phía Tê Tê

một lần, ánh mắt vô cùng kiến nghị.

Tuy không nói gì, nhưng Tê Tê lại làm sao không rõ, Hàn Tam Thiên giao cho hắn một nhiệm vụ như thế

nào chứ?

Trong thiên thư có vô số sinh mệnh, khi giao đến trên tay Tê Tê, có ý nghĩa gì đã không cần nhiều lời.

Tê Tê nhẹ gật đầu, vỗ vỗ ngực, cười nói: "Yên tâm đi, mặc dù bình thường ta không đứng đắn, nhưng lúc này người giao chuyện cho ta, trừ phi Tê Tê ta chết, bằng không mà nói, tuyệt đối hoàn thành, ta

lấy mạng đảm bảo."

Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu, nhìn đám người một

cái: "Tốt rồi, không cần nói nhảm nhiều lời nữa, tất

cả vào đi."

vừa mới nói xong, bên trong ánh mắt kinh ngạc của

Thanh Long, Tô Tử Vũ và Lục Châu, bên trong ánh mắt bình tĩnh của Tần Sương và Tô Nhan, Bát Hoang Thiên Thư khẽ động, thân ảnh của bọn hắn liên đã biến mất ngay tại chỗ.

Ngay sau đó, Hàn Tam Thiên đi tới gian phòng của

Tô Nghênh Hạ, nhẹ nhàng mở cửa ra.

Tô Nghênh Hạ đang mở to mắt tranh thủ thời gian nhắm mắt lại, nghe tiếng bước chân Hàn Tam Thiên

càng ngày càng gần, rồi mới cảm nhận được Hàn

Tam Thiên nhẹ nhàng hôn trên mặt của mình một

cái, lại hôn Hàn Niệm một cái, khóe mắt của nàng

yên lặng chảy nước mắt.

Hàn Tam Thiên sao có thể giấu giếm được Tô Nghênh Hạ những chuyện này chứ?

Chỉ là...

Trong tay Hàn Tam Thiên khẽ động, Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm cũng biến mất ngay tại chỗ.

Hít sâu một hơi, Hàn Tam Thiên giao thiên thư vào trong tay Tê Tê, hai người nhìn nhau gật đầu trong bóng đêm...

Ngoài phòng đại diên đã án đến trùng trùng điện

điệp dày đặc vây quanh tòa nhà, không đợi người đàn ông béo hô to ai là Hàn Tam Thiên, lúc này, trên đỉnh chóp cao nhất, một bóng người đã chậm rãi đi ra...