Lạc Quán Trung nhàn nhạt rít một hơi, nhắm mắt lại khoát tay nói: “Đuổi cô ta ra đi... Nếu còn gây nữa thì trực tiếp bắt giữ vì tội làm rối loạn trật tự công cộng..."
"Rõ." Thư ký gật đầu cung kính lui xuống.
Khoé môi Lạc Quán Trung cong lên tạo thành một nụ cười nhàn nhạt... sau ván cờ Trần Xuân Độ này... Tiền đồ tương lai của ông ta sẽ bừng sáng!
Dưới lầu của cục cảnh sát, cô gái kia đang chống nạnh thở phì phò giằng co với một đám cảnh sát.
"Người đẹp, tôi khuyên cô nhanh chóng rời khỏi đây đi, nếu như cô không đi, đừng trách chúng tôi bắt giam cô vì tội gây rối loạn trật tự công cộng..." Một nhân viên cảnh sát lạnh lùng nói, dường như mang theo một tia uy hiếp.
Cô gái nghe thấy câu này, tức đến mức lập tức dừng lại!
"Được lắm... các người muốn bắt tôi đúng không? Ngược lại tôi muốn nhìn xem, ở cái thành phố T này ai dám đụng đến tôi?" Nói xong, cô ta trực tiếp chìa cổ tay trắng nõn ra, ra vẻ như đang chờ đợi bị còng tay...
Lúc này cô ta hoàn toàn trở thành một cô gái xấu tính... Không còn cách nào khác... những lúc thế này, cô ta chỉ có thể ra sức đanh đá... Bởi vì cô ta căn bản không biết chi tiết then chốt... cô ta chỉ có thể giả bộ hồ đồ, muốn thử giải cứu Trần Xuân Độ.
Đối với người đẹp chua ngoa ngang ngược này, một đám cảnh sát thực sự hết nói nổi. Cô ta như vậy vốn là muốn quậy phá đây mà!
Một phụ nữ trung niên rốt cục cũng không nhịn được nữa. Bà ta không nói nhiều, trực tiếp lấy ra một cái còng tay mới tinh ở trong tủ sắt, giơ còng tay lên... đi về phía Tần Bàn Nhược!
"Nơi này là cục cảnh sát, không phải chỗ cho cô quậy phá!" Người phụ nữ trung niên tức giận xông lên, mắt thấy cái còng sắt sáng loáng sắp còng vào cổ tay của Tần Bàn Nhược...
Đúng lúc này, bên ngoài cục cảnh sát chợt vang lên một tràng tiếng động cơ của xe thể thao!
Một chiếc Audi màu đen đột ngột dừng trước cửa cục cảnh sát.
Một ông già chậm rãi bước ra, khi ông ta nhìn thấy tình cảnh trong cục cảnh sát... nữ nhân viên đang cầm còng sắt đi về phía cô gái... sắc mặt ông già lập tức thay đổi! ông già vẫn luôn bình tĩnh thản nhiên vào giờ khắc này rốt cục cũng biến sắc!
"Dừng tay." Giọng nói của ông già ẩn chứa từ tính không gì sánh được, nhưng trong đó cũng mang một tiếng quát lớn.
Đám nhân viên cảnh sát có mặt ở nơi này đều sững sờ... Vì sao còn chưa giải quyết xong chuyện này... mà lại có người đến rồi? Mấy ngày gần đây, có quá nhiều người đến cục cảnh sát thăm hỏi! Từ khi Trần Xuân Độ kia bị bắt... các quan chức trong thành phố T đều đến đây... Còn có luật sư hàng đầu của các công ty luật đến đây can thiệp... Cục cảnh sát của bọn họ gần như đã sắp trở thành nơi chiêu đãi khách khứa... không có lúc nào được yên ổn.
Ông ta nhanh chóng bước vào trong cục, sắc mặt nghiêm nghị ngưng trọng, thong thả đi tới trước mặt cảnh sát nữ, bình tĩnh mà lạnh lùng nói: “Cô có biết cô đang làm gì không?" Giờ khắc này, ông già vậy mà lại có chút băng lãnh.
Cảnh sát nữ kia cũng mang sắc mặt lạnh lẽo, bà ta là nhân viên nhà nước, chưa từng có người nào dám vô lễ như thế đối với bà ta! Bà ta giơ cái còng sắt trong tay lên, lạnh lùng nói: “Cô gái này là người bị tình nghi gây trở ngại trật tự công cộng, tôi giáo dục cô ta một chút. Sao vậy? Ông có ý kiến gì sao?"
Ánh mắt của ông già bình tĩnh như mài, mang theo một tia lãnh ý nhìn chằm chằm người phụ nữ trung niên.
"Không có ý kiến, nhưng có một số người, chỉ với quyền hạn của cô thì sợ rằng không thể dạy nổi..." Ông già chậm rãi nói, giọng điệu của ông ấy rất lạnh nhạt, không có ý tứ nào khác, chỉ biểu lộ một sự thật.
Nhân viên cảnh sát kia nở nụ cười, cười đến độ có chút trào phúng. Bà ta khinh thường nhìn ông già hỏi: “Ông là ai? Đến cục chúng tôi làm gì? Nếu không có việc gì thì mau chóng đi ngay đi... Nơi này là đơn vị then chốt, không phải nơi các người có thể đến quấy rối ầm ĩ!"
