Chàng Rể Phế Vật

Chương 617: Kích hoạt chế độ phòng ngự




"Mày tạm thời dưỡng thương đi, tình hình ở nước C hiện đang rất hỗn loạn, dưỡng thương cho thật tốt mới là việc quan trọng." Yamamoto Miya chậm rãi nói.

"Vậy thì... người phụ nữ kia... tôi có thể hay không?" Sắc mặt Takeuchi ra chiều nghiêm túc, mang theo mấy phần tà ác.

Yamamoto Miya cũng cười toe toét, khóe miệng run run khiến người ta dựng tóc gáy: "Takeuchi, yên tâm đi... đợi tao thưởng thức mùi vị của người phụ nữ Lê Kim Huyên kia... sẽ nhường lại cho mày, để cho người phụ nữ thối kia phục vụ chúng ta thật tốt..."

Nghe vậy, sắc mặt Takeuchi hết sức kích động, hung hăng liếm môi: "Cảm ơn đại nhân Miya!"

"Đàn bà nước C... đã lâu rồi không được nếm qua mùi vị đó..." Ánh mắt Yamamoto Miya lóe lên tia thâm thúy quỷ dị, như đang nhớ lại cảnh tượng kích thích khi đó của một người phụ nữ nước C... đàn bà nước C... hấp dẫn nhất là lúc phản kháng lại khi bị cưỡng ép...

...

Chạng vạng tối, Trần Xuân Độ lái chiếc Maybach, chở tổng giám đốc nữ thần và Tô Loan Loan... trở về biệt thự nhà họ Lê.

Khi hai người phụ nữ bước xuống xe, Trần Xuân Độ không quên nhắc nhở Tô Loan Loan: "Buổi tối có nhiều côn trùng, hai người nên cẩn thận chút."

Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tô Loan Loan hơi sửng sốt, sau đó đáp lại: "Thuốc diệt côn trùng, bẫy côn trùng nhiều như thế, anh còn sợ cái gì?"

Lê Kim Huyên đứng một bên nghe thấy, nghi ngờ nhìn hai người... cuộc trò chuyện có phần kỳ quái này có hơi kỳ quái, cô hoàn toàn nghe không hiểu...

Trần Xuân Độ mím môi, rồi từ từ lái chiếc Maybach rời đi...

Cuộc đối thoại lúc nãy của anh và Tô Loan Loan dĩ nhiên là có hàm ý riêng... Anh đang dặn dò Tô Loan Loan, tối nay sẽ có chuyện xảy ra, bảo cô ta chú ý bảo vệ Lê Kim Huyên.

Và lời đáp lại của Tô Loan Loan có hàm ý là... biệt thự nhà họ Lê được bố trí toàn diện, nghiêm ngặt, bảo anh cần gì phải lo lắng?

Sau khi về đến nhà, cơm nước xong xuôi, Lê Kim Huyên liền vội vàng chạy lên lầu.

Sau khi bước vào phòng làm việc, việc đầu tiên cô làm là khóa trái cửa, đề phòng Tô Loan Loan đi vào. Sau đó cô đi thẳng đến chỗ máy tính, mở lên, bắt đầu tìm kiếm thông tin trên mạng... Từ khóa tìm kiếm chỉ có ba chữ: Tổ chức Yamamoto!

Mạng Internet của nước C không có thông tin gì về tổ chức này... Baidu, Sogoun, Google,... tất cả đều không có bất kỳ tin tức gì cả.

Lê Kim Huyên bắt đầu dùng đến IP vượt tường, nhảy vào trang web tên miền ở nước ngoài, rồi bắt đầu tìm kiếm trên đó... nhưng dường như vẫn chẳng tìm ra thông tin gì?

Không có bất kỳ tin tức nào về tổ chức Yamamoto... thật giống như ba từ "Tổ chức Yamamoto" đã bị ai đó cố ý chặn đi? Tìm thế nào cũng không thấy.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên trở nên đăm chiêu, đôi mắt đẹp hiện lên tia nghi vấn, cô thầm cảm thấy... tổ chức Yamamoto này dường như không phải là một tổ chức nhỏ như Trần Xuân Độ nói... bởi vì giọng điệu độc đoán và hung hãn như vậy... không giống như của một băng nhóm nhỏ?!

Trong biệt thự nhà họ Lê, Lê Kim Huyên đang suy nghĩ miên man trong phòng làm việc... ba mẹ cô thì đang ngồi trong phòng trà nói chuyện phiếm... Tô Loan Loan thì nằm một mình trong phòng khách, xem phim truyền hình...

Mọi thứ dường như yên tĩnh, bình yên đến lạ thường.

Xung quanh biệt thự, một đội vệ sĩ tuần tra suốt ngày đêm, hệ thống phòng thủ lúc nào cũng trong trạng thái bật để theo dõi tình hình xung quanh biệt thự.

Trong đêm tối... một đám người mặc dồ đen, bịt kín mặt đang di chuyển nhanh trong bóng đêm... mỗi người trong số chúng cầm một thanh kiếm cong hình lưỡi liềm bên tay trái... cái đó gọi là kiếm samurai! Đây chính là một nhóm ninja giấu mặt!

Dưới ánh trăng màu bạc đang chiếu xuống mặt đất... những tên võ sĩ áo đen đều có thân thủ khỏe mạnh, hầu như mỗi bước đi của chúng đều hòa vào bóng đêm thăm thẳm... thậm chí trong tiếng gió cũng không hề nghe thấy bất kỳ âm thanh nào... giống như không khí thường thấy ở những khu rừng già!

