Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3179: "Hắn điên rồi."




Nói một cách khác tên ngốc này, hai thẳng lên trời

sau khi ném bản thân mình lên cao vạn mét giữa không trung, cũng không phải là dùng lực quán tính cường đại hình thành lực trùng kích, quay ngược lại tấn công, cũng không phải là loại hình Như Lai Thần Chưởng mà Tô Nghênh Hạ vẫn thường nhìn thấy trên TV ở địa cầu, dùng một chưởng đánh âm xuống.

Trái lại, anh mở rộng tứ chi, nằm sấp mà hạ xuống.



Con mẹ nó cho dù đi nhảy cầu thì cũng không có hình dáng thế này.

Người khác là từ trên trời rơi xuống đất giết người, Hàn Tam Thiên đây là muốn làm gì? Sau khi bay lên trời thì muốn rơi xuống ngã chết sao?

"Hắn điên rồi." Tên quái vật thịt nát ở phía sau lưng thì thầm nói.

Nhưng sau khi mọi người nhận định, vẫn không kịp nghĩ nhiều, Hàn Tam Thiên đã lấy tốc độ cực nhanh lao xuống, không, hẳn là trực tiếp rơi xuống.

ấm.

Theo một tiếng vang trầm, toàn bộ thân hình của Hàn Tam Thiên trực tiếp hung hăng nện ở phía trên

mai rùa của người rùa.

Trong lúc nhất thời, tiếng vang trầm đục điếc tai, khói bụi cuồn cuộn, cái bàn bên cạnh bởi vì sức gió xung kích mà trực tiếp hóa thành bột mịn, mặt đất cũng theo đó mà có một trận rung động.

Một đám người, vô luận là ma tộc, lại hay là người bên phía Hàn Tam Thiên cũng đều nhắm, dáng vẻ

không đành lòng nhìn thẳng.

Ra từ trên trời xuống như vậy, lại còn ngã vào bên trên mai rùa cứng rắn vô cùng, mai rùa như thế nào tất cả mọi người trực tiếp không nghĩ tới, quan trọng nhất chính là Hàn Tam Thiên sẽ rất thảm.

Sau khi tiếng trầm kết thúc, rất nhiều người bắt đầu mở to mắt, thậm chí bọn hắn cũng không dám nhìn thẳng, sợ hiện trường quá khốc liệt, chỉ có thể chậm rãi ghé mắt nhìn lại "hiện trường va chạm "...

"Ôi mẹ của con đi."

"Con mẹ nó qua thảm rồi, quá đẫm máu rồi, ta không chịu được nữa."

Khi có ít người đã sớm ghé mắt nhìn thấy hiện trường, từng người không nhịn được quay đầu sang hướng khác, nhưng mà trên mặt của bọn hắn trái lại cũng không có bất kỳ kinh dị gì, chỉ có cười nhạo.

Một đám người Tô Nghênh Hạ nghe đến mấy câu. này, kinh hồn bạt vía nhìn sang, trong lúc nhất thời vừa sững sờ vừa ngây ngốc.

Như bọn hắn dự liệu, cả người Hàn Tam Thiện rắn chắc đâm vào phía trên mai rùa, thậm chí thảm hại hơn chính là diện tích tiếp xúc của Hàn Tam Thiên

và mai rùa vừa vặn là chỗ trước ngực của Hàn Tam

Thiên...

Nếu như nhất định phải dùng một từ để hình dung, vậy thì lời bộc bạch của mai rùa nhất định là: Con

mę nó!

Cái này nếu như đổi thành người bình thường thì chỉ sợ lồng ngực cũng đã nổ tung ngay tại chỗ, chết oan chết uống rồi.

Nhưng nhìn xem Hàn Tam Thiên, tối thiểu trước mắt coi như bình thường, chỉ là không biết tên ngốc này

bên trong bị thương thành dạng gì rồi.

Nghĩ tới đây, trong lòng một đám người Tô Nghênh Hạ không khỏi ẩn ẩn lo lắng.

"Ha ha, nếu như nói người khác có một chiêu gọi là Thiên Ngoại Phi Tiên, như vậy thì tên đầu đất này ngày hôm nay để cho ta mở mang tầm mắt cái gì gọi là thiên ngoại đá rơi."

"Ha ha ha ha, dùng thân thể của mình trực tiếp nện vào bên trên mai rùa của người rùa, loại hành vi này con mẹ nó lão tử sống gần trăm năm nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Hiện nay trí thông minh của nhân tộc đều ở cấp thấp như vậy sao? Tên ngu ngốc đúng là làm mất mặt xấu hổ mà. Ha ha, ta bụng đau quá, ha ha ha

ha."

Một đám người chế giễu vô tận, khiến trong toàn bộ gian phòng đều là tiếng cười liên tục.

Nhưng vào lúc này, Hàn Tam Thiên chậm rãi chuyển động.