Không biết vì sao, mối quan hệ giữa hai người Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên càng lúc càng vi diệu...
Phòng làm việc của tổng giám đốc.
Nhìn thấy Trần Xuân Độ đẩy cửa bước vào, đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhẹ nhàng đảo qua nhìn anh một cái: “Anh vào đây làm gì?"
Trần Xuân Độ cười hì hì nói: “Không có việc gì cả, tới thăm em một chút... "
Lê Kim Huyên nhìn anh chăm chú, đôi mắt đẹp đột nhiên ngưng lại, ngay sau đó vị nữ thần tổng giám đốc này lập tức trở nên vô cùng băng lãnh, giống như sương giá vào tháng mười hai vậy!
Trần Xuân Độ kinh ngạc... Cô làm sao vậy?
"Kim Huyên... sao thái độ lại lạnh như băng thế kia?" Trần Xuân Độ dè dặt tiến lên phía trước mở miệng hỏi, đồng thời... tầm mắt của anh còn không chút kiêng kỵ quét tới quét lui trên vóc người hoàn mỹ của Lê Kim Huyên.
"Bây giờ là thời gian làm việc, đi ra ngoài!" Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên băng lãnh như sương, cô lạnh lùng quát lên.
Trần Xuân Độ đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó khóe miệng lập tức cong lên tạo thành một nụ cười vô lại: “Đã hiểu, vậy thì lúc tan ca, chúng ta có thể tùy ý âu yếm..."
Trong phút chốc Lê Kim Huyên ngẩn ngơ, một giây kế tiếp cô lập tức phản ứng lại, trực tiếp tháo giày cao gót của mình xuống, hung hăng ném tới!
"Anh cút cho tôi!"
Trần Xuân Độ quả quyết bắt lấy chiếc giày cao gót màu bạc của cô, anh nhanh chóng thối lui ra khỏi văn phòng làm việc trong ánh mắt phẫn nộ dữ tợn như muốn giết người của nữ thần...
Ngoài cửa, Trần Xuân Độ bất đắc dĩ thở dài, đồng thời nhìn thoáng qua chiếc giày cao gót màu bạc trong tay, vô thức giơ chiếc giày lên trước mặt nhẹ nhàng ngửi một cái... Hương thơm thanh nhã của phụ nữ hết sức dụ hoặc chui vào chóp mũi! Lại liên tưởng đến mắt cá chân tinh xảo tuyệt mỹ của Lê Kim Huyên, trái tim của Trần Xuân Độ mơ hồ nhảy lên... Ôi chao, nếu có thể thưởng thức đôi chân ngọc ngà của cô ấy thì thật là một chuyện tốt đẹp đến nhường nào...
...
Trong phòng làm việc, Trần Xuân Độ soi gương, cầm dao tự cạo râu. Dựa theo yêu cầu của nữ thần tổng giám đốc, anh phải thay một bộ đồ Tây sạch sẽ chỉnh tề, thậm chí còn phải thắt một chiếc cà vạt màu lam nhạt.
Chòm râu rậm rạp ở hai bên gò má bị anh cạo sạch sẽ, đầu tóc đã lâu chưa gội cũng được gội sạch một lần, sau đó anh xịt keo lên tự tạo hình tóc cho mình.
Mang đôi giày da được đánh đến sáng bóng, trong nháy mắt cả người Trần Xuân Độ giống như biến thành một người khác.
Rất nhanh sau đó, cửa phòng làm việc của Trần Xuân Độ bị đẩy ra, một bóng hình xinh đẹp bước vào.
Ánh mắt Lê Kim Huyên có chút ngơ ngác, cô sững sờ nhìn người đàn ông tuấn lãng trước mặt... Đây, đây là Trần Xuân Độ lôi thôi lếch thếch trong trí nhớ của cô sao?
Một thân đồ Tây tinh xảo vừa vặn, bên trong là áo sơ mi trắng, thắt cà vạt, trên cổ tay đeo đồng hồ sáng như ngọc... Râu trên mặt được cạo sạch không còn một sợi, cả người lộ ra sự quyến rũ nam tính. Đây... đây là Trần Xuân Độ sao?
"Kim Huyên, hiện tại anh thế nào, đẹp trai không?" Trần Xuân Độ cười vô lại hỏi.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhẹ nhàng liếc anh một cái, cô lãnh đạm bỏ lại một câu: “Miễn cưỡng nhìn cũng được."
Nhận được đáp án như thế, Trần Xuân Độ nhất thời không nói gì... Lời này của cô cũng quá đả kích người khác rồi?
Rất nhanh sau đó, Lê Kim Huyên đưa mắt nhìn sang nơi khác, âm thanh mang từ tính vang lên: “Tôi đi dự thương hội, anh ở lại trông chừng công ty, đừng gây chuyện sinh sự."
"Tôi đi cùng em... tôi có thể bảo vệ em..." Trần Xuân Độ bỗng mở miệng nói.
Lê Kim Huyên nhìn lướt qua Trần Xuân Độ, nói rằng: “Tôi đã bảo Tô Loan Loan qua đây rồi, cô ấy sẽ đi với tôi."
Trên trán của Trần Xuân Độ lập tức hiện lên mấy vạch đen... Cô nói vậy là có ý gì? Thà bắt Tô Loan Loan chạy từ xa tới cũng không muốn để anh đi cùng sao?
Mình đã chuẩn bị tỉ mỉ, thế mà cô còn cố ý để những gì mình làm nãy giờ ngâm nước nóng?
