Tên sát thủ chỉ cảm thấy sau đầu có một cỗ lực lượng kỳ quái đang ập đến, hắn vội vã quay đầu lại, dùng bàn tay to lớn đỡ lấy một đấm của Hàn Tam Thiên.
Nắm đấm nhỏ bé của Hàn Tam Thiên bị bàn. tay to lớn của tên sát thủ chặn lại, nhưng chỉ sau nửa giây giằng co, đôi chân uy lực của hắn liền mềm nhũn ra, cả người cũng vì quán tính mà trực tiếp lui về phía sau mấy bước.
Rầm!!
Tên sát thủ đập mạnh lưng vào bức tường của hình phòng khiến cho bức tường vốn đã vặn vẹo mó trực tiếp bị đè đến biến dạng.
“Cái gì?"
Trong mắt tên sát thủ mang theo một chút không thể tin nổi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Tam Thiên đang đứng trên không trung. W
Đối với hắn mà nói, vóc dáng của Hàn Tam Thiên chỉ to bằng một nắm đấm của mình, nhưng một tên nhỏ bé như vậy lại có thể trực tiếp đánh lui mình, đây là loại sức mạnh đáng sợ gì vậy? !
“Còn muốn so nữa không?" Hàn Tam Thiên lạnh nhạt nhìn về phía tên sát thủ.
“Tốc độ của người quá chậm, hay là, chỉ đơn thuần so sức mạnh thôi nhé?" Hàn Tam
Thiên cười nói.
sức lực của tên sát thủ này quả thực rất
mạnh, điều này cũng khơi dậy hứng thú của Hàn Tam Thiên.
Dù sao thì nếu chỉ thuần túy xét về thực lực, Hàn Tam Thiên đã lâu không gặp phải đối thủ như vậy rồi.
Nhưng đối với tên sát thủ kia mà nói, lời này quả thực là một sự mỉa mai to lớn, giống như một con kiến muốn tìm con voi để so sức mạnh vậy.
Hàn Tam Thiên chỉ cười một tiếng, chậm rãi hạ chân xuống đất rồi bắt đầu bày ra tư thế, lắc lắc đầu: “Vậy thì tới đi"
Nghe Hàn Tam Thiên nói vậy, tên sát thủ nghiến chặt răng, tức giận gầm lên một tiếng, bắt đầu tập trung toàn bộ sức lực vào cánh tay phải của mình.
Ngay khi hắn đang vận sức chờ phát động, Hàn Tam Thiên đột nhiên mở miệng: “Chậm
đã."
“Sao nào? Ngươi sợ à?"
Nghe Hàn Tam Thiên nói vậy, Sát thủ sa mạc rõ ràng là vô cùng sửng sốt.
Bay trên không trung ư?!
Không có mặt đất chống đỡ, các đòn công kích đương nhiên sẽ trở nên yếu hơn, thậm chí cho dù tấn công liên tiếp cũng sẽ làm. mất đi tác dụng tăng cường, trong hoàn cảnh như vậy sao có thể so đấu sức mạnh được cơ chứ?!
Nếu như đây không phải là người si nói mộng, vậy thì hẳn là một người có sự tự tin vô cùng lớn đối với sức mạnh của bản thân.
Nhưng cho dù là loại nào thì đối với Sát thủ sa mạc, đều thực sự là một sự mỉa mai và khiêu khích vô cùng to lớn.
Hắn chính là chúa tể sức mạnh!
Vậy mà giờ này khắc này, có người đứng trước mặt hắn mà nói ra những câu như thế này......
Quả thực là, không thể nhẫn nhịn!
Hắn nhất định phải cho tên nhãi này một bài học.
“Nếu như người đã thành tâm muốn tìm đến. cái chết, vậy thì ta sẽ tiễn người về với Tây Thiên, dù sao thì cũng có thể nhân cơ hội này chơi đùa với người một lát" Tên sát thủ giận dữ gào lên, chỉ một giây sau, cơ thể căng chặt cùng nắm đấm như trời giáng của hắn đã lao thẳng về phía Hàn Tam Thiên.
Mặc dù lúc này vẫn chưa tiếp xúc với nắm đấm của hắn, nhưng Hàn Tam Thiên đang đứng trên không trung cũng đã cảm nhận được một luồng không khí đang lao thẳng vào mặt mình, nắm đấm khổng lồ lao nhanh như gió trực tiếp khiến cho toàn bộ thời không điên cuồng vặn vẹo.
“Thực lực rất mạnh!"
Ngay cả Hàn Tam Thiên lúc này cũng không khỏi thì thầmì khen ngợi.
Nhưng càng như vậy thì lại càng khơi dậy tinh thần chiến đấu sâu thẳm trong lòng Hàn Tam Thiên, ngay cả đôi mắt anh lúc này cũng đang đỏ như máu, bên trong trào dâng tinh thần chiến đấu mãnh liệt.
Tiếc nuối của cả đời người chính là không có đối thủ, hiển nhiên là đối với tên sát thủ này mà nói, ở một lĩnh vực nào đó, Hàn Tam Thiên thực sự là một đối thủ đỉnh cấp trong lòng hắn.
Hàn Tam Thiên tràn ngập chiến ý điên cuồng, trong lòng hộ lớn một tiếng liền trực tiếp cởi bỏ tất cả phòng ngự trong cơ thể, ngay cả linh khí bảo hộ thân thể căn bản nhất cũng không giữ, hoàn toàn dứt khoát dồn hết tất cả sức mạnh vào cánh tay mình.
Nếu muốn thì hãy làm một trận quyết đấu sức mạnh chân chính đi!
Đây chính là sự tôn trọng lớn nhất dành cho đối thủ!
“Tôi đi!"