Hàn Tam Thiên cười ha ha, gật gật đầu: "Chỉ là có chút chuyện bên trong cần xử lý, bây giờ cơ bản xử lý hoàn tất rồi."
"Vậy ngươi dự định an bài chúng ta làm sao? Sẽ không dự định để chúng ta ngủ ở lầu các chứ? Nơi này mặc dù không tệ, phong cảnh tốt, nhưng dùng để ngủ thì quá lạnh rồi đúng không?" Mãnh Hổ lạnh
lùng nói.
"Ở bên trên huyền hoa ngoại trừ lầu hai có vài vị cô nương ra, chư vị đều có thể tự do hành động." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cười nói.
Nghe xong lời này, một đám người lập tức cau chặt lông mày, dù sao bọn hắn không nghĩ tới Hàn Tam Thiên lại đột nhiên trực tiếp rộng lượng như vậy, rộng lượng đến độ khiến bọn hắn cũng cảm giác có chút khó tin.
"Ngươi không nói đùa với chúng ta chứ? Người
không sợ chúng ta làm loạn, trả thù ngươi sao?" Mãnh Hổ không tin nói.
"Như các ngươi nói, nếu huynh đệ các ngươi nói lời
giữ lời, vậy đương nhiên Hàn Tam Thiên ta cũng thành khẩn mà đối đãi." Nói xong, Hàn Tam Thiên mỉm cười: "Huống hồ, chúng ta hợp tác là có lợi cho song phương, cớ sao mà không làm?"
Mấy người Thanh Long Mãnh Hổ nhìn nhau một cái, nhẹ gật đầu, Mãnh Hổ và vài người khác cũng trong chớp mắt ôn hòa đi rất nhiều.
Hàn Tam Thiên vỗ vỗ bả vai Thanh Long: "Nếu mọi người đều mở rộng nội tâm với nhau rồi, trước tiên sẽ làm vụ giao dịch thứ nhất, người thấy thế nào?"
Thanh Long nghe vậy, mỉm cười nhẹ gật đầu, ngay sau đó, hai người bỗng nhiên đứng dậy...
Một giây sau, chờ đến khi tám tên quái nhân khác phản ứng lại thì hai người Hàn Tam Thiên và Thanh Long đã ngồi xếp bằng, mặt đối mặt trên tấm ván gỗ ở bên ngoài đuôi thuyền mấy trăm mét do Hàn Tam Thiên dựng lên, "Hổ ca, tên kia thật sự tin được sao?" Lúc này, Ngưu Đầu tiến đến bên cạnh, vừa nhìn Thanh Long và Hắn Tam Thiên ở xa xa vừa nói.
Mãnh Hổ nhíu chặt lông mày: "Ba huynh đệ Phong
Cẩu đã bỏ mạng ngay tại hiện trường, chúng ta dùng pháp đảo ngược căn bản không có tác dụng, quan trọng nhất chính là mệnh châu của ba người bọn hắn đều đang ở trên tay hắn, chúng ta có lựa chọn khác sao?"
Ngưu Đầu cũng thở dài ra một hơi: "Nếu đánh trả
thì cũng chỉ có cái chết, trái lại thanh danh của mười hai tử thần chúng ta có khả năng sẽ còn chịu vũ nhục. Chẳng bằng làm theo hắn, hoàn thành giao dịch, cam đoan mười hai huynh đệ chúng ta vẫn có khả năng đoàn tụ, đồng thời, cũng có thể đề
cao mình."
"Cho dù cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với thanh danh của chúng ta, nhưng tối thiểu vẫn có cơ hội Đông Sơn tái khởi, Hổ ca nói đúng, chúng ta không có lựa chọn."
Lão Thử cũng đi về phía trước một bước, đi đến
trên lan can: "Nhìn tiểu tử kia bên trong có thủ đoạn ngoan độc, lại có phần có tâm kế và bản lĩnh, nếu đáp ứng rồi thì huynh đệ chúng ta liền tuân thủ
hứa hẹn đi."
Không tuân thủ hứa hẹn thì có thể thế nào? Nhìn như Hàn Tam Thiên bỏ không thuyền hoa cho bọn
hắn, nhưng Thanh Long là lãnh đạo của mười hai
người lại đang ở trong tay Hàn Tam Thiên.
Mãnh Hổ nhẹ gật đầu, nhấc tay: "Đều nghe rõ ràng rồi, mỗi một người hay một vật ở trên thuyền không được tùy ý đụng chạm, người vi phạm, đừng trách
lão tử trở mặt không quen biết."
Mà lúc này, phía trên boong thuyền.
Hàn Tam Thiên xếp một bàn cờ, ngồi xuống đối diện. Thanh Long, Thanh Long cũng không hỏi nhiều, tiếp nhận quân cờ liền trực tiếp đánh cờ với Hàn
Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên công pháp hung mãnh, lại có trình
độ phòng thủ, kỳ nghệ tinh thông, chỉ đi vài nước cờ liền khiến cho Thanh Long không khỏi nghiêm túc lên.