Cách biệt thự nhà họ Lê vài km, một chiếc xe Lexus màu đen đang lặng lẽ đậu ở đó. Yamamoto Miya nhàn nhẽ ngồi trong xe, khóe miệng nở nụ cười xấu xa.

"Bọn Ẩn Sát đi đến đâu rồi?" Yamamoto Miya lơ đãng hỏi một câu.

Ở hàng ghế đầu của chiếc xe Lexus, tài xế lấy thiết bị định vị ra, xác nhận rồi báo lại: "Ẩn Sát đã tới vòng ngoài của biệt thự nhà họ Lê... Ước chừng còn 500 mét nữa là có thể phá vỡ lớp phòng thủ và tập kích bất ngờ vào biệt thự!"

Yamamoto Miya chậm rãi gật đầu, nụ cười tà ác nơi khóe môi lại càng nồng đậm hơn. Gã ta cầm một viên thuốc Viagra đưa vào miệng... Lúc này đây, gã ta đã thấy tinh lực sôi trào mãnh liệt trong cơ thể! Tối nay, gã ta muốn thưởng thức người phụ nữ tên Lê Kim Huyên kia! Đã rất nhiều năm chưa được nếm mùi vị của đàn bà nước C, hôm nay, cuối cùng đã có cơ hội thưởng thức rồi ~!

Trong đêm đen, nhóm võ sĩ bịt mặt đang giẫm lên bóng đêm, bay nhanh về phía trang viên nhà họ Lê... Khoảng cách ngày càng gần! Ẩn Sát... trong tổ chức Yamamoto là nhóm sát thủ mạnh nhất... chỉ cần Ẩn sát ra tay là y như rằng máu đổ xuyên màn đêm!

Trong biệt thự nhà họ Lê, nhóm vệ sĩ đang hoạt động.

Một vệ sĩ cấp dưới vội vàng gọi đội trưởng đến phòng giám sát.

"Đội trưởng, chuông báo động đột nhiên kêu, cảnh báo có kẻ không rõ danh tính đã xâm nhập cách biệt thự 500 mét!" Một vệ sĩ mang sắc mặt nghiêm trọng báo cáo lại.

Ánh mắt của Dương Phong chăm chú nhìn về phía màn hình giám sát... Trên màn hình giám sát, một hình chiếu có độ phân giải cao hiện ra trước mặt anh ta! Hình ảnh rất rõ nét, rõ đến mức gần như có thể nhìn thấy cả tàn thuốc bị vứt bên đường...

Chỉ là khung hình đang chiếu kia lại không có gì khác thường, mọi thứ vẫn im ắng như vậy, giữa màn đêm thăm thẳm... cả khu phố đều yên tĩnh, không một tiếng động.

"Đối phương ở đâu được chứ?" Ánh mắt của một vệ sĩ hơi nheo lại, nhìn vào khung hình giám sát có độ nét cực cao kia, anh ta không phát hiện ra điều gì bất thường cả.

"Chế độ giám sát bình thường nên không nhìn thấy, chúng ta phải quét tia hồng ngoại!" Một người khác vừa nói vừa điều khiển màn hình theo dõi, rồi trực tiếp bấm nút bật từ trường hồng ngoại!

Toàn bộ màn hình giám sát ngay lập tức chuyển sang màu đỏ, và dưới chế độ giám sát bằng tia hồng ngoại... toàn bộ con phố yên tĩnh, tối om trên màn hình trở nên sáng như ban ngày! Những hình ảnh bị ẩn trong bóng tối cũng được phơi bày! Chỉ thấy ở góc phố dọc theo bức tường... một đám người mặc áo đen, bịt kín mặt đang lao tới, chạy nhanh về phía biệt thự! Yên tĩnh không gây ra bất cứ một tiếng động nào!

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của mấy vệ sĩ đều trở nên nghiêm trọng! Đám người này mặc đồ đen, bịt kín mặt... lại có thể trà trộn vào trong bóng đêm... tránh được hầu hết các thiết bị giám sát! Thật sự... thật sự là quá đáng sợ! Nếu không phải vì biệt thự nhà họ Lê lắp đặt thiết bị phòng thủ quân sự chuyên dụng thì hôm nay... e rằng không ai phát hiện ra!

"Đội trưởng, giờ phải làm sao đây?" Một người cấp dưới hỏi.

Ánh mắt của đội trưởng trở nên nghiêm túc, anh ta đáp: "Thông báo cho Tổng giám đốc Lê và anh Trần, kích hoạt chế độ phòng ngự!"

"Dạ!"

Mệnh lệnh vừa đưa ra, toàn bộ biệt thự ngay lập tức thiết lập chế độ phòng ngự, sẵn sàng chiến đấu!

Cùng lúc đó, điện thoại của Trần Xuân Độ cũng vang lên!

Lúc này, Trần Xuân Độ đang nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, trầm tư suy nghĩ. Một cuộc điện thoại đến... anh lập tức bắt máy.

"Anh Trần... tối nay có người đánh tới!" Trong điện thoại, giọng điệu nghiêm túc của Dương Phong vang lên!

Trần Xuân Độ từ từ mở mắt, ánh mắt bỗng trở nên trầm ngâm: "Khách tới là một đám võ sĩ mặc đồ đen đúng không?"

Đầu bên kia điện thoại, Dương Phong sửng sốt: "Đúng vậy, hình như là mặc theo kiểu võ sĩ áo đen... nhìn qua... không giống trang phục của nước C!"

"Ừm, đã biết, các người bảo vệ biệt thự an toàn, tôi ngủ trước đây." Trần Xuân Độ nói xong, chậm rãi cúp điện thoại...