Chàng Rể Quyền Quý

Chương 177




CHƯƠNG 177

Long Phủ truyền thừa nghìn năm, các thế hệ Phủ Quân đều là dòng độc đinh. Dưới Phủ Quân có năm Môn và mười hai Đường, thế lực trải rộng khắp thế giới, chỉ đợi anh tới đánh thức Long Vệ đang ngủ say.

Mà thân phận đại trưởng lão của nhà họ Ninh ở Đế Kinh, chỉ là mối thiện duyên năm đó giữa sư phụ và nhà họ Ninh thôi.

Hơn nữa, sư phụ đã bảo anh từ sớm, sản nghiệp, quan hệ, tiền tài, quyền thế gì đó trong đời người đều như nước chảy mây trôi trong hồng trần, không ngừng thay đổi, chảy đến trăm nhà. Chỉ có nắm sức mạnh trong tay, đó mới là mãi mãi!

Hai mươi phút sau.

Lâm Tinh Vũ ngồi xe tới khách sạn Thanh Vân.

Đêm đã khuya.

Khách sạn hơn ba mươi tầng bị ánh trăng bao phủ, lộ ra vẻ âm u tăm tối.

Lâm Tinh Vũ xuống xe, bước vào trong, nhấn thang máy lên tầng hai sáu.



Nhưng cùng lúc anh bước vào khách sạn Thanh Vân.

Trong phòng giám sát của khách sạn, một người đàn ông mặc áo đen nhíu mày, nhìn chằm chằm Lâm Tinh Vũ trên màn hình theo dõi, sau đó lại lấy ra một tấm ảnh từ trong ngực, cẩn thận so sánh.


“Người này lên tầng hai sáu? Tuổi tác khớp, ngoại hình… Ngoại hình lại có nét giống Tề Hiên Giang?” Người đàn ông áo đen lẩm bẩm, nhìn tấm ảnh trong tay và người trẻ tuổi trên màn hình theo dõi, trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ.

Nói xong, gã ta lập tức vọt ra khỏi phòng theo dõi, nhanh chóng gọi điện thoại, đồng thời gấp gáp chạy thang bộ, chạy tới phòng họp ở tầng hai sáu.

“A Xà, bây giờ mày ra canh giữ cửa khách sạn ngay lập tức! Sau đó nhanh chóng gọi cho anh Báo tới khách sạn Thanh Vân!” Người đàn ông mặc áo đen vừa chạy nhanh vừa vội vàng nói qua điện thoại.

Gã ta nói xong thì cúp điện thoại, đồng thời cũng chạy tới tầng hai sáu.

Tầng hai sáu ngoài một phòng họp ra, đi vòng qua hành lang dài còn có mấy phòng tổng thống phân bố khá rải rác.

Người đàn ông mặc áo đen đứng trước cửa thang máy, gã ta chắc chắn người trẻ tuổi trông giống Tề Hiên Giang kia sẽ đi thang máy này tới tầng hai sáu.


Người trẻ tuổi này, rất có thể là mục tiêu mà tổ chức bọn gã tới Thanh Vân để đuổi giết!

Thế nên gã ta lấy súng lục ra, vẻ mặt lạnh lùng nhắm ngay vào thang máy.

Bảng điện tử hiển thị thang máy đang đi lên.

Tầng hai tư.


Tầng hai lăm.

Tầng hai sáu.

Tinh!

Thang máy tới nơi, cửa thang máy từ từ mở ra…


Cửa thang máy mở ra, nhưng bên trong trống không.

Người đàn ông mặc áo đen ngẩn người, ngơ ngác nhìn bên trong thang máy không có ai cả.

Gã ta gần như chắc chắn người trẻ tuổi kia là mục tiêu phải giết, nhất định sẽ đi cái thang máy này lên.

Người đâu rồi?

Đang suy nghĩ thì gã ta đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, lông tơ cả người dựng đứng, giống như bị một con thú dữ nhìn chằm chằm vậy.