Chàng Rể Quyền Quý

Chương 238




CHƯƠNG 238

“Nhớ kỹ, lập tức cút khỏi tầm mắt chúng tôi, còn không biến mau?” Trên mặt Ngô Sở Vũ hiện vẻ nghiền ngẫm: “Bây giờ không thành thật cuốn xéo, bảo đảm các người sẽ hối hận!”

Đầu bên kia điện thoại, Tần Phú Quý rơi vào trầm mặc, Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói: “Ông nghe hết rồi nhỉ?”

Tút, Lâm Tinh Vũ cúp điện thoại.

Đinh đinh đang đang.

Điện thoại của Tần Vũ vang lên, anh ta nghi hoặc nhận cuộc gọi, sau đó sắc mặt kinh hãi, đầu đầy mồ hôi lạnh, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tinh Vũ, cả người đều run rẩy điên cuồng, hai chân như muốn nhũn ra.

“Vâng thưa ba, con biết rồi.” Tần Vũ hết sức khẩn trương cúp điện thoại, đột nhiên cười nịnh nọt với Lâm Tinh Vũ.



Tần Vũ nhìn biểu tình cười như không cười của Lâm Tinh Vũ, có cảm giác cả người phát lạnh!

“Sao vậy chồng? Ba gọi điện thoại cho anh hả?” Ngô Sở Vũ mỉm cười nói.


“Câm miệng cho ông! Không biết xấu hổ nói bậy bạ gì đó? Ai là ba chồng của cô?” Đột nhiên Tần Vũ biến sắc, nổi giận gầm lên một tiếng với Ngô Sở Vũ, dọa cô ta sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, không hiểu đang có chuyện gì xảy ra.

Bốp!

Tần Vũ tát mạnh một cái vào mặt Ngô Sở Vũ khiến cô ta té lăn xuống đất, trên mặt hiện rõ dấu năm ngón tay đỏ bừng.

“Cô còn dám nói thêm một câu nào nữa, ông đây đánh chết cô!” Tần Vũ hung tợn trừng mắt nhìn Ngô Sở Vũ.


“Chồng ơi, anh làm gì thế? Sao đột nhiên anh lại đánh em? Anh không uống lộn thuốc đó chứ?” Ngô Sở Vũ làm nũng nói, cô ta bày ra dáng vẻ quyến rũ, trên mặt là biểu cảm uất ức.

“Cô còn dám nói!” Tần Vũ hết sức tức giận, trên trán nổi lên gân xanh. Anh ta xông tới hành hung Ngô Sở Vũ, bạt tai điên cuồng giáng xuống, đánh đến mức Ngô Sở Vũ khóc lóc kêu la, nước mắt lưng tròng.

“Con khốn miệng thối như cô, sau này đừng gọi tôi là chồng! Cái thứ không biết xấu hổ, tôi đã lãnh giấy chứng nhận kết hôn với cô chưa?” Tần Vũ tàn bạo nói: “Đừng có đứng đây bày ra cái bộ dạng lẳng lơ đó, buồn nôn lắm! Cái loại đàn bà dâm đãng như cô ai mà hiếm lạ?”

“Anh! Tần Vũ, anh!” Ngô Sở Vũ che ngực, bị chửi đến mức sắc mặt đỏ lên, gần như tức đến hộc máu.


Ngô Sở Vũ hoàn toàn không hiểu gì cả. Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao sau khi Tần Vũ nhận một cuộc gọi thì lại đột nhiên hành hung cô ta, đột nhiên trở mặt?

Không phải trước đó còn êm đẹp lắm sao? Không phải nói hôm nay đến xem phòng cưới sao?


“Anh cái gì mà anh? Bây giờ cô cút ngay cho tôi, về sau tôi gặp cô một lần thì sẽ đánh cô một lần!” Tần Vũ hung hăng nói: “Tôi cảnh cáo cô, sau này ra ngoài đừng có nói ra tên của nhà họ Tần, có nghe thấy không? Nếu như cô còn dám dùng thanh danh của tôi để lên mặt, ông đây sẽ huỷ diệt cả nhà họ Ngô các người!”

“Còn muốn đi xem phòng cưới với tôi? Cái loại đàn bà dâm đãng như cô xứng ở biệt thự ba trăm tỷ sao?” Tần Vũ giống như chưa hết giận, xông lên đạp Ngô Sở Vũ ngã nhào.

Ngô Sở Vũ té sõng xoài, Tần Vũ vẫn còn tức tối, liếc Lâm Tinh Vũ một cái. Anh ta hết cả hồn, lông tóc cả người dựng đứng.

Con mẹ nó, thiếu chút nữa đã bị người phụ nữ ngu xuẩn này hại nhà mình bị diệt tộc! Cô ta còn dám chửi trên đầu cậu Lâm nữa!

Hai tiếng trước Tần Vũ nghe ba anh ta là Tần Phú Quý nói đã đầu nhập dưới trướng của một đại nhân vật, còn nói với anh ta về thủ đoạn cường đại và năng lực khủng bố của người đó. Ông ấy bảo rằng về sau nhà họ Tần sẽ bay lên cành cao ở thành phố Thanh Vân này, bọn họ đã ôm được một bắp đùi vàng siêu cấp.

Chỉ là ba anh ta không chịu nói đại nhân vật kia là ai.