Đối mặt với nắm đấm như sấm rền gió cuốn lại vừa nhanh vừa mạnh, cho dù chỉ là một quyền xé gió cũng đã thổi đến khuôn mặt Hàn Tam Thiên đau
nhức.
Có lẽ đối với với người khác mà nói, một quyền này đã đủ để dọa người, thậm chí sẽ không biết phải làm sao, chỉ là đối với Hàn Tam Thiên mà nói thì ..
Anh cười khẩy, hơi nghiêng đầu đi, tay trái tung thành chưởng ngăn cản trước gò má phải của mình, trực tiếp đối đầu với một quyền của người cóc.
Ngay sau đó, tay trái thuận thế trượt đi, kéo theo nắm đấm của tên người cóc, rút lui về phía trái, nhất thời, bốn lạng đẩy ngàn cân, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, thân thể cao lớn vô cùng của tên người cóc liền trực tiếp bị kéo về phía bên trái của Hàn Tam Thiên, liên tiếp lảo đảo mấy bước, lúc này mới có chút ổn định thân thể.
"Xoạt!"
Xung quanh một trận xôn xao.
Đối mặt với người cóc hung mãnh lại đánh ra một quyền nhanh chóng như vậy, Hàn Tam Thiên lại chỉ nhẹ nhàng như mây khói trực tiếp né tránh, chuyện này làm sao không khiến bọn hắn giật mình?
"Chỉ có vậy thôi sao?" Hàm răng Hàn Tam Thiên hơi cắn, nhìn qua người cóc, khinh thường mà nói.
Trong lòng người cóc âm thầm giật mình, một kích như thế, tên ngốc này vậy mà có thể tránh né rồi
sao?
Nhưng mà ngoài kinh ngạc, xung quanh xôn xao càng khiến người cóc càng thêm mất mặt, phẫn nộ trong lòng đương nhiên cũng càng mạnh.
Cắn răng một cái, người cóc lạnh hừ một tiếng, xoay người lại: "Vừa rồi chẳng qua là cho tiểu tử người món khai vị mà thôi, trò hay chân chính, hiện. tại mới bắt đầu."
vừa mới nói xong, người cóc nắm chặt hai tay, gân
xanh nổi lên, cơ bắp toàn thân cũng đột nhiên cuồn cuộn, quần áo trên người trong nháy mắt cũng bị xé rách ra.
"Thật sao?" Hàn Tam Thiên mỉm cười, chỉ nhẹ nhàng phủi bụi trên người một cái.
Người cóc tà tà cười một tiếng. ..
Một giây sau, tên ngốc này đã đánh tới lần nữa.
Thân ảnh cực nhanh.
Muốn dùng một chiêu thức hai lần sao? Đây không phải là tiền đề của sự thất bại sao?
Hàn Tam Thiên nhíu mày, hẳn là không phải sẽ ngốc
như vậy chứ?
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên bất động, chỉ là đứng yên nhíu mày, Tần Sương không chịu được, nhẹ giọng mà nói: "Tam Thiên, người đang làm gì vậy? Không
thể chủ quan."
Không đúng, tuyệt đối không đúng.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, cho dù hắn là kẻ ngu.
nhưng có thể ở bên trong thế giới giết chóc này sống đến bây giờ, còn rất có địa vị, như vậy tài nghệ trong chiến đấu của hắn cũng sẽ không quá thấp.
Muốn dùng lại một chiêu thức đã thất bại, hiển nhiên không có khả năng.
Cho nên, lần này, nhất định chỉ là đánh nghi binh.
Nghĩ tới đây, hai chân Hàn Tam Thiên hơi mở ra thành hình chữ bát, làm tốt tư thế chống cự, bí mật quan sát hết thảy mọi biến hóa.
Quả nhiên, ngay khi người cóc đánh tới một quyền, đồng thời hắn hướng về phía Hàn Tam Thiên há to miệng ra.
"Ha."
Một ngụm khí màu xanh lục trực tiếp phun ra từ trong miệng hắn, trong nháy mắt trực tiếp phun vào mặt Hàn Tam Thiên.
Quả nhiên có trá.
Hàn Tam Thiên âm lãnh cười một tiếng, bởi vì có sớm dự đoán, cho nên cơ bản Hàn Tam Thiên hoàn toàn có thời gian và năng lực né tránh luồng khí xanh lục này.