Người phụ nữ trung niên trực tiếp quát lạnh, muốn hai người kia cấp tốc rời đi.
Thần sắc của ông già vẫn bình tĩnh không gì sánh được, từ tốn nói: “Tôi là... Trạm trưởng của Yên Kinh."
"Trạm trưởng cái gì? Chưa từng nghe qua! Nhanh đi ngay! Nơi này là cục cảnh sát, nếu hai người còn không đi, đừng trách chúng tôi không khách khí!" Người phụ nữ trung niên bá đạo vô cùng.
Một đám cảnh sát ở xung quanh cũng ôm dáng vẻ nghiền ngẫm xem trò vui, bọn họ nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ kia, cô ta vốn đến đây để gây sự đây mà.
Nét mặt ông già vẫn bình tĩnh như trước, ông ta chậm rãi nói: “Làm phiền cô thông báo cho cục trưởng của các người... lão đây xin gặp."
Người phụ nữ trung niên đang muốn mở miệng quát mắng... Thế nhưng một giây sau, lời nói của bà ta lại nghẹn ứ trong cổ họng!
Bởi vì... đại não của bà ta giống như đã kịp phản ứng! Trạm trưởng? Ngài trạm trưởng sao?
Đám cảnh sát có mặt ở đây cũng hoàn toàn ngây người! Tất cả bọn họ đều tập trung ánh mắt nhìn chằm chằm vào ông già này và cô gái kia... Trong lòng mọi người hiện lên nghi hoặc và một suy đoán mơ hồ...
"Ông là trạm trưởng nào?" Người phụ nữ trung niên có chút không xác định hỏi...
Sắc mặt của ông già vẫn luôn bình tĩnh, ông ta chậm rãi nói: “Tôi đã nói là Yên Kinh."
Nghe thấy lời này... toàn trường tức khắc im lặng không một tiếng động! Ngay sau đó, trái tim tất cả mọi người đều đập mạnh!
Ánh mắt người phụ nữ trung niên kinh hãi dại ra... bà ta ngơ ngác nhìn ông già... Sau đó lại liếc mắt nhìn chiếc Audi dừng trước cổng chính của cục cảnh sát...
Giờ khắc này, thân thể bà ta đang run nhè nhẹ... Bà ta đã bị dọa, bị thân phận của ông già trước mặt triệt để dọa sợ!
"Phiền cô thông báo cho cục trưởng của các người, lão đây xin gặp." Ông già lặp lại một lần nữa, âm thanh vẫn thanh nhã bình tĩnh như trước.
Người phụ nữ trung niên run lập cập lui ra, ngay cả âm thanh cũng hơi run rẩy: “Chuyện đó... ông... ông chờ một chút... Tôi sẽ đi thông báo cho ông..."
Nói xong bà ta xoay người vội vã rời đi, chạy lên phòng làm việc của cục trưởng...
Tầng ba, trong phòng làm việc.
Lạc Quán Trung đang rít những hơi thuốc cuối cùng, nhàn nhạt phun ra mấy vòng khói.
Đột nhiên, bên ngoài phòng làm việc truyền đến một tràng tiếng đập cửa vội vã!
"Cộc cộc cộc." Tiếng đập cửa có vẻ hoảng loạn lo lắng.
"Ai vậy?" Lạc Quán Trung bị tiếng động hỗn loạn đánh thức, sắc mặt nhất thời không thoải mái, mở miệng quát lên.
Cửa phòng làm việc hơi hé mở, người phụ nữ trung niên đứng ở cửa, thần sắc hoảng hốt lên tiếng nói: “Cục... cục trưởng... Dưới lầu có hai người muốn gặp ngài... Là, là..."
Người phụ nữ trung niên còn chưa nói xong, Lạc Quán Trung đã trực tiếp đứng phắt dậy từ trên ghế ngồi!
"Là người phụ nữ nào? Có phiền hay không? Dám gây chuyện ở địa bàn của tôi! Ngược lại tôi muốn nhìn xem cô ta là ai?" Lạc Quán Trung bắt đầu tức giận, ông ta vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi... trong đầu còn mường tượng ra tình cảnh rất nhanh sẽ được thăng chức trong thời gian tới... Vậy mà lúc này con điên dưới lầu còn chưa chịu dừng lại? Ông ta muốn nhìn xem là người nào dám tới tìm mình? Ông ta đã quyết định, bất kể như thế nào, nhất định phải bắt giam cô ta vì tội nhiễu loạn trật tự công cộng! Dạy dỗ cô ta một trận!
Lạc Quán Trung mang theo sắc mặt băng lãnh tức giận, trực tiếp ra khỏi phòng làm việc... đi xuống dưới lầu...
Người phụ nữ trung niên ngây ra một lúc, đang định giải thích thân phận của cô gái kia một chút... Nhưng Lạc Quán Trung đi quá nhanh, ông ta đã bước xuống cầu thang mất rồi...
Lạc Quán Trung cực kỳ phẫn nộ, ông ta là người tùy tiện muốn gặp là có thể gặp sao?
Huống chi lúc này còn là thời gian ông ta đang nghỉ ngơi, đây quả thực là phá hủy tâm trạng của ông ta mà! Lạc Quán Trung tức giận bừng bừng lao xuống lầu, trực tiếp vọt tới đại sảnh của cục cảnh sát ở phía trước.