Cơ thể Hàn Tam Thiên bị Hủ Xà quấn lấy, muốn dùng lực nhưng lại bị quấn chặt giống như dây thừng, anh vừa muốn động đậy thêm lần nữa thì cuồng phong ập đến, tiếng gầm thét vang dội bên tai khiến cho Hàn. Tam Thiên trực tiếp bị oanh tạc tới nỗi liên tục lui về phía sau vài bước, trong miệng cũng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, hai lỗ tai chảy máu ròng ròng!
Hàn Tam Thiên nghiến chặt răng, lúc đang chuẩn bị động thủ thì mười hai người kia đã
lùi lại vài mét, vẻ mặt cười nhạo nhìn anh bị thương.
“Chơi vui không?" Thanh Long cười lạnh nói.
Hàn Tam Thiên hé miệng cười khẽ: “Vui thì cũng vui, nhưng sợ là các ngươi không dám chơi tiếp!"
“Được, ta sẽ cho ngươi nếm thử một thứ càng vui hơn nữa."
Vừa dứt lời, mười hai người kia lại đồng loạt lao tới, nhưng lần này, trận pháp của bọn
chúng lại càng thêm kỳ quái......
Nhưng mà đối với Hàn Tam Thiên mà nói thì đã phải chịu thiệt trong tay mười hai tên quái vật này, không có đạo lý và lý do gì để tiếp tục ăn thiện ngầm, mặc kệ đám người này có bao nhiêu quái dị, ra tay trước thì chiếm được lợi thế.
Trong tay khởi vận hỗn độn chi khí, dưới chân khẽ động thái hư thần bộ, trực tiếp chuyển phòng thủ thành tấn công, xông vào mười hai người trong trận.
Thanh Long lạnh giọng cười, khẽ quát một tiếng: "Ngu xuẩn."
Một giây sau, Hủ Xà lại hóa thành một con
rắn trực tiếp ý đồ quấn lên người Hàn Tam Thiên.
Nhưng mà đối với Hàn Tam Thiên có tốc độ nhanh, lại sớm có phòng bị mà nói, còn muốn dùng kế trên người anh thì có khác gì đang nằm mơ? Trực tiếp tăng tốc độ, thân pháp càng nhanh hơn, đánh thẳng vào hai người trong nhóm người này.
"Dạ Kê, Phong Cẩu cẩn thận. Tên ngốc này đang hướng về phía các ngươi." Thanh Long vội vàng quát một tiếng, một giây sau, mười hai người nhanh chóng biến hóa trận hình.
Bởi vì Hàn Tam Thiên càng nhanh hơn.
Tấn công chuẩn xác vào tên Phong Cẩu kia, Hàn Tam Thiên đã dùng một quyền hỗn độn chi lực trực tiếp đánh tới.
Ngay khi Phong Cẩu cấp tốc né tránh, Hàn Tam Thiên lại nhe răng cười một tiếng, quay người trực tiếp đánh về phía Dạ Kê một bên.
Điệu hổ ly sơn.
Trận hình của đối phương biến ảo khó lường, lại có chút ăn ý lẫn nhau, cho dù Hàn Tam Thiên chiếm cứ ưu thế về tốc độ,
nhưng Hàn Tam Thiên cũng chưa hoàn toàn. chắc chắn có thể đánh tới Phong Cẩu.
Cho nên, Hàn Tam Thiên chuyển biến sách lược, mặt ngoài công kích Phong Cẩu, dẫn dụ một đám người bọn hắn phòng thủ toàn diện về hướng Phong Cẩu, trên thực tế Hàn Tam Thiên công kích Dạ Kê đã triệt để bị lãng quên.
Thật thật giả giả, phối hợp với tốc độ của anh, mười phần vững chắc.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên tràn đầy tự tin dùng một quyền đánh qua. ..
"Cái gì?"
Một quyền của Hàn Tam Thiên trực tiếp đánh hụt.
Chuyện này không có khả năng.
Trong tình huống đối phương không phòng bị chút nào, tốc độ của đối phương rõ ràng không nhanh bằng anh, làm sao... làm sao có thể trốn đi được chứ?
Nhưng cho dù trong lòng nghi hoặc, Hàn Tam Thiên cũng tuyệt không thư giãn, ngọc kiếm trong tay vung lên, lại trực tiếp giết tới.
Phòng thủ tốt nhất chính là tiến công, thay vì phòng thủ bị động, không bằng chủ động xuất kích, huống hồ có ưu thế về tốc độ, Hàn Tam Thiên vẫn có thể chiếm cứ chủ động.