Chàng Rể Quyền Quý

Chương 186




CHƯƠNG 186

“Sao anh có thể nhịn được với loại ba, mẹ vợ như vậy chứ? Tôi chỉ nhìn thôi cũng thấy bực mình rồi!” Vương Hồng Lăng tức giận nói: “Nhà họ Trương nát này còn có gì tốt mà anh phải ở lại? Nếu tôi là anh, tôi đã lật tung nhà họ Trương từ lâu rồi!”

Vẻ mặt Lâm Tinh Vũ vẫn thản nhiên nói: “Tôi đâu có sống chung với ba, mẹ vợ.”

“Trời ơi, đầu óc anh thật sự có vấn đề à?” Vương Hồng Lăng nói với vẻ khó tin.

Cô ta không hiểu nổi, Lâm Tinh Vũ rõ ràng là một người có bản lĩnh, đâu phải không thể tự nuôi sống mình! Sao anh phải ở nhà nén giận trước người đàn bà siêu cấp chua ngoa này?

“Cô sẽ không hiểu được đâu.” Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói và đi vào nhà tổ nhà họ Trương.

“Này? Anh còn muốn vào nhà tổ nhà họ Trương à? Người nhà họ Trương đều đối xử với anh như vậy thôi!” Vương Hồng Lăng nhìn theo bóng lưng của Lâm Tinh Vũ, cũng sắp hôn mê rồi. Lúc này Lâm Tinh Vũ còn muốn đi vào nhà tổ nhà họ Trương? Anh không phải là một người thích bị hành hạ chứ?



“Tôi đã từng nói rồi, tôi không sống chúng với người nhà họ Trương.”

Giọng nói thản nhiên của Lâm Tinh Vũ truyền tới, bóng lưng đã biến mất sau cửa lớn nhà họ Trương.


“A Lục, A Thất, các anh nói xem, người nhà họ Trương đều đối xử với Lâm Tinh Vũ như thế, sao anh ta còn muốn ở lại nhà họ Trương?” Vương Hồng Lăng nói với vẻ không thể tin nổi: “Trương Uyển Du vợ anh ta cũng không mấy để tâm tới anh ta, không hề để ý chuyện anh ta có quan hệ với người phụ nữ khác hay không. Các anh nói xem Lâm Tinh Vũ làm sao vậy?”

A Lục A Thất nhìn nhau với vẻ mặt nghi ngờ, thật ra bọn họ đều muốn nói: Lâm Tinh Vũ cũng đâu có để ý tới cô, cô lại làm sao vậy?

“Anh ta phải thích Trương Uyển Du bao nhiêu mới có thể chịu được cả chuyện như vậy?” Vương Hồng Lăng chống ngón tay dưới cằm, khẽ cắn môi, trong ánh mắt lộ vẻ ao ước, hâm mộ.



Lâm Tinh Vũ đi vào nhà tổ nhà họ Trương, ngồi xuống bên cạnh Trương Uyển Du.

“Lâm Tinh Vũ, rốt cuộc người phụ nữ kia là ai vậy? Cô ta có quan hệ thế nào với anh?” Trương Uyển Du khẽ hỏi với vẻ mặt rất phức tạp lại căng thẳng.

“Đó là Vương Hồng Lăng mà anh đã nói với em lúc trước đấy.” Lâm Tinh Vũ nói thật: “Anh không có quan hệ gì với cô ta hết.”

Sắc mặt Trương Uyển Du thoáng kinh ngạc: “Cô ta chính là cô cả nhà họ Vương, Vương Hồng Lăng à?”


“Tôi từng nghe nói Vương Hồng Lăng là nhân vật thiên kim công chúa nổi tiếng xấu tính, được nuông chiều từ bé, cả thành phố Thanh Vân cũng không có ai dám chọc cô ta. Sao cô ta lại nhịn được khi mẹ mắng cô ta như vậy chứ?” Trương Uyển Du nghi ngờ hỏi, có phần không dám tin.

Cô đã từng nghe qua một chuyện, có công tử thế gia hạng hai của thành phố Thanh Vân muốn theo đuổi Vương Hồng Lăng, kết quả vừa gặp mặt đã bị Vương Hồng Lăng phái vệ sĩ đánh cho gãy chân, sau đó gia tộc hạng hai kia thậm chí không dám thả một phát rắm.


Có thể nói Vương Hồng Lăng nổi tiếng xấu ở thành phố Thanh Vân, là đối tượng được vô số cô gái sùng bái, còn đàn ông nghe tới cô ta đều sợ mất mật.

“Anh không biết.” Lâm Tinh Vũ nói.

“Vậy cô ta vẫn rất coi trọng anh, muốn anh qua công ty đồ cổ của cô ta làm việc à? Anh sẽ đi sao?” Trương Uyển Du thử hỏi dò.

“Anh sẽ không đi.” Lâm Tinh Vũ cười: “Sao em lại quan tâm tới việc này vậy?”