Nhưng một đám người chỉ là người nhìn ta, ta nhìn người, đều xem đối phương mới là người đáng hoài nghi.
"Chẳng lẽ Chuột Điên sao?" Có người nhất thời suy đoán nói.
Tên này nhát như chuột, hắn không phải chính là chuột hay sao?
"Hay là con thỏ ngươi?" Mãnh hổ cũng hung dữ nhìn chăm chú về phía con thỏ.
Chuột điên lập tức bất mãn: "Tuy lão tử là chuột, nhưng không có nghĩa là lão tử nhát
gan."
Con thỏ cũng hai mắt đỏ lên, phẫn nộ không chịu được: "Huynh đệ chúng ta trải
qua bao nhiêu năm mưa gió cùng nhau rồi, mãnh hổ người lại dám hoài nghi ta?"
Nhìn xem mười hai người người tranh ta phân, lúc này Hàn Tam Thiên chậm rãi cười ra tiếng.
Thấy Hàn Tam Thiên cười, mười hai người lập tức đình chỉ chuyện cãi nhau, nhao nhao tụ họp ánh mắt về phía trên người Hàn. Tam Thiên.
"Thật sự là chó cắn chó, một miệng toàn lông, ta còn tưởng rằng các ngươi gọi là
mười hai tên rác rưởi, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, đoàn kết nhất trí, bây giờ xem ra. "
Hàn Tam Thiên nói đến đây, không nói thêm. gì nữa, nhưng cười ha ha lại càng mang ý nghĩa châm chọc hơn bất kỳ lời nói nào.
"Tên tiểu tử chết tiệt kia, con mẹ nó người nói cái gì?" Mãnh hổ tức giận quát.
"Không hứng thú nói gì với các ngươi, chỉ muốn làm một hiệp nghị hòa bình." Hàn Tam Thiên cười nói.
"Hiệp nghị hòa bình?" Thanh Long nhướng mày: "Ngươi mà có lòng tốt như vậy sao?"
Hàn Tam Thiên cười lắc đầu: "Ta không có lòng tốt với kẻ bại hoại, nhất là loại bại hoại như các ngươi. Chẳng qua bây giờ đã hơn. nửa đêm, hoang mạc lại không có vật gì, các ngươi một ầmĩnhư tiếng chó sủa, thực tế là làm phiền đến người khác."
Nghe nói như thế, mãnh hổ giãy dụa muốn từ trong cát đứng lên, muốn cùng Hàn Tam Thiên liều mạng, lại trực tiếp bị Thanh Long bên cạnh níu lại, Thanh Long cố nén tức giận, nhìn về phía Hàn Tam Thiên: "Lời này của người là có ý gì? Ngươi đến cùng muốn nói điều gì?"
"Rất đơn giản, nói cho các ngươi biết chân tướng mà thôi, hoặc là, giúp các người tìm
ra kẻ cầm đầu khiến cho chi pháp đảo ngược của các người thất bại."
Nghe nói như thế, mười hai tử thần hai mặt nhìn nhau, lại đồng bộ nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Nhưng mà lúc này Hàn Tam Thiên cũng không nói chuyện, trái lại trong tay hơi động một chút.
Mà gần như cùng một thời gian, Tô Nhan trong khoang thuyền cũng đột nhiên bừng tỉnh từ bên trong ngây ngốc, cả người trực tiếp nhảy dựng lên...
"Ta biết rồi." Tô Nhan vội vàng hô to, quả thực khiến cho Tô Nghênh Hạ và Tần Sương kinh ngạc nhảy dựng lên một cái.
"Hai đạo ánh sáng bạc giống nhau như đúc bùng lên." Tô Nhan vô cùng kích động, lúc này không để ý hình tượng của mình chút nào, nhìn qua Tô Nghênh Hạ và Tần Sương, vội la lên: "Tam Thiên hắn cũng áp dụng pháp đảo ngược với mười hai tử thần."