Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2822: "Người đá mắt dọc?" 




"Chúng ta phân bảy lần tiến lên, ta đi cuối cùng." Ngưng Nguyệt nhìn Vương Tự Mẫn gật gật đầu.

Vương Tư Mẫn nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Mặc Dương và Đao Thập Nhị bên cạnh, một giây sau, ba người trực tiếp không hề chùn bước phóng tới căn phòng kia.

"Ong."

Âm thanh kỳ quái lại vang lên, Ngưng Nguyệt tận mắt thấy ba người Vương Tư Mẫn đã chạy đến giữa chừng rồi lại hóa thành điểm sáng biến mất.

"Có tìm được nơi phát ra âm thanh kỳ quái không?" Ngưng Nguyệt hỏi.

Chung Bắc Hải lắc đầu, dựa theo phân phó của Ngưng Nguyệt, khi nhóm đầu tiên xuyên qua, bọn hắn liền lập tức quan sát bốn phía, tìm xem âm thanh kỳ quái đến tột cùng từ đầu phát ra.

Nhưng trừ Ngưng Nguyệt ra, mười ba người khác, mười ba ánh mắt lại quả thực không biết âm thanh từ đâu mà tới.

"Không sao, đội thứ hai." Ngưng Nguyệt lạnh giọng mà nói.

Ba người Lục Viễn nhìn nhau gật đầu, lại một lần nữa hướng về phía bên kia vọt tới.

Ngay sau đó là đội thứ ba, đội thứ tư, đội thứ năm. ..

Thẳng đến khi chỉ còn lại Ngưng Nguyệt và Chung Bắc Hải một đội.

Vẫn không có bất luận phát hiện gì.

Âm thanh trống rỗng lại xuất hiện, lại trống rỗng tiêu tán, không lưu lại chút vết tích mảy may nào.

"Kỳ quái." Ngưng Nguyệt lập tức nhướng mày, nàng luôn cảm giác hắn là lạ, nhưng lại nói không nên lời là kỳ lạ chỗ nào.

"Ngưng Nguyệt, đến lúc rồi, chúng ta xuất phát thôi." Chung Bắc Hải đột nhiên chặn lại suy nghĩ của Ngưng Nguyệt.

Ngưng Nguyệt gật gật đầu, ôm theo mới suy nghĩ đi tới, rồi mới theo âm thanh kỳ quái kia vang lên lần nữa khiến nàng quay về vị trí ban đầu.

Nhìn thấy mấy người Ngưng Nguyệt cũng lại xuất hiện ở vị trí ban đầu, sắc mặt của mọi người rất khó coi, nhưng lúc này Ngưng

Nguyệt lại đột nhiên ngẩng đầu lên, đột nhiên cả kinh nói: "Là tên người đá mắt dọc kia."

"Người đá mắt dọc?"

"Không sai, chính là người chỉ huy trên xe chiến mã kia." Ngưng Nguyệt chau mày.

Toàn bộ hành trình đến nay, mặc dù âm thanh không biết phát ra từ đâu, nhưng Ngưng Nguyệt lại kinh ngạc phát hiện một điểm khác lạ.

Tất cả người đá sau khi hóa thành người đều bận rộn riêng phần việc của mình, nhưng duy chỉ có người đá mắt dọc lại hoàn toàn không nhúc nhích.

"Ngưng Nguyệt nói thì ta cũng cảm thấy người đá mắt dọc kia có chút lạ." Sở đầu một cái, Mặc Dương lúc này cũng phản ứng đi qua.

"Chẳng lẽ, âm thanh phát ra từ trên người tên đó sao?" Đạo Thập Nhị cũng đành chịu nói.

"Cái gọi là muốn bắt giặc trước tiên phải bắt vua, mặc kệ âm thanh có phải là hắn phát ra hay không, tóm lại, cứ khai đao với hắn trước đi." Vương Tự Mẫn lạnh lùng nói.

Một đám người đột nhiên gật gật đầu, một giây sau, bất chấp tất cả, hai mươi mốt

người nhanh chóng đi về phía người đá kim giáp.

+

Rất nhanh, một đám người đến nơi.