"Em không cho tôi đi, vậy thì em đừng ngồi xe nữa." Trần Xuân Độ đột nhiên mở miệng, sau đó cũng không chờ Lê Kim Huyên phản ứng kịp, anh lập tức kéo cửa phòng làm việc, trực tiếp xông ra bên ngoài...
"Anh!" Sắc mặt Lê Kim Huyên băng lãnh, cô tàn bạo trừng mắt nhìn bóng lưng của Trần Xuân Độ. Cô bị hành vi lần này của Trần Xuân Độ chọc tức không nhẹ!
Một lát sau, chiếc Maybach từ trong ga ra chậm rãi chạy tới, rời khỏi toà nhà Lê Thị…
Maybach nhẹ nhàng phóng nhanh, chạy tới địa điểm tổ chức thương hội long trọng...
Hôm nay, buổi tiệc của giới kinh doanh thành phố T được tổ chức ở bên ngoài khách sạn Vạn Quốc.
Thời điểm Trần Xuân Độ lái xe đến khách sạn Vạn Quốc, toàn bộ cổng vào khách sạn đã có rất nhiều xe sang...
Phantom, Ferrari, Lamborghini, Aston Martin, Bentley... đủ các loại xe sang trọng dừng trước cửa, tạo thành một cảnh tượng hết sức chấn động.
Nhân viên khách sạn cung kính kéo cửa Maybach, Lê Kim Huyên từ tốn xuống xe, cả người tản ra khí chất nữ thần tuyệt mỹ mê người.
Trần Xuân Độ xuống xe ngay sau đó, anh đi theo bên cạnh nữ thần, bộ dạng thân mật.
Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe thể thao Aston Martin màu đen đột nhiên nổ vang lao đến. Cửa xe mở ra, người thừa kế Phương Chấn Khải của tập đoàn Phương Thị chậm rãi ra khỏi xe.
Phương Chấn Khải nhìn thấy thân ảnh của Lê Kim Huyên, trên mặt không khỏi mỉm cười, thân thiết gọi: “Kim Huyên, không ngờ lại trùng hợp như vậy, cùng đi vào thôi." Lúc này, Phương Chấn Khải làm ra một động tác thân sĩ phong độ, cả người toát lên khí chất tuấn lãng.
Lê Kim Huyên khẽ gật đầu với Phương Chấn Khải: “Xin chào học trưởng Phương."
Trần Xuân Độ ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt ngưng lại! Mẹ nó! Tình địch!
Trần Xuân Độ không nói hai lời, trực tiếp thân mật kéo cánh tay của Lê Kim Huyên, động tác này cực kỳ to gan! Giống như đang thị uy với Phương Chấn Khải vậy.
Phương Chấn Khải nhìn thấy cảnh này, trong mắt lóe lên hàn mang rồi biến mất, biểu tình cũng có chút mất tự nhiên.
Sắc mặt Lê Kim Huyên hơi sững sờ, cô không ngờ Trần Xuân Độ lại dám kéo tay mình ở nơi đông người như vậy? Cô thử né tránh nhưng vốn không thể thoát được ma trảo của anh... Bất đắc dĩ, nữ thần tổng giám đốc đành phải chịu đựng...
Cứ như vậy Trần Xuân Độ kéo tay của nữ thần, hai người giống như một đôi tình nhân, thong thả đi vào khách sạn.
Đại hội hôm nay được thết đãi ở sảnh tiệc số một tại khách sạn Vạn Quốc. Lúc này, trong sảnh tiệc số một đã có rất nhiều người... Các nhân vật nổi tiếng, những người làm ăn buôn bán giàu có đều tụ tập ở nơi đây, bọn họ trò chuyện vui vẻ, học giả uyên thâm nhiều như mây.
Trần Xuân Độ thân mật kéo tay Lê Kim Huyên, hai người giống như người yêu, chậm rãi đi vào phòng tiệc...
Lê Kim Huyên là vị tổng giám đốc xinh đẹp nhất trong giới kinh doanh ở thành phố T, bản thân cô có một loại khí chất nữ thần hết sức phi phàm. Vừa đi vào phòng tiệc, cô đã lập tức hấp dẫn ánh mắt của vô số nhân vật nổi tiếng, những người làm ăn buôn bán ở bên trong...
Thế nhưng, đám người lại nhìn thấy một người đàn ông xa lạ thần bí vậy mà lại đứng ở bên cạnh Lê Kim Huyên, hai người còn thân mật cặp tay nhau? Một màn này nhất thời khiến người ta như muốn rớt tròng mắt!
Trong phòng tiệc ồ lên một trận, mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai nhau nghị luận...
"Người đàn ông đó là ai vậy?"
"Không biết nữa... trước đây chưa từng nghe nói Lê Kim Huyên có bạn trai mà? Vậy sao đột nhiên lại?"
"Ôi chao, tôi nghe nói người này... là tài xế riêng của Lê Kim Huyên..."
"Tài xế riêng? Nhìn bộ dạng đó... chỉ sợ không chỉ là tài xế đơn giản như vậy đâu nhỉ? Nói không chừng đều đã..."
Trong phòng tiệc, một đám khách khứa nghị luận ầm ĩ. Tất cả mọi người đều hết sức tò mò đối với người đàn ông đột ngột xuất hiện ở bên cạnh Lê Kim Huyên này.
Lê Kim Huyên khẽ mỉm cười, nhưng trong lòng cũng đã hối hận đến cực điểm... Những người chung quanh nghị luận tất nhiên cô nghe được... Sớm biết sẽ dẫn đến ồn ào lớn như vậy... chắc chắn cô đã không để Trần Xuân Độ kéo cánh tay của mình... Như vậy chẳng phải là không có chuyện gì thì tự tìm phiền phức sao?